người mẹ bí ẩn của iruma
mẹ của iruma…
mẹ của iruma…
Truyện sẽ viết tiếp sau một số sự kiện chính của flim, sẽ cố gắng bám sát các chi tiết ở kịch bản gốc và flim nhất có thể. Tui đói hàng quá nên tự viết luôn😭 Sản phẩm để thỏa mãn trí tưởng tượng của bản thân tui sau những chuỗi ngày u uất khi xem Đại Mộng 😭 Tui cắn hết tất cả các cp trong Đại Mộng nhưng sẽ thiên hướng allChu😭 Tui bị simp lỏd Đại Yêu á. Tui mê hết trừ lão Ôn Tông Du ☺️🙏Lưu ý : Có thể các nhân vật trong truyện sẽ bị OOC!🥲 Mong mn góp ý nhẹ nhàng.…
dailylife giữa người đức và người yêu…
lần đầu viết truyện có j mong mọi người bỏ quaAi ko thích đọc thì đừng đọc, ko vào lại xoi mói các thứĐây là truyện của tui nên viết sao kệ tuiĐừng lấy kịch bản của tui đi lung tung, vì đây là tui suy nghĩ mãi mới ra Nếu thấy ai lấy truyện của tui thì tui sẽ dừng hoặc xóa truyện…
khi hoàng hôn dần chìm vào đôi mắt…
Chủ yếu là những mẩu truyện tôi viết để vã OTP... :vTruyện tôi viết nó xàm lắm...…
*Hắn gằn giọng, từng lời như dao cắt vào lòng, nhưng hắn không thể dừng lại. Cảm giác thiếu vắng Ly Luân là một cơn ác mộng vĩnh viễn.Chu Yếm quát lớn, mắt đẫm lệ, từng chữ như thoát ra từ một cái miệng đầy máu: -"Y sống, ta sống. Y chết, ta chết. Các ngươi không hiểu, không ai có thể hiểu... Các ngươi có thể chỉ nói lý lẽ, nhưng ta thì không còn lý trí nữa rồi! Nếu không có Ly Luân, ta không muốn sống nữa! Cái gì gọi là sống sót khi không còn ái nhân bên cạnh?!"*Tình yêu của hắn đối với Ly Luân là quá lớn, đến mức không thể chứa đựng trong lòng một thế giới vắng bóng y.- "Ngươi có hiểu không... Không có Ly Luân, ta không còn là gì cả. Không có y, thế giới này chẳng còn ý nghĩa nữa. Đừng nói với ta về bạn bè, đừng nói về hy vọng viễn vong... Ta muốn y quay lại, ta chỉ muốn y sống."-"Trác..Dực..Thần. Giết ta đi! Ta..cầu ngươi! Ta..van ngươi!".…
Câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng của Tăng Thuấn Hy Thành Nghị…
Một bức thư gửi đến người tôi thương…
Liệu có cái kết nào dành cho hai người con trai yêu nhau hay không?@ThuyLinh…
Trù thần tay nghề tuyệt đỉnh, mỹ thực y làm ra đều dễ dàng chinh phục thế nhân.Bạch Cửu lắc đầu: "Các người không biết đó thôi, sữa hạnh nhân của Anh Lỗi vô cùng đắng!".P/s: Tag CP không dùng "X" mà để "&" vì đối với cá nhân tớ thì từng rung động hay yêu thương trìu mến của đôi chim ri này trong ngần thuần khiết đến mức không cần nói đến việc phân biệt vị trí gì gì đó, giống như 2 đứa trẻ thơ ấy 🥹…
Tui hơi bị mê kiểu như Kỷ Bá Tể.Phong lưu gặp si tình.Á mấy bà ủng hộ cho tui nghe.Yêu mấy bà:)))…
Câu chuyện nói về cô gái chịu nhiều áp bức xinh đẹp có nhiều người đánh đột nhiên ......thế nào coi chuyện nha ~…
Tác giả: jirluvienEdit: ily------------Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi không có sự cho phép.…
-"Ngươi... là A Yếm?" Thiếu niên lập tức gật đầu, mái tóc trắng dài khẽ lay động, đôi mắt đỏ long lanh tựa sao trời phản chiếu mặt nước. Y chu môi, giọng nhỏ nhẹ thầm thì: -"Còn giận ta?" Ly Luân khựng lại. Đôi mắt hắn trầm xuống, hàng mi dài phủ bóng, che đi cảm xúc sâu thẳm trong lòng. Giận sao? Hắn sao dám giận ai? Hắn nào có tư cách mà giận? Hắn cười nhạt, giọng nói lạnh lẽo như cơn gió đêm: -"Ly Luân ta không dám giận ai cả... ta không có tư cách." Hắn cúi mặt xuống, nhưng giây tiếp theo đã bị một vòng tay nhỏ nhắn ôm chặt lấy. Chu Yếm ôm hắn thật chặt, vùi mặt vào hõm vai hắn, hơi thở ấm nóng phả nhẹ bên cổ. -"A Ly không vui, ta cũng không vui..." Thanh âm Chu Yếm nhỏ nhẹ nhưng kiên định, mang theo chút ủy khuất xen lẫn đau lòng. Ly Luân cứng người. Hắn ngồi bất động, mặc cho Chu Yếm dán chặt vào người mình. Mùi hương quen thuộc bao phủ lấy hắn, là mùi hương thanh sạch, tinh nghịch mà hắn đã từng quen thuộc đến mức khắc vào xương tủy. Từ bao giờ rồi? Bao lâu rồi hắn chưa từng chạm vào y như thế này? Hắn vẫn nghĩ mình chỉ là một gốc cây hòe ngốc nghếch, một khi đã buông tay thì sẽ không bao giờ có cơ hội quay lại. Nhưng bây giờ, tiểu bạch hầu ngày nào đang nằm trong lòng hắn, ngọt ngào mà gọi hắn là A Ly, ngoan ngoãn mà làm nũng, vẫn bá đạo mà quấn lấy hắn như trước. Chu Yếm không đổi. Chỉ có hắn... là đã không còn như xưa ư?.…
Mong rằng tập đoản văn này sẽ cho hai đứa nhỏ một bến đỗ hạnh phúc sau những sóng gió ngoài kia.Cách hành văn của mình không được tốt lắm nên mong mọi người thông cảm, tình tiết truyện có thể vô lý, phi logic và ooc.TÁC GIẢ BỊ YẾU TRONG VIỆC ĐẶT TÊN CHƯƠNG NÊN ĐỪNG HỎI TẠI SAO TÊN CHƯƠNG KHÔNG ĂN NHẬP GÌ ĐẾN NỘI DUNG.…