Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Au ( albee không chết sớm nên cậu ấy sống đến cuối trận) albee đang đọc sách thì trời đất quay cuồn và cậu bị xuyên vào trong một cuốn sachs nơi mà gia đình và haisuichi nghe được tiếng lòng cậu…
Nhà Akashi ấy, ngoài ba đứa nhỏ lần lượt là hai anh một em gái thì còn có thêm một cặp song sinh nam nữa. Quái lạ thay, tuy là sinh đôi nhưng mà chúng lại chẳng giống nhau tí nào cả!Đứa lớn thì có cái tôi cao ngất ngưởng không ai với tới nổi, lại còn hay đi khịa đểu người ta xong rước họa vô thân thằng em lẫn chính mình.Đứa nhỏ thì cực kì khó ở, có đam mê rất lớn với việc lôi mấy đứa đu đòi là bất lương xuống hầm "chơi" hay bla bla bla bla, đại khái là đi tra tấn người khác. Và nó luôn luôn phải gánh mọi cái họa mà ông anh mình đẩy sang một cách đau cột sống."Oya, Aoi hôm nay lại dắt trai về nhà sao~?" "Ôi chao, nay ông anh Ruri của tôi lại dở chứng muốn xuống hầm chơi à?"...Senju trưởng nữ: Đã có được hai đứa em trai đáng yêu(. ❛ ᴗ ❛.)Haruchiyo anh bé: Tự nhiên có thêm hai cục bông mềm mềm theo sau(•‿•)Takeomi anh lớn: Nát ví + gãy lưng*...Author: Hạt DẻNgày đào: 21/4/2022Ngày lấp: ???Tiến độ: Đang tiếp tục....…
Title: ECCEDENTESIASTAuthor: Hạ Vũ Warning: BL, R18, NP, MA KẾT BOT! MA KẾT BOT! MA KẾT BOT! ALLxMK! ALLxMK! ALLxMK! Cái gì quan trọng thì nhắc lại 3 lần! Tôi đã cảnh báo rõ ràng như vậy rồi, truyện không hợp gu bạn mời bạn bỏ qua, không thương xin đừng nói lời cay đắng. Cảm ơn bạn đã ghé qua chốn nhỏ của tôi. °°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°"Như hoa trong gương, như trăng trong nước."…
một con búp bê đã bị chôn vùi sau lời nguyền của 1ng thầy pháp đã cố gắng bán cho ng này r tới ng khác để cho gia đình làm ăn phát tài nhưng bán đc cho ai là từng lượt gia đình đó lại ra đi ko lí do…
"Chỉ là một bức thư vô danh! Nhưng nó chất chứa bao nhiêu tâm sự tôi muốn nói với anh..."Tên truyện được lấy cảm hứng từ MV "Gửi Cho Anh" của Khởi My.(Truyện được viết khi mình ngồi trong phòng thi. Sau khi hoàn thành bài thi do phải chờ hết giờ để nộp bài, mình chán quá mà lúc ấy nhìn ra ruộng lúa bên ngoài tự dưng cảm xúc dạt dào nên lấy tờ giấy nháp viết luôn hihi ^^)…
_"Nếu tao không làm tội phạm, nếu tao không dính líu gì đến mấy thế lực băng đảng. Liệu đời tao có khác không...?" Sanzu.Một câu hỏi tuy vu vơ nhưng lại như hòn đá rơi xuống mặt hồ yên tĩnh trong lòng Sanzu. Hòn đá ấy rơi tõm rồi chìm hẳn, nhưng nhưng làn sóng dập dềnh dư âm vẫn còn mãi, dằng xé trái tim của người con trai ấy.…
Title: Kẻ Đi SănAuthor: Hạ Vũ Warning: BL, MA KẾT BOT! MA KẾT BOT! MA KẾT BOT! ALLxMK! ALLxMK! ALLxMK! Cái gì quan trọng thì nhắc lại 3 lần! Tôi đã cảnh báo rõ ràng như vậy rồi, truyện không hợp gu bạn mời bạn bỏ qua, không thương xin đừng nói lời cay đắng. Cảm ơn bạn đã ghé qua chốn nhỏ của tôi. °°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°"Em đối với tôi là con mồi, cũng chính là báu vật!"…
Văn chương không chấp nhận những cái cũ mòn, sự lặp lại vô vị mà nó luôn ra sức kiếm tìm, sáng tạo nên những thứ mới lạ, hấp dẫn, lôi cuốn. Nó sáng tạo dựa trên sự "lặp lại có tính kế thừa truyền thống", điều này đòi hòi người viết phải có cái nhìn sâu sắc, tinh tế về cuộc sống, về con người, họ phải tinh tế khám phá, nhận ra những điều độc đáo trong cuộc sống. Cũng bởi lẽ đó mà tôi viết lên những suy tư, chiêm nghiệm của bản thân về muôn hình vạn trạng những vấn đề trong cuộc sống, hướng bất cứ ai ghé ngang qua một góc nhìn mới, một sự phát hiện thú vị, hấp dẫn về mọi lĩnh vực trong cuộc sống. Bạn có thể coi đây là một tản văn hay bất kì thể loại văn học nào khác, nhưng đừng quên để lại chút gì đó cảm xúc của bạn sau khi đã ghé ngang nơi đây.…
Sợi dây vô hình buộc nơi cổ chân, buộc chặt hai số phận lần nữa vào nhau. Chẳng như cách mọi thứ bắt đầu, tên điên đó vẫn cố kéo dài sợi chỉ vốn đứt đoạn từ lâu. Nhưng cứ coi là gã có lý, bởi ai lại áp dụng cách nói thông thường cho người chết, lại còn là tuyệt cảnh quỷ vương cơ chứ. Thứ gã làm nào ai dám cản, nhưng vì cái gì thì trời cũng chẳng hay.…