Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Một mẩu chuyện tình nho nhỏ giữa trăm vàn câu chuyện. Một mẩu chuyện được viết nên từ một cuộc tình tan vỡ. Một mẩu chuyện được viết nên từ một con người tầm phào có niềm tin mãnh liệt với tình yêu.... ~ Tình Đầu biến một kẻ ngu ngơ hoá mộng mơ giữa dòng đời xô ngã~*LƯU Ý ❗️❗️❗️- Thể loại : txvt- Có một số ngôn từ 😈 lưu ý khi đọc - MỌI NGƯỜI ĐỌC VÀ GÓP Í CHO MÌNH NHÉ ❣️( cái gì quan trọng viết hoa🍀)- Một câu chuyện đầu tay nên khá luống cuống mong mng ko chê🙆♀️🙆♀️…
Nữ chính mỹ nữ Lâm Đường bởi vì một trận ngoài ý muốn tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, nắm bắt được cơ hội sống khóa chặt với hệ thống luyến ái, chuyển đến thế giới xa lạ cùng thân thể xa lạ. Hãy nhìn lâm đường làm thế nào công lược tứ đại nam thần, một lần nữa đi lên đỉnh nhân sinh!Lâm Đường: " Những nam nhân này độ hảo cảm thế nào lại khó như vậy?"..."Bốn nam nhân tính độc chiếm quá mạnh, ta chống đỡ không được! Nam thần, cầu xin bỏ qua cho ta đi!" Hệ thống: " khà khà khà, trêu ghẹo xong bỏ chạy thật kích thích nha"Dịch:Hoa Gia TrangNguồn FB:Hoa Gia Trang…
Tôi lặng lẽ bước đi, bỏ lại những quá khứ đã từng rất tươi đẹp. Được ở cạnh Dương từng đấy thời gian qua là một món quà mà ông trời đã ban tặng cho một cô gái mù đáng thương như tôi. Giờ đây chắc anhđã tìm được người con gái mà anh ngày đêm tìm kiếm rồi phải không. Chắc đã đến lúc em phải ra đi mãi mãi. Tôi thầm nghĩ. Hai khoé mắt của tôi dường như không kiểm soát được nước mắt của mình nữa rồi. Từng giọt lệ cứ lã chã rơi xuống. Đã có lần tôi tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ rơi nước mắt vì một thằng đàn ông, vậy mà giờ... Tạm, biệt nhé Tống Việt Dương tạm biệt người anh trai mà suốt cả cuộc đời em sẽ không thể quên nổi.…
Cuộc sống của mỗi người vốn chỉ đi qua một lần tuổi trẻ, năm 17 tuổi thích một người, bạn dùng tất cả mọi thứ bản thân có thể làm để chạy theo họ, liệu bạn đã từng hối hận? 20 tuổi, đứng trước sự lựa chọn, ngã rẽ, bạn chỉ được chọn một, liệu bạn có hối hận? Tuổi trẻ, độ tuổi của muôn vàn sự bỏ lỡ, chúng ta đều chênh vênh trên chính cuộc đời của chính mình, chẳng biết phải đi đâu, cũng chẳng biết phải tin ai. Nhưng... liệu chúng ta có thực sự hối hận với lựa chọn của chính mình?…
Mạt thế nữ đế nhất tao xuyên qua cư nhiên thành tối vô dụng nông nữ, còn bị nhân cột lấy tay chân thiếu chút nữa chết đuối!Yếu hỗn như thế kém sao?Chẳng phải là rất đâu xuyên qua nữ mặt, không được, đả khởi tinh thần đến, mộc ngàn ca quyết định yếu làm một phen đại sự nghiệp, chuyện thứ nhất, chính là trước kiểm cái mỹ nam về nhà làm phu quân...╭━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━╮☆Converted by Trangaki0412 ☆…
Văn ánVăn ánCP: Khách sạn hành chính quản gia nữ chủ VS giám biểu chuyên gia "Khách sạn thầy thuốc" nam chủChức nghiệp bối cảnh: Một nhà bị vây cải cách trung khách sạnBài này lại danh: 《 ngươi có biết nhiều lắm 》, 《 khách sạn phong vân 》Ngôn tình bản văn án:Nàng là "Phá hư" nữ nhân, hắn là "Dã" nam nhân.Bọn họ từng là người khác tình yêu chuyện xưa lý nam xứng nữ xứng,Bốn năm tiền, bọn họ gắn bó một mạch, lấy nhân góc tường,Kết quả, đánh bại.Hắn mặt quét rác, trên mặt hắn không ánh sáng, mọi người đâu có yếu các bôn này nọ.Ai từng tưởng, bốn năm sau "Sài lang hổ báo" tái gặp nhau...Bọn họ khi thì đối chọi gay gắt, khi thì ăn ý cho phép,Đối mặt biến đổi liên tục chức tràng nội đấu, dắt tay đồng tiến, nhiều lần khảo nghiệm,Ách, về phần tư nhân mâu thuẫn, cũng chỉ hảo bên trong tiêu hóa ...Chức nghiệp bản văn án:Kế không người cơ, không người thuyền, không người siêu thị sau, chúng ta lại nghênh đón không người khách sạn, trí năng nhất thể hóa, có người nói nó đem trong tương lai ba mươi năm gian thay thế được 90% khách sạn người làm.2018 năm, Diệu Uy khách sạn thực hành cải cách, nhân sự thay đổi ngất trời phúc, tân tư bản rót vào thôi động khách sạn mau chóng đi vào trí năng hóa, hành chính quản gia Vưu Vĩ gặp phải chức tràng nguy cơ, nhưng lần này địch nhân cũng nhân công trí năng, mà là giấu ở khách sạn cải cách sau lưng lợi ích tham hủ đấu tranh.Các lộ mãnh thú thời cơ mà động, đây là một hồi không có khói thuốc súng chiến tranh.…
"Nói cái quái gì vậy hả?! Cậu thật sự rời đi như vậy sao!"Hoài Kha im lặng, nước mắt bắt đầu ứa ra. Dù đau đớn nhưng cậu vẫn tiếp tục bước đi."Rốt cục suốt 3 năm qua là cái thá gì hả! Má nó!"Vẫn là chất giọng khàn đặc đó. Nếu là lúc trước, Hoài Kha sẽ cảm thấy giọng nói đó thật dịu dàng, ấm áp. Nhưng ngay lúc này, đối mặt với hoàn cảnh trước mắt, giọng nói của Hoàng Minh lại trở nên da diết và đau đớn vô cùng. Suốt những 2 năm bên nhau, chỉ vì một sai lầm mà đã coi như mọi thứ như chưa từng tồn tại. Cơn mưa ngày một lớn hơn, giọt mưa nặng trĩu lăng trên mi mắt của cả hai người, lẫn với giọt nước mắt không ngừng tuôn ra. Có lẽ ông trời cũng ủng hộ việc rời xa của cả hai nên mới đổ cơn mưa giữa tiết trời mùa đông này.Hoàng Minh vẫn đứng tại đó, lặng lẽ dõi theo bóng lưng người con trai mình yêu nhất rời đi dưới những giọt mưa. Trái tim đau đớn vô cùng, đôi mắt khóc đến đỏ hoe. Cho dù ngay lúc này Hoàng Minh có cố gắng níu kéo cậu, mọi chuyện vẫn sẽ như vậy. Nó chính xác là "sự sắp đặt" mà ông trời dành tặng cho hai người.Cứ như vậy cho đến khi mọi thứ trở về như ban đầu, trở về cuộc sống mà cả hai từng sống. Mãi cho đến 4 năm sau cuộc chia tay....…