[THREE SHORT ] [HaJung] 4 Năm...Liệu Có Đủ?
- 4 năm đã đủ để em tin tưởng tôi chưa?- Em có thể dựa vào tôi hay không?…
- 4 năm đã đủ để em tin tưởng tôi chưa?- Em có thể dựa vào tôi hay không?…
Lần đầu viết mong mọi người đóng góp ý kiến…
Lee EunSang ❤ Cha JunHo…
Lần đầu mình viết truyện có gì mong mọi người tha thứ…
Chút yếu mềm... Chợt nhớ ngày buông tay!…
//ISBC//Au thuộc idea tớ nghĩ ra. Au âm-dương, Âm-âm. Có thể quay xe nên vui lòng độc giả đội nón bảo hiểm và mua bảo hiểm y tế, nếu có té vỡ đầu thì ad không chịu trách nhiệm đâu. Có thể ngọt đến cuối or không-…
Tác phẩm thứ 3 do mất nick 🥲…
Người mới nên viết dở các bạn thông cảm 😅…
Lee Eunsang nhận ra rằng mình đã tới muộn hai thế kỷ.…
Lee EunSang ❤ Cha JunHo "- Bỏ nhà đi là không được"…
Mấy mẩu truyện nho nhỏ dễ thương của HAJUNG …
Haruto thích bạn này lâu rồi…
Suzuki, một lập trình viên trưởng thành, đang làm việc và ngủ thức dậy đột nhiên chú ý rằng cậu bị ném vào thế giới khác khi đang mặc một bộ quần áo bình thường ở cấp độ 1. Cậu đạt được cấp độ cao và kho báu sau khi sử dụng phép thuật-sẵn-có-3 lần, Mưa Sao Băng, chỉ với một lần và lên cấp thánh . Sau đó việc cậu dự định làm ở thế giới khác là một "chuyến du hành tham thú ngắm cảnh"?Gặp gỡ ba cô gái người thú, chị em gái tóc tím và đen xinh đẹp và một cô gái yêu tinh tóc vàng kì dị cùng với rất nhiều người trên chuyến du hành của cậu sau này xuất hiện và gia nhập dàn harem. Dù phải chiến đấu với ma quái và chúa quỉ, đây vẫn là câu chuyện viễn tưởng ấm áp xúc động. Nguồn: sonako…
"Jeongwoo là cái tên đã khiến Haruto rối rắm suốt cả 3 năm cấp 3. Với Haruto, mối quan hệ này chắc là kiểu yêu-ghét điển hình nhất. Ghét vì Jeongwoo cứ mãi giành hạng nhất với Haruto, còn mến vì Jeongwoo tốt bụng, tốt đến mức vô tình ngự trị một cõi nào thầm kín trong trái tim.Vốn dĩ đoạn tình duyên chớm nở này đang chẳng đi đến đâu, khoảng cách giữa hai đứa chẳng xa cũng chẳng gần, Haruto còn mơ hồ chưa rõ nỗi lòng mình, vậy câu chuyện tình đầu này rồi sẽ đi đến đâu?"…
đóa hoa nở rộ trong lồng ngực bên trái, quấn chặt lấy trái tim em, họa chăng em đã biết tương tư mất rồi?…