Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
1,707 Truyện
Ây dô

Ây dô

13 0 11

Giới thiệu: - Trong một thế giới hỗn loạn, vô vàn trong dòng người xô bồ. Bạn sẽ là ai khi ngước nhìn lên bầu trời?Còn tôi thì, như một thằng dở hơi bị mọi người dòm ngó xung quanh. Tóm Tắt: - Trong thế giới đầy rẫy hỗn loạn, ẩn chứ nhiều bí mật đằng sau lớp sương mù. Và nhân vật chính của chúng ta đây, là một nhân vật tự hỏi. Rốt cuộc, sự tồn tại của tôi có ý nghĩa gì? - Và cậu ta bỏ nhà ra đi bụi. Thật là một sáng kiến tuyệt vời, tôi sẽ khóc mất. Lời khuyên: Tôi biết đưa ra lời khuyên thì trông không được chuyên nghiệp lắm, nhưng nếu không thế thì sẽ rất khó đọc. Sẽ có một số câu nghe rất chướng tai, nhưng không thể làm gì hơn, vì đó là bản chất của nhân vật. Trong truyện của tôi, nhân vật chính là một người lạc lối. Nên mọi người sẽ không theo kịp đâu, nên đừng cố. Mọi người sẽ rất khó để đồng hành cùng nhân vật chính, thay vào đó thì trông như một người quan sát hơn. Giờ thì - mời mọi người thưởng thức. Tôi giang rộng đôi ta ra, cúi chào"Cảnh báo là có nhiều từ ngữ nhạy cảm. "…

[ĐM] THEO ĐÚNG KỊCH BẢN, SAO CHÍNH THỤ LẠI YÊU TÔI

[ĐM] THEO ĐÚNG KỊCH BẢN, SAO CHÍNH THỤ LẠI YÊU TÔI

58 6 2

Tên truyện: Theo đúng kịch bản, sao chính thụ lại yêu tôi.Tác giả: asdfghjklThể loại: đam mỹ, xuyên thư, h nhẹ, thụ chuyển công, học đường, cường cường, 1x1, HE.Công/Thụ: mỹ nhân, chiếm hữu, mặt lạnh, dính người Giai Thụy công x tuấn tú, thích diễn Phong Vũ.Trên đầu có hàng ngàn dấu chấm hỏi, tự hỏi kịch bản này có gì đó sai sai rồi. Phong Vũ diễn đến mức chính hắn còn cảm thấy kinh tỡm chính mình. Từng sỉ nhục, từng giam cầm, từng ép buộc xảy ra quan hệ với thụ chính. Mỗi một hành động đều cố gắng làm đúng với tình tiết cốt truyện nhất, ngoan ngoãn làm một chất xúc tác chạy bằng cơm để chính công và chính thụ đến với nhau. Vậy mà thụ chính chẳng những càng ngày càng không sợ hắn, cậu ta lại còn muốn cùng hắn nói chuyện yêu đương.…

|Transfic/KimChay| I've Never Loved One Like You

|Transfic/KimChay| I've Never Loved One Like You

1,153 86 2

Porchay, một sinh viên Mỹ thuật chẳng mặn mà lắm việc tiếp xúc với nhân loại, đã đem lòng yêu thích vị đội trưởng tuyển bóng rổ đào hoa được mọi người quý mến, Kimhan.Vấn đề là thế này, Porchay không muốn cảm nắng Kimhan. Và em quyết định sẽ thử ngăn bản thân mình thích gã, hoặc chấm dứt hoàn toàn tình cảm em dành cho Kimhan.Nhưng dĩ nhiên, khi em cố gắng từ bỏ việc rung động, vũ trụ lại có kế hoạch khác và xáo trộn cuộc sống của Porchay một lần nữa.______________________________________Published : 22/01/2023Updating status : On-goingFinished :…

Mong con hạnh phúc!

Mong con hạnh phúc!

33 3 2

Tên truyện:Mong con hạnh phúc!CP:Ace x Mabel (nhân vật nữ hư cấu do tôi tạo ra)Tác giả:Bánh bao nhân xá xíuThể loại:ngôn tình,fanfic,hư cấuTình trạng:Chưa hoàn________________________________________________________Không ai nghĩ,Portgas D. Ace có hai thiên thần bé nhỏ với một cô gái bằng tuổi.Họ yêu nhau,họ đến với nhau,họ tạo ra hai sinh linh bé nhỏ.Một người cuối cùng đã tử trận để bảo vệ em trai,còn một người ở lại trong quá khứ,khó khăn thoát ra khỏi những kí ức để sống một cuộc đời mới.Và bảo vệ hai đứa con của hai người_______________________________________________Note:1.Tác giả trình còn non tay.Mong độc giả không cọc chửi tui nha.2.Truyện được do bộ não tôi nghĩ ra nên ai đó mang đi nhớ bảo nha,không tui sẽ trù bạn.…

chàng vệ sĩ và nàng nghệ sĩ

chàng vệ sĩ và nàng nghệ sĩ

331 10 6

Trấn Thành: -nghề nghiệp: là vệ sĩ riêng và là bảo vệ của các sự kiện lớn. Chưa bao giờ mắc một sai lầm nào.-tính cách: lạnh lùng,trầm tính nhưng một khi đã thích ai đó thì quan tâm hết mức.-ngoại hình: đẹp trai, cao 1m87, body 6 múi.Hari won:-nghề nghiệp ca sĩ, diễn viên, MC.-tính cách: dễ thương,hoà đồng luôn quan tâm đến mọi người xung quanh.-ngoại hình: xinh đẹp,cao 1m68.Đỗ Hoàng Vũ: quản lí của hari won.Bác sĩ lư utuấn minh: bác sĩ riêng của hari won.Hưng: anh em thân thiết của Hari.Ngọc: bạn thân của Thành.…

Phòng 213 Không Bao Giờ Có Cửa Ra

Phòng 213 Không Bao Giờ Có Cửa Ra

0 0 14

Tuấn - gã trai 27 tuổi lười biếng, cô độc - tỉnh dậy trong một ký túc xá thời chiến, nơi mỗi cánh cửa dẫn đến một bản thể khác của chính mình.Mỗi giấc mơ là một thế giới. Mỗi lần tỉnh là một lần chết.Có những người không sống, chỉ... nằm.Họ nằm trong chính cuộc đời mình như trong một giấc ngủ không bao giờ tỉnh lại.Trần Minh Tuấn - kẻ lười biếng đến mức cuộc đời cũng chán mà buông tay.Cho đến một buổi sáng, khi tỉnh dậy sau một giấc mơ nhòe, Tuấn phát hiện căn phòng mình đang nằm không còn là căn trọ quen thuộc,mà là một ký túc xá thời chiến cũ nát, nơi hành lang không có điểm cuối và những cánh cửa đều đánh số 213.Bên trong căn phòng ấy, Tuấn nghe thấy giọng của chính mình -giọng nói đến từ một bản thể khác, với đôi mắt giống hệt nhưng nụ cười méo mó hơn.Và từ đó, giấc mơ bắt đầu tự viết lại chính nó.Một vòng lặp siêu hình, nơi "thật" và "ảo" hòa vào nhau, nơi con người chiến đấu không phải với quỷ dữ - mà với chính nhận thức của mình.Phòng 213 Không Bao Giờ Có Cửa Ra -Kinh dị không nằm ở những gì ta thấy, mà ở việc ta không thể chắc rằng mình đang thức hay đang mơ.…

Nhật Ký Chia Tay

Nhật Ký Chia Tay

5 0 7

Tác giả:Lâu Vũ TìnhThể loại:Ngôn TìnhNguồn:https://www.google.com/url?sa=t&source=web&rct=j&url=https://truyenfull.net/&ved=2ahUKEwjm6_C7vrboAhWLad4KHfGACNUQFjAAegQIBRAB&usg=AOvVaw0z-4eoKv4mZnIeYEYnASdbTrạng thái: Đang raKhông phải còn đang đắm chìm trong cảm giác yêu nhau khoái hoạt vui vẻ sao? Vì sao chỉ qua thời gian chớp mắt, tư vị ngọt ngào làm lòng người say, bỗng nhiên rơi xuống thành tan nát cõi lòng?Muốn viết được phong thư chia tay này, Lương Tâm Ảnh đã lần lữa rất lâu. Cô không thể chịu được thái độ bận rộn không chút để ý đến của anh lâu hơn nữa... Không nghĩ tới, ngày đầu tiên vừa chia tay, cô đã nhớ anh...Khiến cô phải nói lời chia tay, Nhậm Mục Vũ chỉ cảm thấy lòng mình trống rỗng.Anh cả đêm trằn trọc suy nghĩ, không thể đi vào giấc ngủ, quả thực so với đã chết còn khổ sở hơn.Anh biết, sau này khi đã độc thân, không còn có người làm cho anh vướng bận nữa.Trời mưa, không còn phải lo lắng ai bị ướt, rồi cảm mạo nữa.Khi ăn cơm, cũng không cần lo lắng người kia có ăn no hay không.Bận việc đến không có thời gian để ngủ cũng không cần thiết cảm thấy áy náy với ai vì không quan tâm đến người ta.Cái gì cũng không cần lo lắng, cái gì cũng không cần vướng bận.Anh đã tự do - Thật sự anh đã tự do sao?Vậy tại sao vẫn rơi vào nỗi tương tư như vực sâu?…