Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
tác giả: Donquixo Ryo Tên cũ: Tiểu Sinh! Chúng ta yêu nhau điMột cô gái trẻ tên An Liên 21 tuổi ở thế kỉ 21 cô làm ở công ty Filina một công ty nổi tiếng, cô ở làm với chức nhân viên bình thường, ngày ngày đi làm bị bắt nạt bởi trưởng phòng về đến nhà thì bị bắt nạt từ mẹ kế chẳng ai chịu nhường ai hôm đó sau khi đi làm về bị mẹ kế la lối chửi rủa vì lỡ tay đạp vào chân của con gái bà ta Uyên Linh không chịu nổi sự bất công của mẹ kế và em gái nên cô quyết định nhảy sông để tạm biệt cuộc sống chán ghét này vào lúc cô nhảy xuống sông bỗng trên trời có vài ngôi sao băng lướt qua vì oan hồn có nhiều oan ức nên cô đã xuyên không về một thế giới Cổ đại và cô đã xuyên không nhập vào xác của Hồ Duyên Sinh con gái cưng của Hồ tam Thái gia và có người anh trai Hồ tam Thiếu gia và cuộc phiêu lưu hành trình đầy gian nan của cô bắt đầu♦️XIN VUI LÒNG KHÔNG MANG TRUYỆN CỦA TÔI ĐI NẾU KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÔI VÀ NẾU CÓ MANG ĐI ĐÂU NHỚ GHI NGUỒN♦…
Trích đoạn :Lúc đang phóng trên đường lớn cũng có một chiếc xe đang đi trên làn đường cùng hướng với nhà cô , Tiểu Tư tò mò nên ghé sát cửa sổ đặt hai tay như ống nhòm nhìn sang , qua lớp màng kính của hai xe cộng với hạt mưa hình như cô có thể thấy được một nửa khuôn mặt , hình như có gì đó giống với Lâm Hành Phong , cô lấy máy ra định nhắn tin cho cậu nhưng chợt nhận ra cô với cậu ấy chưa qua lại số liên lạc . Cô tắt máy đi nhìn ra phía cửa sổ , chiếc xe đó vẫn đang song song đi cùng nhà cô . Lúc về đến nhà thì mưa bắt đầu nổi đoá thêm , cô chạy lên phòng , mở máy tính ra nhấp một đoạn lên dòng trạng thái nhật kí nhỏ của cô . Ngày 8 tháng 9 năm 2012 , mưa lớn , sấm lớn , hồ điệp , cậu ấy là ai ? ...Noãn Tư lấy trong túi áo khoác ra hai viên kẹo nhỏ đưa cho Hành Phong " Đến tận muộn mới mưa mà ." Hành Phong lấy kẹo trả lời cô " Muốn đợi ở khách sạn chờ mặt trời mọc nhưng bị mưa nên bố tớ trở về , tắm biển nhiều quá với bị dính mưa lúc chạy từ biển về nên ốm ." Noãn Tư chớp mắt một cái nói " Vậy lần sau tôi dẫn cậu đi ngắm mặt trời mọc ." Hành Phong nhìn cô một lúc rồi cười gật đầu . Đêm hôm ấy , cuốn nhật ký đã có thêm hai dòng chữ nhỏ , một dòng cho câu hỏi hôm trước và lời hứa hôm nay . Ngày 10 tháng 9 năm 2012 , có câu trả lời cho hôm qua , là cậu ấy . Lần sau sẽ đưa cậu đi xem mặt trời mọc .…
Đối với nhiều người hạnh phúc là khi cùng được ở bên nhau ,cùng nhau trải qua những thăng trầm trong cuộc sống, được yêu nhau hết mình. Nhưng... đối với cô hạnh phúc là khi cô đứng yên ở phía sau anh, ngắm nhìn anh hạnh phúc, và... chờ đợi, chờ đợi 1 ngày nào đó anh sẽ yêu cô. -----Năm anh 32tuổi là 1 ca sĩ điển trai được yêu mến ,1người đàn ông trưởng thành ưu tú được săn đón. Cô 14 tuổi chỉ đơn thuần là1 fan hâm mộ cuồng nhiệt anh, say mê anh. -Cô 18 tuổi được ra mắt trở thành 1 diễn viên trẻ đầy tiềm năng. Đó cũng là lúc cô chính thức bước vào cuộc sống trầm tĩnh đầy bi kịch của anh. -Cô 19 tuổi với những rung động tình cảm đầu đời, cô quyết định đem lời tỏ tình đầu tiên của mình dành cho anh.... " Tôi chỉ coi cô là 1 đứa cháu gái không hơn không kém" đó là cách anh lạnh lùng trả lời. Cô chỉ cười gượng và nói cô sẽ chờ đợi, chờ đợi 1 ngày anh sẽ yêu cô. -Năm cô 20 tuổi bất ngờ mang giọt máu của anh trong người, cô cũng chỉ biết mang theo đứa trẻ trong bụng mà bỏ đi. -3năm sau cô trở về để được gặp anh lần cuối... Còn anh bây giờ thì đã có 1 gia đình êm ấm. Trái tim cô lại lần nữa rỉ máu "Thật sự đã không còn cơ hội để chờ đợi ..... Vĩnh biệt"Ngược +H nhẹ…
- Văn án:Nàng và Bát vương gia đương triều vốn là thanh mai trúc mã... Nhị tỷ, Bát ca, Thái tử và nàng từ nhỏ bốn người vốn đã có giao tình cho nên tình cảm giữa bốn người luôn luôn bền chặt. Chỉ là sau này khi còn thập tam, tình cảm của nàng đối với Bát Ca đã bắt đầu nhen nhóm từng chút, từng chút một trong trái tim nhỏ bé của thiếu nữ mới lớn. Tâm tình nàng từ đó luôn chỉ hướng về một người, là những người khác nàng không để tâm. Mà Bát ca... huynh ấy cơ hồ cùng nàng có tình cảm.... Nàng từ đó ôm mộng uyên ương...Mười bảy trăng tròn, hoàng thượng hạ thánh chỉ phong nàng làm phúc tấn mà tướng công của nàng không ai khác chính là người mà nàng thương thầm trộm nhớ nhiều năm. Còn ba tháng nữa hôn lễ sẽ diễn ra vậy mà nàng, Đông Hương Từ Vỹ tưởng chừng như dài ba thu. Nàng ngỡ như những tia nắng ấm áp dường như cuốn lấy chính bản thân mình...Đêm tân hôn, Từ Vỹ trống ngực đập thịch thịch. Là thư phòng của chàng sáng đèn, là bước chân nhỏ nhắn từ từ nhẹ bước đến cánh cửa, ôn nhu giọng điệu Bát ca lớn dần..." Đông Hương Từ Vỹ, nàng ấy không nên xuất hiện... Nhu nhi, nàng yên tâm, ngày mai sẽ không còn cái nữ tử Từ Vỹ nào đó nữa"... Nàng bất động... tướng công, chàng muốn giết a ư?…