Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Thực ra tin nhắn thường ngày của các em cũng không có gì nổi bật ˊ ω ˋ. Chỉ là đôi khi sẽ tung tóe chút cao năng 哈哈哈WARNING : tuy ngắn gọn , đơn giản , nhưng là MADE BY ME , cảm ơn .…
Thể loại: Đoản, hài, moe, võ hiệp, tu chân. Văn án: Giáo chủ ma giáo giết như ngóe, sau khi chết không có chỗ chôn. Viết vào ngày sinh nhật anh, mong Riki của em bình an khỏe mạnh. Không cầu gặp người, chỉ mong người ở nơi đó vẫn vui vẻ an yên.…
title: the newauthor: róc kétsum:Choi Yeonjun và Choi Soobin hiện đang làm diễn viên hạng A của ngành giải trí Hàn Quốc. Tuy nhiên có vẻ mối quan hệ của họ không được tốt(?) cho lắm... nhưng cho tới khi cả hai nhận được kịch bản phim, ai cũng nhận thấy cả Yeonjun lẫn Soobin có sự thay đổi rất lớn.Bí mật của cả hai sau đấy liền bị vén màn bởi một sự cố vừa to to, vừa nho nhỏ. Cộng đồng mạng ngay khi biết tin đều đồng loạt hưởng ứng rất nhiệt tình. Không phải chuyện gì cũng ăn may, tuy được nhiều sự ủng hộ, trong đa số vẫn còn có những toxic, tiêu cực ác ý nhắm tới Yeonjun và Soobin.cùng đón xem những diễn biến mới của "the new" sẽ bóc trần mạng xã hội cũng như showbiz như thế nào.⚠: các sự kiện diễn ra không đúng sự thật !⚠: không có ý xúc phạm bất cứ một ai !⚠: sử dụng ngôn từ thù hằn, thậm chị là kì thị !⚠: là một bộ truyện liên quan tới showbiz nên fic "the new" là một fic vô cùng toxic ! [mặc dù ở giới k-pop nó cũng đã toxic rồi, tuy nhiên author muốn thông báo trước để các reader cân nhắc trước khi đọc]…
"Tí tách!.....""Em cứ tiếp tục khóc nếu như em muốn. Tôi sẽ không quan tâm đến những giọt nước mắt cá sấu ấy nữa đâu!......"Lời lẽ thâm độc vô tình của hắn khẽ vang lên tiếp nối cho tiếng gót giầy ngày một đến gần thân thể ngã khụy của bạn. Những ngón chân tím tái liên tục giật lên những đợt khiến bạn có cảm giác mù loà đi tia hi vọng nhỏ bé quý giá còn lại. Bạn giờ đến nhấc cả hai chân bản thân cũng không làm được thì sức đâu mà chống chọi là bọn họ đây? Lũ ác quỷ khát máu đầy chiếm hữu đang lạc vào tư tưởng tình yêu bệnh hoạn?........…
Vã OTP cả mấy năm trời mà không có nổi 1 con hàng ngon nghẻ để đọc nên phải tự tay viếtCó OocTruyện HECó bồ nào muốn hít hint AizenxGin, ShinjixGin, hoặc AizenxGinxShinji ko, rảnh thì tui viết cho:)))…
"Nơi gò má đào ngông nghênh và thơ dạiXiết chặt vòng tay,đẹp đẽ,kiêu sa".Hầu hết chỉ là những oneshot mà tớ nghĩ ra mà mong mọi người không mang đi đâu ạ!…
Vào khoảnh khắc Vermouth cắn lên chiếc cổ mềm mại trước mắt, toàn bộ giác quan của ả bị tê liệt. Ả quên mất điều gì đã đưa ả tới đây, chuyện ả đang làm, lí do ban đầu ả sắp xếp một màn này. Tia laser trong não tập trung vào những khao khát không thuộc về bản thân, thần trí bị tước đi, đến nỗi gần như rơi vào trạng thái mê sảng. Thậm chí, khoái cảm khi cắn lên cũng chẳng rõ rệt bằng. Có gì đó thật sai trái. Sai sót vốn dĩ đã xuất hiện xuyên suốt quãng thời gian vừa qua. Và bây giờ họ ở đây, không còn đường nào để quay lại.[Fic gốc đăng tại AO3 @dare121 , bản dịch Việt đăng tại Wattpad @handstieddancer . Mọi người có thể ủng hộ bằng cách Kudos/Follow tác giả trên AO3 với Vote/Follow mình trên Wattpad.]…
Ngày mặt trời chết, một thế giới đầy sự tăm tối và nguy hiểm, nơi mà tình yêu và hy vọng vẫn có thể nảy nở.Ngày mà mặt trời chẳng bao giờ mọc lại, ngày mà thế giới sụp đổ dưới bóng tối của tội ác và hiểm nguy. Đó là một thế giới nơi những đường phố quen thuộc bị nhuốm bởi bóng đêm vô tận, nơi mà âm mưu và sự thù địch hiện hữu ở khắp mọi nơi.Trong bóng tối ấy, có một hình bóng mạnh mẽ và bí ẩn, một người đàn ông mà cả thế giới phải sợ hãi. Anh ta được biết đến với cái tên Gin, một tên trùm tội phạm lãnh đạo tổ chức ám sát khét tiếng. Ánh mắt của anh ta như hai viên bi lửa, luôn sẵn sàng để phát ra ánh sáng của tử thần.Thứ mà Gin cần, hắn sẽ không bao giờ để lọt vào tay kẻ khác. Liệu rằng tình yêu có như vậy? Có khiến Gin ung dung đoạt lấy hay phải chật vật đấu tranh để thỏa mãn cảm xúc?Và, người khiến hắn mở lòng là ai?Một chai rượu đắng trong tổ chức như Vermouth, một chai thuốc độc hấp dẫn như Sherry hay một ly nước ngọt đang trong tay kẻ khác?"Mái tóc ta mang màu tâm hồn nàngMái tóc nàng mang màu linh hồn ta"…
Tại sao nó lại khiến tôi không thể nào nhìn những con rối khác giống hệt như tôi dưới sự điều khiển ấy của em?Tại sao tôi lại trở nên ghen ghét đến tột độ như thế này khi mà chính em là kẻ có lỗi?.......Cũng như tại sao tôi lại không thể gượng trái tim mình để căm hận em?..........Những lời khen ấy đáng lẽ phải dành cho tôi! Y/n à!!.......Đáng lẽ em phải dồn sự chú ý của em vào tôi chứ không phải những kẻ kia!!.......Dừng lại đi! Làm ơn ấy! Xin em đấy!Xin đừng xoá trò chơi có được không?......Bởi ngoài nó ra thì chẳng còn cách nào khác khiến tôi có thể được gần em hơn được nữa!Cũng như tôi van xin em đừng tải về thêm trò chơi nào khác có được không?......Thứ tình cảm mà tôi dành cho em thật méo mó và vặn vẹo biết bao nhiêu. Nếu như tôi không phải là một nhân vật trong trò chơi ảo này, và nếu như tôi có thể thoát ra khỏi đây thì liệu em sẽ yêu tôi chứ?.......…
"Em đang chạy đi đâu vậy?""Hộc! Hộc!.....""Bịch! Bịch!"Sự va chạm liên miên giữa gót chân bạn và nền đất đen tối tăm bẩn nhày nhụa màu mực khiến chuyển động của bạn trở nên khó khăn. Những giọt mồ hôi túa ra từ vầng trán rồi đến đợt hô hấp khó khăn của hai cuống phổi hoạt động liên tục khiến cơ thể bạn như cạn kiệt sức lực dần, hai bắp chân bạn chạy trốn khỏi hắn trong bấy nhiêu thời gian khá dài cũng như muốn rã rời khỏi khớp xương.Từng bước chạy là từng giây bắp thịt trên cơ thể bạn gào hét trong nỗi tê tái tột cùng nhưng bởi vì không thể chôn chân mãi tại nơi đây. Bởi vì không thể ở bên cạnh họ và cũng như không cam tâm số phận phải bỏ mạng ở đây khiến bạn như có một lý do mãnh liệt để tiếp tục trên con đường mịt mù phía trước....…
100% từ đường và sữa đặc, nhẹ nhàng ngọt ngào làm dịu đi cơn vã của bạn (°∀°).Nói không với muối và thủy tinh, nếu tôi xát muối vào tim bạn hay bón (đường trộn) thủy tinh cho bạn, tôi làm chó.Trong cơn vã chúng ta có nhau, tôi vã và bạn cũng thế 🫵.…
Tên gốc: 暧昧三十三天Author: ParanoidLink https://zou9y.lofter.com/post/1d1676b6_2b8057f5a?incantation=rzUsrwkXRauc*Góc nhìn của Dư Vũ HàmBản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, chỉ đúng tới 80%, cố gắng tôn trọng nguyên tác hết sức có thể, vui lòng không mang đi bất cứ đâu khác.…
Sau tất cả những j đã xảy ra,t cũng chẳng dám tin vào tuong lai nưa. Xã hội này là vậy,lòng ng cũng vậy. Đều di theo 1 lối mòn mà thôi. Bgio còn trẻ mà còn k giữ đc nhau. Thì thôi đi. Buông đooi tay nhau. Cánh cửa này khép lại sẽ có cánh cửa khacs mở ra phù hợp hơnỐm. Tự nhiên ngứa cổ ho kinh khủng. Trưa nay uống thuoc xong bị mệt dã man. Tự nhiên lai thích ở 1m. Muốn tận hưởng không khí vô vi này 1m. Làm những chuyện vô vị mà rồi luôn tự nhủ ban thân là sẽ k bg hối hận. Pải. Ngay lúc này. Và từ tối đến giờ. T muốn ở 1m. Sau tất cả. M chả là gì của nhau nữa rồi. Cứ mơ đi khi m cho pép nó xra…
"Hỡi một người đã đem đến tình yêu cho tôi, liệu em có đáp lại lời bày tỏ chân thành này? Để chấp nhận tôi...một kẻ ngày đêm chỉ có hình dáng em đem ấp ủ trong tâm trí, một kẻ biết yêu nhưng đặt sai chỗ giữa con tim và lí trí, một kẻ chỉ biết mặc cho những thứ cảm xúc tiêu cực gặm nhấm đến hao mòn tinh thần này?Hỡi nàng thơ của tôi, em tự lúc nào đã trở thành người tình trong mộng chiếm trọn những giấc nồng của tôi đến ám ảnh.Hỡi người con gái kiêu kỳ kia ơi, tuy không phải là người sở hữu nhan sắc tuyệt trần nhất thế gian này nhưng em vẫn nắm trọn trái tim tôi trong lòng bàn tay.Hỡi người thơ mộng của tôi, tâm trí tôi đã tự lúc nào điên đảo vì em đến mức đầu óc này đã điên đảo vì em.Tất cả những điều như vậy, dẫu cho tôi có cố gạt bỏ mọi ký ức về em nhưng tới cuối cùng, tôi lại là người nhặt lại từng mảnh ghép ấy với một nụ cười méo mó loạn trí vì "tình'."…
"Vắt chéo chân mình để làm điểm tựa sách cùng với tách trà trên tay, với một tư thế ung dung, bạn tựa vào chiếc đệm lưng ghế một cách đầy thoải mái và tận hưởng từng khoảnh khắc bình yên bên cửa sổ, những chú chim sẻ nhẹ nhàng đậu trên khung cửa sổ chào đón cho một buổi sáng của vùng đất Sumeru đầy tươi tắn. Buổi sáng của bạn bắt đầu như thế đấy, được uống một tách trà nóng và thư giãn với sách để chuẩn bị cho kì thi tiếp theo của Giáo Viện Sumeru. Là một trong những học giả hiếm hoi trong suốt hàng trăm năm nay, với bề dày lịch sử của nó thì đã không ít người đã tốt nghiệp một cách thành công, có được một công việc yên ổn, phù hợp. Vậy nên, bạn cũng mong muốn và hi vọng bản thân cũng có một cái nghề để mưu sinh, chứ chẳng thể mãi sống cùng hai người họ được. Nhưng có vẻ ước mơ nhỏ nhoi giản đơn ấy của bạn làm cho họ có chút khó chịu thì phải?...Hay là việc bạn phải đối mặt với sự quan tâm thái quá của các vị Archon khác đến từ Đại Lục Teyvat rộng lớn này?Rồi làm sao đây khi mà tình trạng liên tục bị người này đến người khác trói buộc bên cạnh họ tiếp dục diễn ra khi bạn vô tình bị xuyên đến thế giới khác đây?Nhìn lấy các vị Aeon trước mắt, bạn quỳ xuống một cách vụng về để cầu xin được ban phước mà không hề hay biết rằng đó có lẽ là lần cuối bạn được nhìn thấy ánh sáng một lần nữa.....Đặc biệt là ở giữa không gian vũ trụ bao la này, liệu có ai sẽ thương tình mà cứu bạn ra mà không đòi hỏi gì không?......"…
Author: ClassyTomboy9327Link gốc: https://archiveofourown.org/works/26386876BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI ĐÂU HẾT!____________*****__________Lời tác giả: Vậy là tôi đã đọc fanfic In Another Life và tôi có được cảm hứng để viết điều này, và tôi chỉ muốn nói là cho dù câu truyện ấy khiến tôi khóc một dòng sông, tôi vẫn yêu nó rất nhiều. Vậy đó. Cái này giống như một món quà từ tôi, chắc thế? Yep.Note: Lấy cảm hứng từ In Another Life của LittleLuxray____________*****___________Có điều gì thắc mắc thì sang fic 'Những rắc rối khi tui dịch truyện' nha.Enjoy!…
Ran đã trọng sinh rồi, kiếp trước cô đã chết với vô vàn tiếc nuối. Tiếc nuối lớn nhất chính là nhìn người mình yêu kề vai sát cánh cùng 1 cô gái khác. Cô đã chết vì viên đạn cậu bắn ra. Gin chết rồi. Hắn cứ nghĩ hắn sống một đời không hối hận. Hắn đã cống hiến hết mình cho Tổ chức. Ai ngờ giây phút hắn sắp sửa lên thiên đàng lại có một bóng dáng lao ra đỡ đạn cho hắn. À, con nhóc hắn chăm bẵm từ nhỏ đây mà. Tự nhiên hắn không muốn chết nữa, muốn gặp lại cô, nhưng cô vì cứu hắn khỏi tay tên thám tử nên cô lìa trần rồi...Hắn điên rồi, hắn dường như có 1 động lực vô hình đẩy hắn lên giết hết lũ khốn đó, rồi tự sátKurosawa Jin(Gin)xMori RanTruyện trọng sinh, Gin và Ran trọng sinh về kiếp trướcRan và Gin từng gặp nhau, quen nhau trước đâyTruyện sẽ có yêu tố dìm phe chính nghĩa(phe Conan)Cp lạ đời, xin đừng buông những lời cay đắng…