Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Niel à, em không tin trên đời này có phép thuật đâu, nhưng nhờ anh mà em biết được phép thuật là có thật, một phép thuật mang anh đến bên em, cho em biết được yêu một người là thế nào. Nhưng phép thuật dù có đẹp đẽ thế nào thì đến một lúc nào đó rồi cũng sẽ biến mất, chúng ta đều biết điều đó mà"…
"Anh này, những ngày vắng anh, em thấy anh hiện diện nhiều hơn tất thảy..." - những dòng thư viết tay, khi xa nhau, gần nhau, thương nhau, làm đau nhau, gặp lại nhau.Có lẽ sẽ hơi ủy mị và yếu đuối, có lẽ sẽ phù hợp cho đêm muộn đầy tàn tích còn lại sau một ngày dài, mình quay về với sâu thẳm con tim, da diết một bóng hình không thể gọi tên?Sến, nhưng mà đau và thương nhiều. Gửi H, em.…
"Không ai trong số chúng thú vị cả," Sukuna nói, lắc lắc đầu. "Sao em phải bận tâm?""Nhưng ngài nghĩ họ đủ thú vị để làm tình, đúng chứ?" Megumi thách thức. Nó đi kèm công việc. Ít ra thì, cậu và những người Sukuna dùng qua như khăn ăn được trả tiền."Chẳng đủ thú vị để giữ lại," lời nói trôi tuột ra như một điều hiển nhiên.-Sugar Daddy Sukuna và Sugar Baby mới nhất của gã - Megumi.---Title: Falling like IcarusAuthor: Oilux Twitter: https://twitter.com/oilux?s=21Translator/Beta: tocaOriginal link: https://archiveofourown.org/works/29944242Translate with permission from the author. It is strictly forbidden to take anywhere other than my account. Please click on the link to support the original work.…
"chữ thương còn một chút này,nhớ người gửi lại thơ mình trao tay."Mây tan đáy mắt là tập thơ dài hơi nhất mà mình từng viết, ở nó có tháng 6, tháng 7, tháng 8, tháng 9 đặc biệt và nhiều xúc cảm của mình. Rảnh rỗi, mời bạn ghé đọc chơi.…
𝐀𝐮𝐭𝐡𝐨𝐫: 𝐋𝐨𝐮𝐢𝐬𝐕𝐞𝐫𝐬𝐢𝐨𝐧 1: 𝐂𝐨𝐦𝐩𝐥𝐞𝐭𝐞𝐝Trời cho tôi đôi mắt là để nhìn những điều tốt đẹp. Vậy sao cứ nhìn em hoài rồi lặng lẽ cụp mi khi người quay đi𝐕𝐞𝐫𝐬𝐢𝐨𝐧 2: 𝐂𝐨𝐦𝐢𝐧𝐠 𝐒𝐨𝐨𝐧Người ta kết thúc sự đơn phương bằng 1 tình yêu đẹp đẽCòn tớ lại bắt đầu sự đau khổ bằng 1 tình yêu đơn phươngNhững câu Quote trong SHMILY đa số là được sưu tầm từ các Social Platforms, Phim ảnh, Truyện ngụ ngôn cả nước ngoài và Việt Nam, ... Author không viết sách, chỉ viết vì tình yêu dành cho Blackpink, không có nhu cầu trục lợi, kiếm tiền, ... Author cũng chưa bao giờ ngăn cản mọi người trong việc trích dẫn những câu Quote, nên đừng nói là Author đạo Quote này nọ nhé :)…
Tác giả: KeypatEditor: nmiatoskaThể loại: hiện đại, giả vờ là kẻ bắt nạt × em bé ngốc nhưng không ngốcNguồn: https://0815151515.lofter.com/Bản edit đã nhận được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang ra khỏi đây.…
"Lúc trước, chị cũng đã từng diện váy cưới ở nhà hát."Đoàn Nghệ Tuyền thừa nhận, quả thực hôm nay nàng có nói hơi nhiều. Giống như gom góp lại hết mấy lời cần nói của những năm tháng không gặp để nói ra."Cái đó...không đẹp bằng cái này, không hợp bằng cái này."Dương Băng Di khóc rồi. Đoàn Nghệ Tuyền nhìn em. Em thật sự khóc trước cả nàng rồi."Em có gì muốn nói với chị không?""Em nghĩ là...không."Dương Băng Di có chuyện, nhưng em biết mình không nên nói."Chị thật sự đã kết hôn vào năm 35 tuổi."…
Sẽ như thế nào khi một tình yêu vốn dĩ đang nồng nhiệt lại như một ngọn nến bất chợt tắt ngúm giữa cơn gió lạnh của mùa đông?Sự thật đôi khi thật tàn nhẫn nhưng ngoài việc giữ lấy trái tim đã tan nát tiếp nhận chúng không ai có thể làm gì khác được cả.Tất cả đều trở về vạch xuất phát...Chỉ sợ rằng lần xuất phát lại này đã thay đổi đích đến của chúng mất rồi.…
Lục Tử Thanh đột nhiên muốn nhìn thật kỹ hình ảnh của mình ở trong bức tranh, muốn khắc cốt ghi tâm dáng vẻ của mình trong mắt Chu Tố Đan là bộ dạng như thế nào.Một thiếu nữ phiêu lãng, đứng giữa cánh đồng hoa diên vĩ, đồng phục trung học, mang tai nghe, tóc buộc cao bay bay trong gió. Những triền động bắt đầu trở lại trong trái tim của Lục Tử Thanh, cậu cảm thấy dường như người trong bức tranh này không phải mình nhưng thật ra lại chính là bản thân mình.Lục Tử Thanh không biết từ khi nào, đột nhiên như vậy lại quên đi dáng vẻ của mình, quên luôn cả việc đã cùng Chu Tố Đan trải qua thanh xuân như thế nào, thậm chí khuôn mặt tươi cười rạng rỡ trong nắng sớm ban mai của Chu Tố Đan, Lục Tử Thanh đã không còn nhớ rõ nữa. Cậu chỉ biết rằng mình yêu Chu Tố Đan.Yêu đến đớn đau, tê dại cả xác thân......Hôm nay, trời nổi lên vài trận gió nhẹ, nắng lại dịu dàng ôm ấp lấy nhân gian, cảm giác thoải mái vô tận này rất lâu rồi Chu Tố Đan chưa cảm nhận được, hình như lần cuối cùng có được cảm giác này là vào một buổi chiều nào đó rất xa xôi trên cánh đồng hoa diên vĩ, cùng ai nhỉ? Chu Tố Đan gắng nhớ nhưng cố đến cách mấy cũng không nhớ ra. ...Chu Tố Đan vừa đi vừa suy nghĩ, nghĩ mãi vẫn nghĩ không ra. Chợt một đợt gió thổi đến từ phương Bắc, cuốn lấy những cánh hoa trắng sữa không biết từ đâu đến bay lên trong không trung.Chu Tố Đan nhẹ nhàng bắt lấy cánh hoa đồ mi bay bay trong gió, nàng cảm thấy loài hoa này rất quen thuộc. Hình như đã gặp ở đâu đó hay sao?…