Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Miyazawa Tsuyuri là một âm dương sinh nữ sinh yêu kiều khiến ai cũng thích nhưng ai ngờ được nàng ta chính là có bàn tay vàng nạm đầy kim cương nâng đỡ nàng truy phu quân đâu chứ. Mà cái phu quân của nàng ít dưới là 10 người đó ;-; , sao nàng chịu nỗi đây. Nên Tsuyuri đã xách quần áo cùng Shiyou yêu quý đi trốn chạy.Thể loại : Xuyên không, harem.Các nơi nữ chính sẽ lạc trôi ghé thăm : ( tui sắp xếp lộn xộn à nha ~3~ )1. Onmyoji 2. Kimetsu no Yaiba 3. Fairy Tail 4. Detective Conan5. Shokugeki no Souma6. Spirited Away 7. Kuroko no Basketball8. One Piece 9. Assassination Classroom10. U Minh Ngụy Tượng 11. Phong Khởi Thương Lam12. Nữ Hoàng Ai Cập13. Naruto 14. Bungou stray dogs…
Tác Giả: Phế Sài Bạc Hà Nhuyễn Đường Nguồn: WikidichEdit: Tuyết YVăn Án: Thân là lãnh tụ của Tiên Giới, Thanh Hư thượng tiên- Tiêu Ngô Đồng xuyên qua Thế giới tương lai. Ở trong thế giới xa lạ này, còn có xuất hiện đồ vật quen thuộc là bùa chú. Cái gì? Bùa chú chỉ có thể khắc trên năng lượng thạch. Tiêu Ngô Đồng phất tay áo: Tránh ra, tránh ra! Các ngươi chỉ là người ngoài nghề thôi. Sau khi xuyên qua, Tiêu Ngô Đồng mơ mơ màng màng ký kết cùng một hệ thống. Hệ thống: " Ký chủ, người bình tĩnh một chút! Chúng ta đến đây để biểu diễn nha!" Tiêu Ngô Đồng phất tay áo, làm nổ chết 1 mảnh Trùng tộc quát lên: "Ngươi vừa mới nói cái gì? " Hệ thống hấp hối, giãy giụa nói: "Ký chủ, hệ thống của người là dưỡng thành ảnh đế chứ không phải là chiến thần xưng bá a." Hệ thống: "Ký chủ, gen của người cùng nguyên soái, độ xứng đôi là 99%." Tiêu Ngô Đồng: "Trời ạ! Ta không cần gả cho nam nhân. Nhanh nhanh đem tư liệu của ta giấu đi!" Từ từ, cái người giống với sư huynh của ta ở trên TV là ai nha? Tiêu Ngô Đồng: " Hiện tại đổi kết quả trở về còn kịp không? " Hệ thống: "Ha Hả! " *** Nhắc nhở *** Văn 1&1, Chủ thụ…
VĂN ÁN Số mệnh vốn đã được sắp đặt từ trước rốt cuộc khó cưỡng cầu, thay đổi. Nhưng có mấy ai cam tâm chấp nhận cái kết của Lý Liên Hoa. Thế gian vô vàn người yêu mến y, rất nhiều người muốn y sống. Giả sử như những ước nguyện đó cùng tích tụ lại một chỗ, phải chăng sẽ có phép màu? Là phép màu cũng được, ảo mộng cũng tốt, miễn sao được nhìn thấy y bình bình, an an mà sống là rất tốt rồi. VĂN ÁN 2: Lý Liên Hoa lại mất tích rồi, cả thiên hạ cùng tìm y nhưng một ngày rồi hai ngày, một tháng rồi hai tháng và thế rồi đến một năm vẫn chưa thể tìm thấy. Người ta không biết rốt cuộc y đang ở đâu, chỉ biết nhất định phải tìm y về. Mỗi người trong số bọn họ đều mong y sống, đều hiểu y đã hy sinh cho bọn họ nhiều như thế nào. ... ... Bạn có tin rằng trên đời có tồn tại một thế giới song song? Tôi cũng không biết. Nhưng chắc là sẽ có phép màu nhỉ. Phép màu sẽ mang Lý Liên Hoa quay về với chúng ta. -----Hai văn án chỉ một nội dung á😅 Tại tui không biết cái nào mới ổn. Nói chung là fanfic chưa lành và khả năng cao là không thiên về couple nào cả.…
Vì truyện chưa xuất bản sách nên mình tìm bản gốc đọc rồi sẵn tiện dịch cho mn đọc chơi :))))Chỉ dịch vì sở thích, không mang tính thương mại, cũng chưa được sự cho phép của tác giả nên mọi người vui lòng không reup nhé. Mình cảm ơn!Tên truyện: Nhớ em như thuở ban đầuTác giả: Cố Tây TướcNăm phát hành: 2019----------------------- Ai cũng nói thời gian làm hoa sắc úa tàn, nhưng khi gặp lại mối tình đầu, sao anh vẫn mang dáng vẻ thanh tú, khí chất tuyệt đỉnh, cử chỉ ung dung như thuở xưa thế kia? Hứa Thanh Tranh nhìn chàng công tử thế giai đi lướt qua bên cạnh mình, lòng thầm nghĩ, nguy hiểm quá, cũng may anh ấy không còn nhớ mình nữa. Cô điềm nhiên như không, giả vờ như chỉ mới gặp anh lần đầu tiên, nhưng mà đợi đã, tiết tấu này hình như hơi sai sai? Sao cái người này lại muốn ăn hộp cơm của cô, sao lại muốn ôm cô? Rồi tại sao lại nói những lời khiến người khác phải đỏ mặt tía tai? Đúng vào lúc cô đang tiến thoái lưỡng nan, người đàn ông mà cô vẫn luôn chẳng thể hiểu nổi ấy chợt hỏi: "Cô Hứa Thanh Tranh, tôi tên là Tô Phách, 14 tuổi học kịch, hát kịch đã được 11 năm. Sở thích chẳng nhiều, tính cách tạm ổn, biết nấu mấy món ăn thường ngày trong nhà. Xin hỏi, chỗ cô có nhu cầu không?" Niềm vui đến một cách bất chợt, là tia sáng ấm áp, là niềm vui bất ngờ, là một vở kịch nhỏ dịu dàng của sự trùng phùng sau nhiều năm không gặp.…
Thánh Tông Hoàng Đế lên ngôi năm mười tám tuổi, không ngừng cải cách chính sách trị nước, tổ chức thi cử tuyển chọn nhân tài, trọng dụng quan lại thanh liêm, thẳng tay trừng phạt kẻ phạm tội bất kể địa vị. Dưới thời Hồng Đức, dân chúng đời sống ấm no, trên đồng bông lúa trĩu nặng, khói bếp nghi ngút vươn lên những mái nhà san sát.Trong Nam Hoa Kinh của Trang Tử - chương Nội Thiên - thiên Đại Tông Sư, trích phần hỏi đáp giữa Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử: "kỳ vi vật vô bất tương dã, vô bất nghênh dã, vô bất hủy dã, vô bất thành dã, kỳ danh vi anh ninh". Dịch nghĩa là "đã là vật thì không lúc nào không đưa, không lúc nào không đón, không lúc nào không hủy, không lúc nào không thành, tên nó là anh ninh" (một số bản dịch là oanh ninh). Nếu đọc một câu này thì sẽ không hiểu rõ, nhưng đọc cả đoạn đối thoại của Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử sẽ thấy ý Trang Tử là: muốn dạy Đạo cho người có tài thánh nhân nhưng không có đạo thánh nhân thì phải gạt thiên hạ, gạt vật và gạt sống ra ngoài lúc đó mới thông suốt Đạo, thông suốt rồi có thể thấy được một điều duy nhất còn tồn tại là đúng đắn. Cho nên anh ninh (chạm yên - Nhượng Tống dịch) nghĩa là tiếp xúc với ngoại vật mà không bị dao động và vẫn giữ được tinh thần bình thản điềm đạm. Đây cũng là tinh thần phá án được duy trì xuyên suốt mạch truyện, luôn giữ vững tinh thần và đầu óc không để nó bị loạn bởi những vật xung quanh, cuối cùng là tìm được hung thủ.Một số chi tiết, nhân vật và địa điểm trong truyện là hư cấu, những sự kiện có thật trong lịch sử s…
Hogwarts năm nay có một tân sinh kỳ lạ, tóc đen mắt đen, lúc ăn cơm cầm một đôi que gỗ gọi là đũa gắp thức ăn, nhìn không có chỗ nào giống người Anh cả. Điều đáng để lưu ý ở cậu nhóc này chính, cậu ta chỉ nói xà ngữ! Cậu ta được rắn nuôi lớn, tuy vẫn được dạy những tri thức và cách sống như một con người, thậm chí là học cách đọc, nói, và viết tiếng Anh nhưng do thời gian dài chung sống với rắn khiến cho cậu nhóc chỉ có thể đọc và viết tiếng Anh, còn nói thì cứ mở mồm là phát ra tiếng tê tê băng lãnh của loài rắn.Cậu nhóc này tên Severus Slytherin, tân nhậm gia chủ của gia tộc Slytherin. Nói nhỏ chút nè, nghe đâu cậu ta là con của Salazar Slytherin và Godric Gryffindor, không chỉ là Xà hoàng tử mà còn là Sư hoàng tử, tên đầy đủ phải là Severus Gryffindor Slytherin.Việc chỉ biết nói xà ngữ đã gây ra cho Severus rất nhiều khó khăn:Dumbledore: "Trò Slytherin, trò xem, James cũng không phải cố ý, trò đâu cần phải..."Severus: [Tên đó cố ý!]Dumbledore: "...Ta không hiểu trò đang nói gì cả. Trò có thể nói tiếng Anh không?"Severus: "..." Đáng chết, vẫn còn ngọng, không thể nói ra được, quá mất mặt!Lucius: "Điện hạ, không biết ngài có thể chỉ cho thuộc hạ bé nhỏ của ngài biết chút ít kiến thức về ma dược không?"Severus: [Anh không phải thuộc hạ của tôi! Anh là bạn của tôi! Còn nữa, anh đã học năm mấy rồi mà còn cần một đứa năm nhất như tôi chỉ bảo về ma dược hả?]Lucius: "...Điện hạ, tôi không hiểu tiếng xà."Severus: "..." Đáng chết! Bất đồng ngôn ngữ giao tiếp khó quá!Salazar: "Sev, nói tiếng Anh!"Severus: [Con đang học!]**Cặp…
Văn ánNăm đó, cô 17 tuổi.Cô nhìn trộm bảng nguyện vọng của anh, bọn họ lên cùng một đại học.*****************************Thiếu niên cầm nhẫn hỏi cô: "Mẹ tôi nói bà ấy thích cô. Mốn để chúng ta đính hôn, cô nghĩ sao?""Được. "Thiếu nữ mỉm cười gật đầu, nhận lấy nhẫn đeo lên tay.*****************************Gặp lại: "Hôn ước đã bị hủy bỏ, trả lại cho tôi nhẫn đi."Anh chuyển trường, rời đi, không còn ở thành phố này.Cô ấy sụp đổ rồi.Cô khóc, ầm ĩ, bị bệnh.*****************************23 tuổi, cô gia nhập giới giải trí.Bởi vì anh ta đang ở đó."Phó Tây Từ, hôm nay tôi tới chỉ là vì đem nhẫn trả lại cho anh."Bốn năm trước, cô có thể xem chiếc nhẫn đó nặng hơn mạng sống của mình.Bốn năm sau, cô cũng có thể không quan tâm.*****************************Phó Tây Từ cúi đầu, trầm mặc, gắp một cái sủi cảo tôm thông, cắn một miếng, sau đó buông đũa xuống.Vẫn không ăn được.Vẫn là hương vị trước kia, cũng không biết cô ấy ăn nhiều năm như vậy, vì sao vẫn ăn không chán.Tiểu nha đầu kia, mỗi một lần đến Phỉ Thúy Các đều muốn các loại thịt, không thích ăn rau xanh, kén ăn lợi hại.Nghĩ đi nghĩ lại, không khỏi nghĩ đến vấn đề vừa rồi Bạch Kỳ hỏi hắn."Sao anh không muốn nói với cô ấy?"Làm sao có thể nói với cô ấy?Hắn ngay cả tư cách quan tâm cô cũng không có.Ai bảo hắn không xứng với cô ấy?--------------------------------------------------------------------------------------Nếu có sai sót gì mong mọi người nhẹ nhàng góp ý với mình nhé. --------------yêu tất cả các bạn------------…
Mình không phải editor chuyên nghiệp, do mê bộ này quá mà không thấy nhà nào edit full cả nên mình chỉ chỉnh sửa từ bản convert để đọc cho vui vui thôi. Nếu không vui, mình sẽ gỡ truyện xuống.Bộ "Danh Môn Y Nữ"Tác giả: Hi HànhThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Y thuật , Xuyên việt , Cưới trước yêu sauSố chương: 431 chương + ( 4 ngoại truyên)Giới thiệu:Tề Duyệt một chân như lún vào một không gian lạ lẫm, cảm giác như rơi vào một thế giới xa lạ.Sơ phụ nhân đầu, không thấy trượng phu đâu.Sống một mình trong biệt viện, lạnh lẽo, bếp lạnh, mắt nhìn chẳng thấy sự ấm áp.Có vui đùa gì đâu?Nếu ta là một người phụ nữ trong gia đình này, hẳn ta sẽ tự mình quyết định mọi chuyện.Ăn ngon uống tốt, chăm sóc gia đình chu đáo, tránh xa những xung đột.Nhưng giờ đây, lại có người dám đối đầu với ta, dám chống lại ta sao?Mổ bụng mổ bụng, hù chết các ngươi, để xem ai còn dám làm trái ý ta!…