[Dật Lâm/Hâm Lâm] Đồ Ngốc
Hạ Tuấn Lâm chính là đồ ngốc, một tiểu à không một đại ngốc!!cp: Dật Lâm/Hâm Lâm, Văn Hiênau: junniengày mở: 1.22.22ngày đóng:tình trạng truyện:lịch up chap: tùy hứng, dựa vào lượt đọc và lượt bình chọn của các độc giả…
Hồng Nhan Chi Mệnh Tiểu Vương Phi: Xuyên Thành Khổng Tước Khuynh Tài
Truyện trước chưa xong truyện mới đã tới!(Đôi lời tác giả: Thực tôi cũng không định viết đâu nhưng vụ của Nam Khang khiến tôi nản lòng quá nên bắt đầu viết truyện mới, còn "Nguyện cả một đời yêu một người" có lẽ tôi sẽ để ngừng một thời gian)Thể loại: Ngôn tình, xuyên không, lịch sử, nữ giảo hoạt, nam băng lãnh, HE hay SE còn phải xem tâm trạng tác giả :)) Giới thiệu: Một cô gái 24 tuổi, nhân viên văn phòng nhưng lại năm lần bảy lượt bị các công ty lớn nhỏ sa thải chỉ vì lí do hết sức củ chuối "Cô không đủ thẩm mỹ". Mang trong mình một hoài bão lớn đó là bám chân được vào một công ty tử tế mà không bao giờ bị sa thải, Khổng Tuệ dần mất đi niềm tin của chính mình, cô quyết định phải đi xem bói để coi coi vì sao cô lại không thể trở thành một nhân viên bình thường. Nhưng trên đường đi không may cô bị một chiếc xe phân khối lớn đâm phải, đến khi tỉnh lại đã có một công việc, nhưng điều đáng sợ hơn cả là cô nghiễm nhiên trở thành gái lầu xanh, hơn nữa còn ở một thời không khác.Nếu bỗng dưng khi tỉnh lại bạn đã ở trong một thân thể mới, không gian mới với những chuyện không dám lường trước, bạn sẽ cảm thấy như thế nào? Muốn biết, hãy hỏi Khổng Tuệ.Trích:_ "Tiểu Mẫn, chúng ta đang sống ở thời nào, năm bao nhiêu?"Tiểu Mẫn hoang mang nhìn ta rồi cũng đáp lại: "Dạ ta đang sống ở kỷ Triệu, quốc hiệu là Vạn Xuân, Mậu Thìn năm thứ nhất."__Trước mặt ta bây giờ là một nam nhân thân thể cường tráng khôi ngô tuấn tú, khuôn mặt góc cạnh mắt kiếm mày rậm, nhìn qua là biết thân thủ bất phàm, khí c…
[Cổ đại ] Lấy cửu vĩ hồ làm thê tử -Triệu Ưu
Nhân duyên là một sợi dây chỉ mỏng , có khi là thiên duyên , có khi là nghiệt duyên .Nàng và hắn , Cửu Châm tiên tôn và Tăng Du sơn chủ , quen biết nhau là một sai lầm .Một người theo đuổi ,một người chạy trốn ,sao có thể hạnh phúc ?? ......." Tăng Du , chàng oán ta , hận ta cũng không sao ... Cửu Châm ta không mong changf yêu ta ...nhưng ta vẫn muốn nói : Tăng Du , Cửu Châm ta yêu chàng , yêu changf đến nỗi mạng sống cũng không cần . Ta sẽ chờ chàng , chờ chàng đến khi changf mỏi mệt ,ngoảnh lại sẽ nhận ra ta vânx luôn bên chàng ,ngàn năm vẫn vậy ."…
Mẹ Tôi
Ngày hôm nay ngày 17/8, trời nắng quang mây. Thế là mẹ tôi đã mất được 16 ngày rồi. Ngày mẹ mất tôi chỉ biết khóc và nhớ mẹ, nhớ những ngày mẹ còn cặm cụi trồng khoai sau vườn, nhớ hình ảnh đau ốm của mẹ trước khi mất, tôi nhớ... tôi nhớ tất cả về mẹ.Mẹ đi mà không nói một lời nào với chúng tôi, tôi buồn khi không báo đáp công ơn dưỡng dục của mẹ bao năm qua. Mẹ cực khổ nuôi chúng tôi ăn học còn lén ba cho tôi tiền ăn vặt. Không những thế mẹ còn hứa sẽ mua cho thêm cho tôi nhiều quần áo, giày dép cho tôi trước khi đi học. Những lời hứa đó giờ chỉ còn một mình tôi buồn và nhớ về.Ngày mẹ mất tôi thương mẹ nhiều lắm, ngay cả những giây phút cuối cùng mà cũng không thể nhìn mặt con cái lần cuối, chắc mẹ buồn lắm phải không hả mẹ. Nghe tin mẹ đau ốm nằm ở nhà Tr với Th bắt xe từ Sài Gòn với Gia Lai về mà không kịp. Lúc dọn áo quần mà nước mắt con cứ chảy ra.Giờ con ở trên phố một mình buồn lắm, gần tới lễ rồi mẹ à vậy là con lại ở một mình trong khu nội trú nữa rồi không có ai ở lại hết con buồn lắm.Con xin lỗi mẹ vì những điều con đã làm cho mẹ tức giận và cả những đồ mẹ làm cho con mà con không kịp mang theo nữa.Mẹ à! Mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất của con, là người bạn luôn quan tâm và sẻ chia cảm xúc với con mọi lúc mọi nơi. Con sẽ không trách mẹ vì những lời hứa chưa thực hiện được đâu, mẹ sống tốt và nhanh đầu thai vào nhà nào đó tốt mẹ nhé.…