Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
lỗi lầm lớn nhất của em chính là để anh đợi.lỗi lầm lớn nhất của anh chính là thích em.lowercase, textfic x văn xuôi, văng tục bằng bản năng, fanfic, ooc, school!au.các bạn có thể skip qua chap 0.1 và 0.2 ạ =)))) nó thật ra cũng không cần thiết lắm, chỉ chủ yếu xây dựng truyện với làm rõ tình hình hiện tại ở truyện thôi à.…
Textfic vui vẻ (đôi khi có văn xuôi?) Phương Ly bảo lưu để tập trung cho cuộc thi "học xinh say hi" và quay lại trường sau 1 năm. Ngày đầu đi học lại đã gặp chuyện với bạn nhỏ sao đỏ khó tính.Lưu ý: cốt truyện không có thật, chỉ dựa trên tưởng tượng, vui lòng đừng đem đến trước mặt chánh quyền, cảm ơn.Nhiêu đó thôi, còn lại mình enjoy nhóoo!!…
"Cặn bã gặp nhau, chỉ là chơi đùa mà thôi.""Tam quan không chính trực, xin đừng nâng cao quan điểm."🌿 Lời mở đầuChúc mừng Vương Đầu vô địch ~ Ăn nhanh một miếng thôi ~ Có lẽ xong trong ba chương, không viết dài đâu ~ Chỉ đơn giản là muốn mở xe chạy thử.Truyện này đến đây là hoàn rồi, sau này nếu nghĩ ra nội dung nào phù hợp thì mình sẽ viết thêm phiên ngoại. Ban đầu chỉ định viết ba chương có cảnh "mlem mlem" cho vui thôi, nếu không phải mọi người luôn nhiệt tình như vậy thì thật sự mình cũng chẳng muốn viết tiếp 🥲Mình là kiểu người viết gì cũng phải nghĩ kỹ trước, mọi tình tiết đều phải hợp lý thì mới có động lực gõ chữ. Vậy nên đoạn sau của truyện này thật sự khiến mình đau đầu, nhưng may là cuối cùng cũng kết lại với một cái kết khá ưng ý...Hẹn gặp mọi người ở câu chuyện sau nhé... Cảm ơn tất cả những bình luận và lượt theo dõi của mọi người... vượt ngoài mong đợi luôn! Thật lòng cảm ơn! 💛…
Cách yêu của Vương Sở Khâm thật ra rất khác với cách yêu của Tôn Dĩnh Sa. Sở Khâm ấy mà, khi hắn muốn được ăn cùng Dĩnh Sa, hắn sẽ nấu thật nhiều thật nhiều vô, sau đó liền cứng họng mà nói "Hôm nay anh nấu bị nhiều quá, em phải ăn giúp anh thì khi xuống địa ngục mới không bị phạt" Trái lại, Tôn Dĩnh Sa thì khác. Cô biết mình đáng yêu, lại càng rõ hơn việc đối phương luôn chiều chuộng cô vô điều kiện, cũng vì thế cho nên mỗi lần muốn cùng anh ăn, cô sẽ làm nũng mà đòi anh mua đồ ăn cho. Tất nhiên, dù không ai nói, nhưng toàn bộ đồ ăn được đặt về đều không có hải sản "Anh ơi, chúng mình ăn cùng nhau nhé? Em muốn được ăn cùng anh" Vương Sở Khâm có chết cũng chẳng chịu nói ra cảm xúc thật của mình, mà Tôn Dĩnh Sa thì lại là kiểu người có gì nói đó. Vậy câu nói "Anh thích em", liệu hắn có đủ dũng cảm để nói, hay lại một lần nữa giấu nhẹm đi những cảm xúc rung động đầy mãnh liệt của một người con trai?*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…