Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
đã từng cười thật hạnh phúc Đã từng khóc trong bất ngờ Đã từng tưởng tượng sẽ nắm tay người con trai ấy đi đến lễ đường trong bộ váy trắng tinh khiết Nhưng tất cả cũng chỉ bằng 2 từ ' ĐÃ TỪNG'.... Tình yêu đầu đời ấy thật đáng sợ Giờ đây cô quay lại sẽ chỉ để tâm đến anh, người con trai luôn nở nụ cười trên môi…
Cảnh Báo: Truyện không dành cho thanh niên nghiêm túc, hoặc tự nhận mình là thanh niên nghiêm túc, trước khi đọc truyện vui lòng để hết giày dép gạch đá ở ngoài, không ném đá au, không chửi au... Nếu không au lại mất công đi xây biệt thự :<<…
"Này, cậu không thấy sợ tôi vì ngoại hình xấu xí này sao?"_Cậu bé với mái tóc vàng nhạt quay sang, khẽ hỏi người bạn thân của mình."Hả? Sao lại phải sợ! Mỗi người mỗi khác mà, tớ thấy như vậy làm cậu trông đặc biệt hơn đó!"_Nụ cười ngây ngô của nhóc con tóc hồng và cả câu trả lời ấy làm kẻ vừa đặt cậu hỏi ngẩn ngơ....'... Sao mãi vẫn chưa tìm lại được mày, Blowelive?'Ngước nhìn lên bầu trời đầy sao qua khung cửa sổ, gã trai này lại nhớ tới người bạn cũ. Gã không hiểu, cớ sao 8 năm trước em lại rời đi, để lại gã cô đơn một mình? Gã nhớ em, nhớ lắm. Dù rằng gã đã có nhiều bạn bè hơn nhưng gã chưa thấy đủ. Gã chỉ cần mỗi mình em, chỉ muốn em ở bên gã. Chỉ bấy nhiêu là đủ... Chỉ cần em, mỗi mình em......"Này, nay khai giảng đấy, mày không tính thức dậy á!!?"_Charles Contini đứng trước giường của gã trai tóc dài, càm ràm gọi gã dậy."Không...không thức, mấy tên học sinh mới không có gì thú vị... Nghe mấy ông giáo viên nói này làm kia, mệt chết..."_Giọng gã uể oải, cuộn mình trong chiếc chăn dày."Không hẳn là không thú vị, có một thằng nhóc tao thấy cái họ của nó quen. Hình như mày từng nhắc đến rồi đó Levis."_Hắn xoa xoa cằm, mường tượng nhớ lại danh sách sinh viên năm nhất mới đọc hôm qua."Ai chứ... Tao từng nhắc đến sao...?"_Gã lại chợt nhớ tới người kia rồi."À, đúng rồi, là Domina Blowelive! Quen không hay là tao nhớ nhầm?"Gã đang cuộn mình trên giường lập tức bật dậy hỏi lại, khi được xác nhận là chính xác liền 'tốc biến' đi vệ sinh cá nhân, thay đồ rồi chạy nhanh ra khỏi phòng....…
Yerene và một tí xíu YeWen (lại phải xin lỗi bạn Seungwan rồi)Bình cũ rượu mới (?), không biết có hay hay không nhưng mà mọi người đọc thì mình vui!!!Fic hơi quá dài, vốn dĩ mình định ngắt thành nhiều phần nhỏ nhưng lại không biết ngắt thế nào cho logic, thôi thì mọi người cứ xem như là một thanh chocolate đắng nhâm nhi từ từ nhé :)…
-Nè!! Đâu ra mà chốn chỗ nào anh cũng biết vậy hả?-Em cứ trốn trong tim tôi thì đằng nào mà chả tìm được Jeon JungKook cả đời này em chỉ mãi là của Kim Taehyung này___________________Chưa có sự cho phép thì đừng mang fic của mình ra khỏi wp, cảm ơn!…
"Không chúc em một đời phồn hoa tựa gấm. Tôi chỉ mong em nhàn rỗi, pha một tách trà, cầm tay một người và hạnh phúc nửa đời sau."***writer: 이리인trans: Hee.warning: suicide, máu me nhẹ,... mỗi chương là một cặp khác nhau.…
Tớ không phải là một tay viết chuyên nghiệp nếu có sai sót xin các cậu bỏ qua nhé ! Để viết cuốn truyện này tớ đã phải suy nghĩ rất nhiều,vì tớ đã không còn viết truyện từ rất lâu rồi.Tớ sợ rằng không thể hoàn thành nó một cách trọn vẹn nhất." Chỉ khi thời khắc ấy đến,lúc đó chúng ta mới có thể chia tay .. "Đây là ca từ được trích trong bài " Only then "mà Jungkook đã cover,đồng thời là bài hát mang lại cho tớ cảm hứng để viết cuốn truyện này.Chính vì vậy tớ đã lấy tên bài hát này để đặt cho tên truyện ."Only then" thật sự đã mang lại những cảm xúc rất chân thật khiến tớ nghĩ đến Taekook của sau này. Tớ yêu Taekook,yêu ánh mắt hai cậu dành cho nhau,yêu cả những cử chỉ dù không lộ liễu nhưng đủ để cho chúng ta thấy được sự yêu thương mà cả hai đặc biệt dành cho đối phương.Thế giới này thật rộng lớn khi tìm được một người mình thật sự muốn che chở .. đó chính là Định Mệnh. Mong các cậu có thể cảm nhận được như tớ! Taekook 🐯💜 Love is Mutual💜🐰…
Originally just a voting game created by someone maliciously, but unexpectedly the tragedy happened non-stop, classmates in the class died one by one. Which I know, the next person, probably me... --- The Classroom of Despair is an urban series mixed with fantasy and fantasy, with a lot of brain-hacking and detective battles, the author's wide, complex layout, dramatic and lengthy battle scenes, especially there are goosebumps creepy scenes, not recommended to read at night...…
[ Source: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=134252]Bàng Mạch Mạch tỉnh lại phát hiện chính mình ở một cái cổ đại nông thôn, nàng cho rằng chính mình đi tới làm ruộng văn thế giới, khả nàng thế nhưng đi không ra thôn này tử.Được rồi, đợi đến tu chân tông môn lục nhập hơn nữa nàng coi như thiên tư bất phàm, nàng tính toán mở ra xuôi gió xuôi nước tu chân kiếp sống, tuy rằng đặt ra cùng nàng xem qua tiểu thuyết bất đồng, từng bước một thăng cấp hẳn là giống nhau đi? Nhưng mà, thế giới này thật sự rất ra ngoài nàng dự kiến...Một người làm quan cả họ được nhờ, này đó thăng thiên thân hữu gà chó nhóm đều đi nơi nào? Cũng thành thần sao? Như vậy thần tiên có phải hay không rất dễ dàng làm?[Bài này tên linh cảm đến từ dược sư phật Đông Phương lưu ly thế giới, cận vì mượn, thỉnh Phật tử nhóm chớ trách.]Nhưng mà đây là một cái tu hành chỉ có tiến không lùi thế giới sao?Đại cơ cấu độc lập thế giới quan tu chân trường văn, có chút chậm nóng.Bài này có cp có cp có cp, nam chủ trước sau như một lãnh đạm kiêu ngạo hệ, đáng giá sở hữu muội giấy thích, thỉnh không cần đại ý khiêu hố đi!Nội dung nhãn: Ảo tưởng không gian thần quái thần tiên ma quái tiên hiệp tu chânTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Bàng Mạch Mạch ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác:…