Texte impromptu||IDV
Khi tất cả những cảm xúc rời rạc hình thành, gộp lại như câu từ xếp thẳng hàng ra những mẩu văn, chẳng ai biết được câu chữ ấy đã thành gì.…
Khi tất cả những cảm xúc rời rạc hình thành, gộp lại như câu từ xếp thẳng hàng ra những mẩu văn, chẳng ai biết được câu chữ ấy đã thành gì.…
Người đầu tiên hỏi tôi nào phải là em Và chắc hẳn em chẳng phải người cuối Vậy nên tôi không trông chờ em sẽ hiểu Vì sao tôi ở lại dãy đá này Khi muôn chim đã cất cánh bay đi Và nghìn con sóng vỗ vào bờ cát Tôi chỉ là một ngọn hải đăng Chơ vơ giữa sa mạc quạnh vắng Mơ về một đại dương đã mất từ lâu Nước buốt lạnh nhưng sao hồn tôi rực cháy. ( Trích " Hải Đăng " - Antje Duvekot)…
Cái này là ngẫu hứng của con đũy tác giả .... Bộ này chỉ mang tính chất giải trí đôi khi còn hack não một chút đề nghị mấy má dùng não để đọc , Truyện chỉ mang tính chất giải trí cho mẹ mọe đam mê kinh dị , nếu mấy thím cần những thể loại về giáo dục thì vui lòng CÚT ... - Đây là đôi lời của con tác giả mong mấy thím thông cảm cho ... Bây giờ thì đọc chuyện đi - VUI VẺ KHÔNG QUẠO OK !!!!…
Bên nhau 6 năm , cuối cùng vẫn kết thúc bằng nỗi buồn và nước mắt, Đinh Cẩn, mày cuối cùng cũng đã cùng Hựu Thành chia tay. Bao nhiêu thất vọng tích tụ cuối cùng cũng bộc phát.- Đinh Cẩn, em đây là bị điên rồi sao? - Phải là tôi bị điên rồi mới yêu anh tới như vậy! Cuối cùng thứ tôi nhận lại được gì?- Em bình tĩnh đi được không? Chuyện thực không nghiêm trọng tới vậy đâu! Em có biết, tôi thực vất vả ...- Đủ, ... đủ rồi. Từ Hựu Thành tôi muốn cùng anh chia tay...…
Pairing: Châu Kha Vũ _ Ngô Vũ HằngTên gốc: 非典型童话故事Tác giả: 郫县在逃豆瓣酱https://panbanxian.lofter.com/post/1fa86351_1cc862cbe?fbclid=IwAR2qmvCu6H3CCFl9GvmsMOPFAHanN2ts36fgwlqVdoB5FVEKnHwt-89nzWkTruyện dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, xin đừng mang đi đâu.…
Telmarinlerin işgalinden sonra yıllarca umut ışığı olmuş bir kehanet vardı. Aslan'nın Kızı ile birlikte gelen bir kehanet. Bir Adem Oğlu'nun Narnia'ya barışı getireceğini söyleyen bu kehaneti nasıl gerçekleştireceklerdi?…
Leo núi cũng có thể xuyên không có ư! Xuyên thì xuyên có cần phải hoành tráng vậy ko? Tại đây nàng đã gặp rất nhiều người và vô vàn câu chuyện? Vui có, buồn có, yêu có, hận có,....LÃNH HÀN: hoàng đế cao cao tại thượngLÃNH PHONG: vốn dĩ ngươi ko nên tỉnh lạiÂU DƯƠNG TỬ KỲ: ôn nhu đó có phải của taBẠCH LĂNG MỘC LANG: ta đưa ngươi đi là đúng hay sai?NAM CUNG VŨ: gặp lại anh là thiên mệnh sao?Thượng Quan Nhã: ngươi là người tốt hay xấu đây?HOÀNG PHỦ PHONG VÂN: ngươi ko vô tình như bề ngoài TƯ ĐỒ HẠO NHIÊN: ta thật mong ngươi như trước đây!BẮC ĐẨU: có phải ta hại ngươi ko? Ngươi hận ta ko?VÔ TÌNH: đa tạ ngươi luôn bên ta!Bọn họ là ai? Bọn họ muốn gì ở nàng? Ai mới thật sự là chân mạng thiên tử của nàng đây? Liệu nàng có vek nhà được nữa ko? Liệu có gì xảy ra !Mời mọi người xem rồi sẽ biết!!Đây là bài viết đầu của mình có j sai sót mong các bạn bỏ qua…
Với tâm hồn nhạy cảm sâu sắc và tình yêu thiên nhiên tha thiết, Hữu Thỉnh trong bài thơ "Sang thu" đã nêu lên những cảm nhận tinh tế của mình về sự biến đổi của đất trời từ cuối hạ sang đâu thu.Tân hồn nhạy cảm của tác giả hòa quyện vài khoảnh khắc giao mùa, với một cảm giác mơn man khó tả:Bỗng nhận ra hương ổiPhả vào trong gió seSương chùng chình qua ngõHình như thu đã vềKhoảnh khắc giao mùa đến với tác giả bằng nhiều giác quan: Khứu giác (hương ổi), xúc giác (gió se lạnh), thị giác (sương chùng chình). Mỗi giác quan man đến cho tác giả một cảm nhận riêng và mỗi giác quan là một dấu hiệu nhận biết sự chuyển mùa. Đầu thu, hương ổi lan tỏa đi khắp nơi hòa quyện vào làn gió se lạnh trở thành một mùi thơm đặc biệt, nồng nặc cả hai cánh mũi. Thứ hương thơm ấy cứ nhẹ trôi trong không gian, xoa dịu lòng người và bất ngờ đến với tác giả ("bỗng"). Những màn sương giăng mắc bắt đầu xuất hiện. "Chùng chình" là cố ý chậm lại, quyến luyến không muốn bước qua "ngõ" - ngưỡng cửa của thời gian.…