Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
- Một series tranfic với đầy đủ các couple ở NCT mà mình thích. Mình update tùy hứng. - Đa phần là drabble hoặc oneshot. Riêng drabble thứ hai (Jaeyong) do bạn mình dịch. Bạn từ bỏ không chơi wattpad nữa nên giờ còn mình ở đây thôi (nhưng mà hai đứa vẫn nói chuyện với nhau như thường =))) )- Mình dịch mà không xin per từ các tác giả, thành thật xin lỗi mọi người về vấn đề này. Mình sẽ không biện minh cho hành động này của mình. - Tiền thân của series này tên Butterfly. Mình cũng sẽ giữ cái tên này, vì nó dựa trên một bài hát rất hay của LOONA. Dạo này LOONA cũng đang tham gia Queendom nữa, nên hãy cổ vũ họ nhé <3…
Phạm Huỳnh Thanh Ngọc- Nguyễn Hoàng Anh QuânTôi gặp cậu trong một buổi chiều học Toán, là nơi lớp học tràn ngập tiếng cười, ngập tràn những thanh âm rộn ràng. Nhưng lúc ấy đối với tôi mà nói, chỉ còn có cậu mà thôi. Tiếng ve kêu rộn ràng, tiếng giảng bài của thầy còn vang trên bục giảng. Nhưng trong đầu tôi chỉ có cậu mà thôi, ừm mùa hè năm ấy chỉ có cậu mà thôi. Cậu là động lực để tôi thi chuyên, là người mà tôi ghi nhớ nhanh nhất, cũng là người mà tôi đã lãng quên nhanh nhất.Khi bước chân vào ngôi trường ấy, gặp lại cậu tôi chẳng còn nhớ cậu là ai và lúc ấy. Câu chuyện của đôi ta mới bắt đầu....Quá khứ của tôi không có cậu, nhưng tương lai của tôi chắc chắn sẽ có cậu. Cùng học, cùng chơi, cùng vui, cùng buồn, cùng san sẻ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Cùng đi đến tương lai, là điều mà hai ta mong muốn.…
Trên đỉnh núi Hoàng Tra, có một ngôi mộ bơ vơ giữa muôn trùng gió núi.Ở nơi ấy, đất trời phân chia, tạo thành hai mảnh tách biệt mà cô độc.Dưới chân mộ là một chiếc hộp gỗ đã gần như mục nát. Chẳng ai biết nó đã ở đấy tự bao giờ, cũng chẳng ai có đủ can đảm để chạm vào vật bên trong ấy. Cố nhân đã không còn, giữa nơi sống và chết cũng chẳng phân ranh giới, liệu có ai dám phạm đến chốn linh thiêng để rồi hối hận ngàn đời?Chiếc hộp ấy, tuy đã chẳng còn mang dáng vẻ xinh đẹp ban đầu, nhưng hương thơm thuần khiết chẳng biết vì sao lại cứ văng vẳng bay khắp nơi này. Chẳng có cây, cũng chẳng có hoa, nhưng mùi hương từ hộp gỗ Đàn Hương ấy lại là thứ khiến cho người ta khó mà dứt lòng ra khỏi.Từ khe hở trên nắp hộp, có thể thấy rõ ràng vật ở bên trong.Ánh mặt trời chiếu vào vật ấy, thứ ánh sáng đỏ thẫm hắt ra khiến cho người ta có dè chừng. Nhưng nếu nhìn kĩ hơn, thì đó lại là một vật dường như đã có từ rất lâu về trước.Một chiếc trâm cài bằng vàng, với viên ngọc bích đỏ chói lọi cả một góc trời.Trên thân vàng quý giá lại có khắc một dòng chữ. Nguệch ngoạc mà cẩu thả, dường như người đã lưu lại bút tích trên ấy đã rất vội vã, hoặc có lẽ là sợ hãi, khiến cho nét chữ chẳng còn đều nữa, nhưng vẫn có thể đọc được phần nào ý người muốn nói.Chẳng ai biết chiếc hộp gỗ ấy đã có tự bao giờ.Cũng chẳng ai biết chiếc trâm cài tuyệt đẹp ấy thuộc về ai.Người ta chỉ biết có một điều..."Ta vẫn luôn đợi người."... rằng kẻ này đã sống một đời vô cùng khổ…