Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
🌿 HOA OẢI HƯƠNG 🌿Trình Hạ - cô gái dịu dàng như cánh hoa oải hương tím nhạt, luôn mang trong mình ước mơ giản dị về một tình yêu thuần khiết, nhẹ nhàng như mùi hương cô yêu thích. Năm mười bảy tuổi, cô gặp Phó Dương - chàng trai lạnh lùng, kiêu ngạo nhưng mang trong mắt một nỗi cô đơn khó chạm đến.Hai người chạm nhau vào những tháng năm đẹp nhất, cùng trưởng thành, cùng khắc sâu dấu ấn trong lòng nhau. Nhưng đâu phải thanh xuân nào cũng có thể nắm tay nhau đến cuối con đường.…
Văn án:Lý Kỳ Đồng năm nay mười chín tuổi, cậu rơi vào bẫy của thợ săn phù thủy, sau đó tan biến trong biển lửa. Khi tỉnh lại, phát hiện bản thân đã xuyên vào thế giới tu chân cổ đại, ở đây cậu gặp được rất nhiều người, cũng có những trải nhiệm thú vị và đặc biệt là cậu gặp được người đó, Lục Ngân Thần của cậu.Tóm lại đây là câu chuyện tình yêu ngọt ngào giữa cậu chàng phù thủy và tôn thượng của cậu ấy. ***Ví dụ nè: Kỳ Đồng: "Tôn thượng, em muốn ăn bánh bao!"Vị ma tôn nào đó: "Được!". Kỳ Đồng: "Em còn muốn cả mật hoa nữa."Ma tôn: "Được được. Lát ta bảo dì Lan lấy cho em."Kỳ Đồng: "Tôn thượng tôn thượng, thế em muốn ăn bánh bao nhân mật hoa được không?"Ma tôn cười dịu dàng xoa đầu cậu. A - tác giả be like: "T><T" ở đây còn có người độc thân đấy!!!***Đổi một cách nói khác. Đây là câu truyện về quá trình tự ngược của tác giả. (Tui còn độc thân ai hốt hông) 😭😭😭…
Vào mùa hè năm ấy, tôi gặp cậu trong một khoảnh khắc nhất thời. Nhưng, tôi đã lỡ thích cậu ngay từ lúc chúng ta chạm mắt nhau rồi. Thích thầm cậu hai năm trời, chẳng biết tên của cậu là gì cả, chỉ thầm thương ở trong lòng. ________Đầu năm học, thầy chủ nhiệm thông báo có học sinh mới chuyển đến. Cậu ấy là Lê Minh Đức, học sinh cá biệt nhưng nhà rất giàu và cũng rất đẹp trai. Tôi chợt liếc mắt lên, thân hình ấy, giọng nói ấy thật quen thuộc đến mức tôi không thể diễn tả được cảm xúc của mình lúc này. Cậu ấy ngồi cùng bàn với tôi, dáng vẻ lưu manh này khiến lũ con gái trong lớp chẳng rời khỏi mắt. "Tại sao cậu lại chọn ngồi cùng bàn với tôi?" Tôi khẽ hỏi cậu bạn một hồi lâu. "Chọn ngồi cùng cậu thì còn có lí do? Không phải là chúng ta đã quen biết từ trước sao?"Tôi ngạc nhiên, trợn tròn mắt. Bốn chữ "quen biết từ trước" này khiến tôi suy nghĩ cả buổi học, ngẩn ngơ chẳng có chữ nào vào đầu cả. Có lẽ nào, cậu bạn tôi thầm thương hai năm trước bây giờ lại xuất hiện? Không thể nào, tôi phải tìm hiểu. Thật khó để xác định, vì khi ấy tôi còn chả biết tên của cậu là gì thì lấy đâu ra bằng chứng để xác minh là đúng hay không đây? ________"Vì sao lúc đó anh vẫn nhớ mặt em?""Không biết, chắc do trí nhớ thông minh?""Vậy tại sao anh lại chọn ngồi cùng bàn với em?""Hửm, thích thôi. Lúc đó anh không quen ai cả, em là lựa chọn tốt nhất rồi đó vợ à."…
Ấn tượng đầu tiên rất quan trọng. Dù sao cũng nhờ đó mà hai người càng thấy đối phương càng vừa mắt. Nhưng có thực sự như vậy không?Lưu ý: Có OOC. Không thích có thể không đọc và phiền không được đục thuyền. Nếu có thắc mắc về vấn đề công thụ thì mời xem tựa đề hoặc vào trang cá nhân của mình để có câu trả lời. Cảm ơn các bạn đã đọc.…
Tên: Hỗn Loạn Ngũ Đại ThiênTác giả: Tử ThiênCâu chuyện kể về một Hanagaki Takemichi ở thế giới song song, đi trên con đường trả thù những người đã hãm hại cậu. Trong bộ truyện này lấy cảnh Touman đang trên con đường hắc hóa, nhờ có Takemichi mà con đường đó dần chậm hơn. Nhưng một khi để nó càng chậm, thì tiến độ hắc hóa lại càng nhanh hơn. Takemichi cười lạnh nhìn Touman dần hắc hóa đến suy tàn, nhìn người con gái kia đang gào khóc thảm thiết. Takemichi chỉ lắc đầu, hai tay đút vào túi quần. Bước chân cứ chậm rãi mà đi về phía trước, mặc cho những tiếng la hét đầy tuyệt vọng ở phía sau."Đây là quả báo của tụi mày đã làm với tao." Hanagaki Takemichi - Vô ThườngTruyện Chỉ Đăng Tại WATTPAD!!! Ngày thực hiện: 16:52 | 1/10/2021Tình trạng: Đang tiến hành…