Trùng sinh chi vạn niên quần diễn - Mạc Vọng (chủ công,nhượccường,NP,HE)
…
Truyện ngắn về cuộc sống…
Liệu chúng ta có thể giữ 4 mảnh ghép nguyên vẹn không tách rời cho đến cuối cùng không?…
Mỹ thụ vô cùng bá đạo đi bao nuôi ngốc công. Rốt cuộc là thèm thịt mà sao dâng tận cửa vẫn nhịn? Aaaa!!! Ngu ngốc, ta không cần nữa.…
Thể loại: rape, bắt cóc, H+ ⚠️!!CÓ TỪ NGỮ THÔ TỤC!!⚠️…
Tác phẩm nghệ thuật thứ năm tại Bảo tàng của trái tim.…
Nhược công làm pháo hôi nghịch tậpThứ một thế giới thế giới giải trí, xem tiểu pháo hôi nghịch tập làm ảnh đế:Tô An Ca đứng lĩnh thưởng trên đài, vạn ngàn ánh mắt nhìn kỹ, hắn giơ lên mắt, chỉ thấy một trong tròng mắt ánh sao sáng loá, chói mắt hào quang. Trêu đến dưới đài người dồn dập rít gào, hắn cười, duỗi ra thon dài đẹp đẽ ngón tay cầm lấy cúp, hắn khóe môi hơi làm nổi lên, dao động ra đẹp đẽ độ cong, hắc diệu thạch một loại trong đôi mắt có nhu nhu quang trong miệng nói cảm tạ nói "Ta muốn nhất cảm tạ một người là Phó Dụ, không có sự giúp đỡ của hắn ta cũng đi không tới hôm nay. . ."Dưới đài nơi tăm tối Phó Dụ nghe xong trên đài thanh niên, khóe môi nhẹ câu trong mắt tràn đầy sủng nịch nhìn Tô An Ca, nghĩ thầm đây là trời cao ban tặng hắn tốt nhất trân bảoĐượm tình lấy sơn hà, sơn hà không kịp ngươiVạn vật khô vinh đều vì ngươi mắt, ta hoa mắt thần trì. Mà ngươi nở nụ cười trong sạch, chán nản ta chúng sinh.Thụ cắt miếng, tinh phân, thụ sủng công truy côngCông xuyên qua thế giới khác nhau, đóng vai pháo hôi đi kịch tình, ngược tra làm mất mặt nghịch tậpHành văn kém, không thích chớ vào, khước từ chỉ đạoNội dung nhãn mác: Hào môn thế gia, thiên chi kiêu tử, hệ thống, nhanh xuyênTìm tòi then chốt chữ: Vai chính: Tô An Ca ┃ vai phụ: Phó Dụ ┃ cái khác: Nhược công…
Chỉ là những câu chuyện vu vơ nghỉ ra trong đầuThể loại: Đam MỹAi qua ngang cho xin vote nhé mọi ngườiAd là boys nhé.…
Câu chuyện về tổ ấm nhỏ của một cặp vợ chồng và cậu con trai…
Miệng đời luôn đẩy con người vào bể khổ. Tránh miệng đời ư???. muốn lắm nhưng khó lòng mà tránh được và nó dần quen với miệng đời. cho đến khi hắn xuất hiện......…
Thời thanh xuân ai cũng có một câu chuyện riêng... chuyện ngắn được sáng tâc theo ngẫu hứng…
"Ước mơ anh là ngôi sao trên mũCòn tín ngưỡng luôn là người trong tim"…
Nội dung về JungKook chàng trai 16 tuổi và đang học ở trường Yohawa trường của các nam sinh lứa tuổi 16 đến 18 . Kook gặp 6 người bạn và họ thân nhau sau đó họ cùng thực hiện ước mơ làm ca sĩ K-POP với nhau.…
Ngươi có từng thấy có thể đem danh nhân danh ngôn nghiêm trọng vặn vẹo thành già như vậy sư sao? Ngươi có từng thấy dụ khiến khả ái : đáng yêu học sinh mới nhảy vào trong hồ vì mình mò giầy lão sư sao? Theo các sư huynh sư tỷ nói: "Người này không thể nói lý, lời nói không thể tưởng tượng nổi, cho cuộc đời của chúng ta tạo thành liễu lớn lao ảnh hưởng! !" Người từng trải lời của quả thật lời nói thấm thía, trọng yếu vạn phần. Ta nghe mãnh liệt gật đầu, sư huynh sư tỷ, Bão Bão ~ ta quá có thể hiểu được các ngươi! Các ngươi phóng tâm mà đi thôi, các ngươi trước ngã, tự nhiên có chúng ta nối nghiệp. Của ta bốn năm đại học, nhất định chính là muốn hủy ở này cầm thú lão sư trên tay. Mẹ ta nói với ta, đại học không thể so với trung học, để cho ta mọi chuyện đê điều Nhưng là... ta đê điều đứng lên sao? Ngày thứ nhất cùng đạo sư khiêng thượng, ngày thứ hai cùng đại tiểu lớp trưởng chống lại Ngày thứ ba... chao ôi, không nói Nếu như trời cao cho thêm ta một lần cơ hội, ta chỉ hy vọng nói "Xin đem của ta "Đê điều" đại học kiếp sống trả lại cho ta!"…
"Liệu người có tha thứ?" Một câu hỏi mà cả ba người Park Sora, Kim Hyukkyu, Lee Sanghyeok dành cho nhau.…
🄹🅄🅂🅃 🄻🄸🄺🄴 🄴🅅🄴🅁🅈🄾🄽🄴 🄴🄻🅂🄴Collab: Donut652Warning: OOC, OC X OC, lệch nguyên tắc…
Chúng ta chỉ có một cuộc đời duy nhất . Thế nên hãy trân trọng mọi thứ của hiện tại , đừng lưu luyến quá khứmà quên mất những thứ ta yêu quý đến khi mất đi lại hối hận ........…
Đây là một bộ teenfic nên có cực kì sến. Mình khá là hạt nhài nên truyện không được hài lắm đâu ạ.…
Mất hết kí ức, cô không nhớ gì ngoài cái tên 'Winifred Alexander'Đêm nào cũng như vậy, giọng nói ở đâu đó trong ký ức bị lãng quên của cô lúc nào cũng xuất hiện, gọi cô trong sự vô vọng."Âm thanh này... rất quen"Cô im lặng đi theo âm thanh đó. Cô cứ đi và đi như vậy, cho đến khi cô tìm được ánh sáng trong cuộc đời cô...By: EmLaChauBau (Mởnắpthùngrác_Tìmxáccủaanh)…