Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
" Uớc mơ của cậu là gì?"" Chắc là muốn trở thành một con cá""Vì sao cậu lại muốn trở thành con cá""Vì khi còn cá khóc hay buồn nước mắt sẽ hoà vào đại dương và chẳng ai biết cả""Vậy thì tớ sẽ là đại dương để vỗ về con cá ấy"Bất chợt từ dây phút ấy tim tôi như lỡ một nhịp.Chỉ là một câu nói nhưng lại an ủi trái tim đầy vết xước ấy.Truyện thanh xuân vườn trường,chảnh lừa,HE…
Có một tiểu cô nương đeo mặt nạ bạc luôn chạy theo sau hắn gọi hắn "Tứ ca ca". Cả thiên hạ nói nàng mang quỷ dung không thể gặp người, nàng vẫn hằng ngày tươi cười chạy khắp kinh đô.- Sở tiểu thư ... Thứ ta muốn là thiên hạ. - Hắn lạnh lùng phẩy tay áo, hừ lạnh bỏ đi. - Huynh muốn thiên hạ... Ta lấy cho huynh. - Tiểu cô nương ngã dưới đất, tay nắm thành quyền mặc kệ bùn đất bám vào từng ngón tay thon dài trắng nõn. Chỉ là câu nói này nàng nói nhỏ, nhỏ tới mức chính nàng cũng không nghe rõ.Một đạo thánh chỉ, nàng được chỉ phúc vi hôn cho thái tử đương triều. - Tứ ca ca... Huynh muốn thiên hạ, Nhan Nhi đã đem về cho huynh rồi. Huynh không cần Nhan Nhi, Nhan Nhi cũng sẽ không cản bước chân của huynh nữa. Nhưng... Tứ ca ca, Nhan Nhi kiếp này chỉ vì huynh mà mặc lên khăn hỉ, đội lên giá y.Một thân giá y đỏ thẫm, vạt áo tung bay theo chiều gió. Hắn nhìn thân ảnh ấy biến mất dưới vực sâu vạn trượng, tay hắn giữ lấy chiếc mặt nạ bạc. Thì ra tìm kiếm một người khó như vậy, dễ dàng như vậy...…
- Uhm... Xe của cậu không có yên sau làm sao mình ngồi được chứ.Nguyệt bối rối cuối đầu nghịch ngón tay không dám nhìn Ninh.- Mình chỉ lấp yên xe khi cậu đồng ý làm bạn gái của mình thôi.…
Cái gì đang diễn ra thế này.Từ giữa không trung có một tiếng thét thắc thanh lên, cô như không tinh được vào mắt mình. Cô một tay bịt miệng một tay chỉ một cô gái thê thảm đang nằm vũng máu đầng kia. "Người con gái đó không phải là tôi sau ...sau ...tôi lại nằm đó... " "Không sai người con gái đó chính là cô "Từ phía sau cô có hai vị soái ca lên tiếng, vì sau được gọi là soái ca ư vì hai người này hết sức đẹp trai. Mà khoan hai người này là ai cô quen họ sau, không thể nào trí nhớ của cô rất tốt huốn chi họ lại soái như z cô làm sao lại không nhận ra .Như cô nghĩ rồi lại nghĩ và rồi cô chỉ có thể nghĩ tới một chuyện và cũng chỉ có một câu đó là "Nghĩ ko ra".…
*Được lấy cảm hứng từ fic ot9 "us"*Một ngày nào đó, chúng ta sẽ bước qua tuổi thanh xuân.Một ngày nào đó, chúng ta sẽ rời khỏi sân khấu, bỏ lại sau lưng ánh hào quang rực rỡ và niềm đam mê nhiệt huyết năm nào.Một ngày nào đó, chúng ta sẽ rời khỏi con đường mà năm đó, chúng ta đã quyết định sẽ cùng nhau bước đi, cùng nhau vượt qua khó khăn, thử thách....Một ngày nào đó, chúng ta sẽ an yên sống một cuộc đời bình dị, tầm thường...Tạm biệt nhé, Dù tương lai sau này không còn có "chúng ta", nhưng tớ nhất định cũng sẽ không cảm thấy hối tiếc đâu."Because we were together, in the most beautiful time of our lives..."…
Bị ánh sáng gay gắt chiếu thẳng vào mắt , Lydia tỉnh dậy và nhíu mày lại, một ngày mới bắt đầu ở trại trẻ mồ côi khó khăn và thiếu thốn nơi London hoa lệ. "Otis, cậu đang làm gì đấy?" - Nghe có người gọi, Lydia quay mặt lại nhìn vào người đó, tiện thể né luôn ánh nắng sớm mai"Gì vậy Tom? Tôi bảo cậu gọi tôi là Lydia cơ mà" Lydia khó chịu trả lời"Tôi nghĩ là việc này không quan trọng bằng việc cậu sẽ bị bỏ đói nếu không rời giường ngay bây giờ đâu, Otis" Người tên Tom đó đáp lại, lảng tránh câu ra lệnh của cô "Gần 8 giờ rồi"Lydia giật mình và bước xuống giường, biết rằng sẽ rất khó khăn để cậu trai kia gọi mình bằng tên đây.(1vs1)Tác giả: Cà rốt - Năng lượng bất ổn team…
Mặt Trời xin chào tất cả mọi người. Mình lấy bút danh này mong muốn nhưng áng văn mình viết ra sẽ như những tia nắng sưởi ấm tâm hồn bạn đọc. Bản thân mình tuổi còn nhỏ nên chỉ có thể tái hiện góc nhìn của những người trẻ tuổi có thể là về thế giới quan ở độ tuổi này, cũng có thể là giúp mọi người tìm lại những cảm giác nhiệt huyết sục sôi của tuổi trẻ, hay có chăng là cảm xúc của mối tình đầu ngây dại... Hôm nay mình đem đến câu chuyện tình cảm tình trai của những người trẻ tuổi mang tên "Chỉ cần nơi đó có chúng ta". Câu chuyện xoay quanh 4 nhân vật gồm : giảng viên trẻ với hội chứng Rosacea - Hoài Quân; cậu thanh niên mang trong mình nhiều góc tối trong quá khứ - Gia Bảo; một chủ tiệm cà phê hết sức chu đáo - Vương Khang; cuối cùng là người bạn tinh tế, hiền lành Minh Kỳ. Cặp đôi nhân vật chính mang đến cho chúng ta nhiều cung bậc cảm xúc. Mở đầu với mảnh tình tương tư sâu nặng của Hoài Quân dành cho Gia Bảo, cậu luôn e ngại và lo sợ những lời bàn tán của xã hội, hơn hết bản thân cậu lại theo nghiệp giáo nên càng thêm khó xử. Đời người lại chỉ sống một lần nên cậu quyết định sống một đời cho đáng. Đối lập với cậu là sự vô tư trước tình cảm ấy của Gia Bảo, hắn ngu ngơ mãi chẳng nhận ra khối tình ngày một lớn dần theo thời gian ấy của Hoài Quân mà không ngừng thương tổn đến. Mãi đến khi gần như vụt mất, gần như vỡ vụn hắn mới không ngừng ôm lấy...Về phân hai nhân vật còn lại là Vương Khang, người bạn thân thiết thời sinh viên của Hoài Quân là một người hết sức chu đáo, gã từng ch…
Một người hèn nhát luôn sống trong vỏ bọc mà bản thân tự tạo ra...Luôn tự cho rằng nó là an toàn và không dám bước ra khỏi vỏ bọc đó...Luôn nhìn cuộc sống với đôi mắt u tối không có sự hứng thú với mọi thứ xung quanh...Tôi đã luôn sống như vậy cho đến khi gặp được anh. Anh như một tia sáng ấm áp, chiếu sáng mọi góc tối trong tôi, tôi đã ngu ngốc khi nghĩ rằng anh chỉ của riêng bản thân mình. Luôn muốn anh chỉ có mình, muốn anh bên cạnh mình mãi không rời, nhưng mọi chuyện trên đời luôn biến đổi vô thường đi xa hơn so với dự tính của chúng ta."Em lại tự ngồi suy nghĩ lung tung nữa sao?" Dũng bước đến bên cạnh quàng tay ôm lấy cổ tôi."Hì, em nghĩ lại mấy câu thoại trong bộ phim ngôn tình Hàn Xẻng mới xem ấy mà" Tôi dựa vào người anh cười nhẹ.Thấy vậy anh liền gõ nhẹ lên mũi tôi, vừa cười cưng chiều vừa nói "Lại tưởng tượng ra cảnh anh bỏ em nữa sao hả bé con?"."Sao anh biết được?" Nghe anh hỏi tôi đột nhiên có chút chột dạ mà ngồi thẳng ngơ ngác hỏi anh.Anh cười không nói gì, tay anh đặt nhẹ lên đầu tôi ôm lại về phía mình rồi xoa nhẹ.Thật ra không cần câu trả lời từ anh tôi cũng biết anh để ý chăm lo cho tôi kĩ đến mức nào, vậy nên những suy nghĩ lung tung của tôi trước mắt anh chỉ như chú mèo đang cố che giấu đi suy nghĩ nho nhỏ của bản thân.Được anh xoa đầu khiến tôi không khỏi bật cười thành tiếng, anh không hỏi cũng không thắc mắc chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi nhìn ra cửa sổ nơi ánh mặt trời đang dần biến mất.…
Nếu gọi Zeke Yeager là đứa trẻ thiên tài.Thì Lorca Arkamen được gọi là "Quân sư tài ba" của Merlay.Lưu ý : nhân vật và nội dung đều thuộc về tác giả Isayama Hajime.. Nhưng cốt truyện thì thuộc về tôi. Lí do ra đời của tác phẩm này là tôi muốn dùng nhân vật OCC mình tạo ra để tự mắt chứng kiến thế giới tàn khốc.... Và nhân vật do tôi tạo cũng giống như góc nhìn của tôi ngoài đời... Bản thân Lorca đứng ở phe trung lập, cô ấy không bị tẩy não bởi bất kì ai.. Nên cô đã chứng kiến không kể cái chết của những người bạn ở Marley và Trinh sát đoàn. Nhưng cô ấy vẫn chịu đựng... Vì cô ấy là kiểu người không để cảm xúc cá nhân xen vào nhiệm vụ, cuộc chiến!Mọi chi tiết trong truyện đều không có thật là do tôi nghĩ ra.…
"Những tập truyện ngắn trong tập sách này được tôi viết sau khi đi du học về với nhiều kỷ niệm thân thương.Tôi vẫn thường mơ thấy lại những chú bờ câu đáng yêu dưới mái vòm nhà thờ yên ả. Tôi nhớ hoài những buổi chiều lang thang ở Rennes trong làn gió thu lãng mạn, nơi tôi đã viết truyện ngắn "Một mùa thu ở Rennes". Và bạn cũng sẽ bắt gặp những chuyến chu du của tôi đến những miền đất lạ trong "Con gà nói tiếng Đức", "Bất chợt ở La Mã", "Tú cầu vùng Bretagne"...Mời bạn hãy lại cùng tôi, mơ về những tháng ngày tươi đẹp của một châu Âu cổ kính nhưng hiện đại, nơi những người trẻ chúng ta luôn mong có một hành trình hướng đến tương lai." _ Dương Thụy…
Tôi cứ tưởng thoát được khỏi cuộc sống cực hình từ 8 năm trước nhưng không ngờ cuộc sống ấy lần nữa lặp lại, bọn chúng đã biết và đang truy tìm, lần này tôi buộc phải đối diện không trốn không chạy vì chúng đã bắt lấy em trai tôi. cho nên tôi cần sự giúp đỡ của anh "Erley" Erley: " đừng nghĩ đến việc chạy cũng đừng nghĩ việc trốn, dù cậu muốn trốn chạy thế nào thì cũng khó mà thoát ra được""Đây là lợi ích của 2 chúng ta" "Nếu đã trở thành con mồi của bọn chúng thì chúng ta cũng nên vui đùa với bọn chúng""Chúng đang nghĩ con mồi ở thế bị động chỉ biết trốn và chạy nhưng không hề biết rằng một khi có thứ gì kích thích con mồi thì cuộc chơi mới thực sự bắt đầu, từ con mồi có thể biến thành Người đi săn"…
Jeon JungKook tiểu thư Jeonnăm nay 18 tuổitính tình nghịch ngợm,ham ăncó chồng là Tên Min Yoongi:3-Min YoonGi:lạnh lùng ko phải nói là một tảng băng22tuổigiết người ko thương tiếcgặp vợ là thay đổi 360°cưng chiều vk Anh và Cô cưới nhau đc 3 nămanh ko bao h đụng chạm đến côvì cô chưa 18 ngày mai là ngày sinh nhật thứ 18 của cô và anh đã có một cái ý tưởng quá là biến tháisáng anh đã dậy từ rất sớmđể ik làm về nhanh để ăn luôn con thỏ nghịch ngợm kiasau 3,4 tiếng làm ở công ty cx đến giờ vềanh leo lên xe chạy về vs tốc độ bàn thờ để gặp cô khi về tới nhà anh chạy lên phòng kím cômà ko thấyanh kiếm khắp nhà mãi mà ko thấy bóng dáng cô đâunên liền ik lại hỏi quản giaSu: QG có thấy Kookie đâu ko?QG; dạ thưa cậu chủ. cô chủ đã đi chơi vs bạn rùi ạSu: trai hay gái?QG:dạ là Nam + nữ lun ạSu; cô ấy đi đâu?QG: cô chủ kêu ik Bar fire ạ( tr mớ nói TÊN BAR RA LUN)anh ko nói j leo lên xe chạy nhanh đến bar firevào bên trong barvs vẻ tức giậnanh bước vào bên trong khó xung quanhthì dừng lại chỗ sân khấu có 1 hình dáng nhỏ nhắn đang nhảy vs những điệu nhảy hết sức là câu dẫnanh thấy thế tức giận lên sân khấu loi cô xuống nóiSu: bữa nay gan lắm dám ik Bar ko xin phép anhKOOK:" chết bà" sao anh.... anh ở đâySu: ko ở đây thì sao biết e nhảy cho trai xemKook: em... em xin lỗiSu: đi về lần này anh phải phạt emKook: Min Tae cứu tao!!TaeMin: chúc may mắn* thế là cô bị anh lôi về* còn tiếp......…
Cô 5 tuổi, anh 5 tuổi....-"Tiểu Thần cậu đợi đợi với!!!!"-"Tiểu Băng sao cậu cứ nhỏ mãi vậy, vậy thì làm sao đuổi kịp tớ đây"...........-"Tiểu Thần à Băng Băng phải sang Anh đợi khi Băng Băng nhất định sẽ quay trở tìm Thần ca"............Những kí ức mập mờ từ thuở nhỏ cùng với thanh mai trúc mã của cô thoáng hiện raTiểu Thần ngày đó giờ thế nào.........Cô bây giờ đã 16 tuổi rồi..... đã trở về rồi nhưng anh bây giờ ở đâu..... còn nhớ cô không????…
Tình yêu từ một phía tình cảm của em với anh mong manh lắm , chỉ hy vọng anh có thể rung động với em dù chir một lần " anh không thể thương hại em được dù chỉ một phút hoặc một giây hả" "......"…
Jeon JungKook từng nói:Muốn kết hôn với một người mà khi đi ngang qua cậu ấy có thể nghe thấy tiếng chuông từ người đó. Đây là vì JungKook đã từng xem 1 bộ anime Nhật là " Kimi no Na wa".2 nhân vật chính nhận ra nhau khi nghe thấy tiếng chuông.Khi đọc đến đây các cậu nghĩ sẽ không ai hoàn thành ước mơ của JungKook phải không nhưng sai rồi cô gái ấy ngay đây.Hãy cùng đọc câu truyện này nhá;)…
1.Tiến lên một bước, không có tư cách. Lùi lại một bước, không cam tâm. Không muốn chỉ là bạn, nhưng nói ra sợ đến làm bạn cũng không được nữa.2.Nên nghĩ thoáng thế này: thà bị từ chối ngay từ đầu còn hơn là lấp lửng nhưng chẳng là gì của nhau cả. Buồn thì kiếm mục tiêu khác rồi tỏ tình tiếp.3.Thà tỏ tình rồi bị từ chối còn hơn sự mập mờ, để rồi sau bao nhiêu hy vọng và chờ đợi, nhận lấy cái kết đau lòng, tự huyễn hoặc trong ảo tưởng "Nhỡ đâu..." với chẳng "Giá như..."4.Khâm phục những người dám nói ra. Tui mới ướm thử status là có nên tỏ tình vào Valentine không, ổng vào thả ha ha, thế là tui tịt luôn. Một năm rồi, haizzz.5.Lần đó tui tỏ tình với crushA: Em thích anhB: Wtf?? Đùa à?A: Thật đó...SeenVà không có sau đó...6.Hồi trc tui tỏ tình bị từ chối vẫn mặt dầy mày dạn theo đuổi tới cùng trời cuối đất. Và giờ ổng đang là người yêu của tui haha7.Trọng điểm là dù bị từ chối cũng có thể tiếp tục đứng lên mà nói "Đó là mất mát của anh ta thôi" và"Người tiếp theo!". Tiếp tục sống cuộc đời mình. Đừng giằng xé bản thân và ước gì mình đã làm việc này khác đi hoặc nói điều này mà không phải điều kia. Uncrush và bước tiếp. 8.Cảm giác của tui với crush giống như khi tui đi mua bộ sách Trấn Hồn vậy, tui chỉ có 400k trong khi giá của bộ sách là 480k. Chính là, haiz, tốt nhất không nên nói ra thì hơn.9.Jack Ma từng nói : 'Tình yêu chỉ là một dạng cảm giác và cảm giác này theo thời gian sẽ thay đổi. Hãy nhẫn nại một chút để trái tim dần dần lắng xuống, thời gian sẽ làm cảm giác đó vơi đi trong l…