Hẹn hò cùng Laravel
Câu chuyện kể về món bánh Monjayaki sau khi chuyển sinh thành lập trình viên và mất do lao lực. Sau đó, anh được Laravel triệu hồi đến để phổ cập kiến thức và giúp cô ấy tán lập trình viên trong thân thể của Laravel…
Câu chuyện kể về món bánh Monjayaki sau khi chuyển sinh thành lập trình viên và mất do lao lực. Sau đó, anh được Laravel triệu hồi đến để phổ cập kiến thức và giúp cô ấy tán lập trình viên trong thân thể của Laravel…
_"Cuộc sống thường ngày ở căn trọ Starbucks,với những tiếng chửi bới ngay từ sáng sớm mà đếch hề mỏi mồm,ngoài ra còn có những pha "bóp dái" nhau mà người ngoài éo thể nào ngờ tới được."_Cre ảnh bìa:Lucio_Warning:OOC!_Về truyện của mình sẽ có những headcanon sau:•Stelle và Caelus là 2 chị em•Yanqing là em họ của Jing Yuan•March 7th là đứa bạn thân duy nhất của Caelus và ngược lại•Blade và Dan Heng hay chửi nhau lên đầu xối ruộng,nhưng một khi hợp tác thì lại rất hòa hợp và đồng đều..(Ai không thích cái headcanon xàm ku này thì có thể lướt qua)_Cp:DanCae,StArch,JingRen,HimeKafka,HerAsta,GerSam,SeeBron,YuTing,FuQue,WeltLuo,..._Nếu ai muốn mượn ý tưởng thì chỉ cần ghi cre vô là được nhen 👄_Ai không thích xin hãy lướt qua!…
Có lẽ, mọi chuyện sẽ tốt hơn nhiều nếu Noé bớt thích Vanitas đi một chút - tốt hơn cho cả anh và cả gã, cho cả Dominique và Jeanne, cho tất cả mọi người xung quanh, cho cái bản tính ngô nghê thẳng thắn quá mức của Noé và những ô uế mà Vanitas lúc nào cũng giấu nhẹm trong nụ cười ngọt xớt đạo mạo của gã. Tốt hơn rất nhiều, rất rất nhiều.Nhưng mà, điều đó chắc chắn sẽ chẳng bao giờ xảy ra đâu.Bởi vì anh trót thích gã nhiều quá mất rồi...(Ngày xửa ngày xưa, có một con quái vật - một thiếu niên vô tình bị tước đi cái quyền làm người, quyền đau đớn, quyền chết. Anh mải miết đi tìm cái thứ gọi là "sự cứu rỗi" từ một kẻ mà vốn chẳng hề đáng tin cậy chút nào.Vanitas bleue Lune. Pháp sư bất tử phía Tây, tay luôn ôm theo một cuốn sách bìa xanh dày cộm, quyền năng khủng khiếp chôn sâu dưới những lời cứng đanh tàn độc và cái cười giả lả bâng quơ.Nghĩ lại thì, Noé đáng lẽ ra không nên lại gần gã mới phải.)…
Có một đóa hoa đang lớn dần trong buồng phổi Allen.Một đóa hoa với bộ rễ dài bén nhọn, túa rộng tua tủa như một cái mạng nhện khổng lồ, từng sợi tơ dính dớp quấn chặt không chừa một mạch máu trên cơ thể cậu, y như dây mây bám dàn hay một loài kí sinh kì lạ. Một đóa hoa với những cái cánh nhỏ xíu trắng muốt tựa tuyết đầu mùa, chưa kịp nở bung đã vội vã xa lìa thân mẹ, kéo theo những trận ho dai dẳng dữ dội và từng cơn đau tê rần xé ruột như thể có một bầy thú hoang đang mài móng vuốt vào cái vách thịt trong yếu ớt mong manh nơi cuống họng cậu vậy.Một đóa hoa, đáng lẽ ra phải là kết tinh của những xúc cảm cô độc và vô vọng nhất, của những chữ "thương" trĩu nặng hoang hoải chẳng bao giờ được thốt trọn thành lời, của những tháng ngày đơn phương mải miết đuổi theo một bóng lưng không thể chạm tới.Có một đóa hoa đang lớn dần trong buồng phổi Allen. Và cậu thì chẳng biết phải làm sao với nó cả.Bởi vì cậu, ngay chính lúc này đây, vốn dĩ đang không hề đơn phương bất cứ ai...[nguồn ảnh bìa: chap 231 - manga D.Gray-man - Hoshino Katsura]..Warning: Plot rush và văn phong lồi lõm tệ hại như đường làng Việt Nam ấy. Một rổ angst không đến nơi đến chốn với khả năng bad-ending cực cao. À, đấy là nếu nó end được. 〒▽〒NÓI CHUNG LÀ ĐỪNG CÓ ĐỌC ĐỪNG CÓ ĐỌC ĐỪNG CÓ ĐỌC CÓ CHẾT CŨNG ĐỪNG CÓ ĐỌC CÁI THỨ CỦA NỢ NÀY XIN CẬU ĐÓ HÃY CLICK BACK VÀ CÙNG ĐI LÀM VIỆC GÌ ĐÓ CÓ ÍCH CHO NHÂN LOẠI HƠN THÔI NHÉ NHÉ NHÉ- QwwQ…