Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nếu như còn tình yêu, tôi sẽ trở nên ấm áp.Nếu anh hứa, nhưng anh không giữ lời, vậy thì anh không xứng đáng có được tôi.- Anh hứa được!Yêu anh là thứ đau đớn nhất tôi từng trải qua.- Vậy anh sẽ bù đắp nó!Anh có quên những gì trước đây chúng ta từng làm?- Anh khắc sâu nó!Anh quá đáng!- Cũng chỉ vì em mà trẻ con....Chúng ta kết thúc!…
Gia đình họ Kỉ và gia đình họ Cố là hai gia đình rất thân thiết với nhau. Từ nhỏ, con trai nhà họ Kỉ là Kỉ Đình đã là bạn “thanh mai trúc mã” với hai cô con gái song sinh nhà họ Cố là Cố Chỉ Di và Cố Chỉ An. Chỉ Di và Chỉ An hồi nhỏ giống nhau như hai giọt nước, nhưng tính cách lại khác nhau một trời một vực.Chỉ Di dịu dàng, nữ tính, có phần trầm mặc, yếu đuối, trong khi Chỉ An lại nghịch ngợm, hiếu động và có phần ương bướng.Chỉ Di từ nhỏ đã thầm yêu Kỉ Đình. Kỉ Đình thì luôn thấy mình phải có trách nhiệm bảo vệ, chăm sóc cho Chỉ Di thánh thiện, nhưng khi trưởng thành, anh lại phát hiện ra người mình yêu chính là Chỉ An. Đằng sau vẻ ngoài bướng bỉnh, ngang tàng của Chỉ An là một tâm hồn khao khát được yêu thương. Từ nhỏ, Chỉ An đã biết mình không phải là con đẻ của mẹ. Cô chỉ là đứa con rơi của bố với một người em họ của mẹ, nên từ lúc sinh ra cô đã là đứa trẻ không được ai mong đợi. Vậy nên, cô luôn có cảm giác cô đơn. Lúc Kỉ Đình và Chỉ An hiểu rõ tâm tư nhau, tưởng như sắp đến được với nhau thì một vụ tai nạn xảy ra đã làm cuộc đời họ rẽ ngoặt. Sau một vụ tai nạn, Chỉ An bỏ đi, Kỉ Đình ở bên chăm sóc Chỉ Di nhưng trong tâm hồn vẫn cứ mải miết chờ đợi Chỉ An. Chỉ An như cánh chim bay không mỏi, không biết đến điểm dừng còn Kỉ Đình như hòn đảo cô độc giữa đại dương mong được làm chốn nghỉ chân cho chú chim ấy. Và khi nghe được tin về Chỉ An từ một người bạn, Kỉ Đình đã tức tốc đi tìm cô. Họ gặp lại nhau và cùng nhau tận hưởng những ngày hạnh phúc ngắn ngủi, rồi Chỉ Di đến tìm Kỉ Đình, và Chỉ An lại bỏ đi. Kỉ Đình lại tiếp tục chờ đợi, lại tiếp tục đi tìm Chỉ An……
Nam-một chàng trai ít nói, cô độc, mang trong mình một niềm hận thù sâu sắc. Cuộc sống đối anh với chỉ là bóng tối. Nhưng bước vào đại học năm 3, một cô gái xuất hiện làm thay đổi cục diện cuộc đời anh. Vậy là câu chuyện thanh xuân của Nam bắt đầu.…
Khép lại cuôn từ điển nặng trịch, cô thoải mái nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng cũng đã phiên dịch xong rồi.Người trực tiếp dưới quyền thủ tướng nói cho cô biết, đây là tư liệu quan trọng mà ngày mai tổng giám đốc sẽ dùng, sau khi phiên dịch xong hãy trực tiếp đưa lên phòng tổng giám đốc trên tầng hai.Vào thang máy đi xuống tầng hai, trong lòng Mộ Sở Văn không khỏi nói thầm: "Tổng giám đốc Nhà người ta đều ở phòng trên cao, tổng giám đốc của bọn họ có phải đã già quá rồi nên chân cẳng không còn linh hoạt? Hay là mắc bệnh sợ đi thang máy?"Đèn trong hành lang chiếu vào khi cửa thang máy mở ra, phòng cuối cùng hành lang chính là phòng của tổng giám đốc.Đi qua mới phát hiện là cửa đang mở, bên trong một mảnh tối đen, không thể xác định được là có người ở trong hay không.Thôi, đặt tư liệu ở trên bàn là được rồi.Lúc cô đặt tập hồ vừa vừa chạm mặt bàn thì đột nhiên một âm thanh trầm thấp lạnh lùng từ bên trong truyền ra: "Đưa vào đây."Mộ Sở Văn sợ tới mức cả người cứng đơ lại, cổ họng cũng dường như đóng băng, sau khi lấy lại bình tĩnh mới máy móc phát ra âm thanh về hướng có người nói: "Ai? Là ai ở bên trong.""Cô là người đầu tiên dám hỏi ta là ai. Nhớ kỹ, tên ta là Yến Sở." Người đàn ông bên trong lại phát ra tiếng nói, giọng điệu tựa hồ có chút bất mãn.Yến Sở?Tuy là ngày đầu tiên đi làm, nhưng cô còn không đến nỗi không biết tổng giám đốc của công ty đa quốc gia này tên là gì.Hóa ra là tổng giám đốc không phải là một ông già.…
"Mùa Đông Màu Nắng"Đây là truyện có một cái tên vô cùng ý nghĩaNói về 1 cô gái tính tình lạnh lùng, khó hiểu, sống hơi Khép kín. Thế là gia đình cô quyết định! Cho cô sống hòa nhập với xã hội vì sợ cô mắc chứng "tự kỉ" bằng cách để cô tự kiếm sống, sống tự lập. Họ nghĩ có lẽ vậy mới giúp cô hòa nhập hơn, và............ Họ đã "đúng". Nhưng không chỉ nhờ cuộc sống mà còn nhờ vào duyên của cô giúp cô gặp được người nên gặp và chính "những" người đó đã giúp được một phận nào cho cô. Chuyện đó rất tốt và k có j đáng nói! Nhưng vấn đề ở đay là.... Cô phải đối mặt lại với nó! Để, có được Hạnh Phúc!Hơi khó hiểu đúng hông nhỉ? Nhưng mà mấy bạn cứ đọc truyện là sẽ dễ hiểu hơn hihi…