Huyết sắc tà dương (sp, phụ tử, huynh đệ, đồng nhân)
Nhớ k nhầm thì là đồng nhân của bộ hắc bang đích gia pháp…
Nhớ k nhầm thì là đồng nhân của bộ hắc bang đích gia pháp…
Mỗi ngày đều nhiều hơn chút thích anh , mỗi ngày mỗi ngày đều rất thích anh .…
would you kiss me?…
Đôi chuyện nhảm nhí về mèo thích sưởi nắng…
Vài dòng thơ thẩn trút ra cho nhẹ lòng…
Về Ratiorine…
Tôi là một con mèo trắng. Cô ấy là một người con gái sống một mình.Mỗi ngày, tôi nhìn cô đi - rồi về - như cái bóng.Tôi chẳng hiểu gì nhiều về "đi làm", "bận rộn", hay "kiếm sống".Một góc nhìn khác về đời sống người lớn - từ một con mèo nhỏ.…
Tôi muốn làm một con gấu trắng ở giữa bắc cực, sáu tháng mùa đông thì ngủ, sáu tháng mùa hè thì bắt cá để ăn.…
"Suy cho cùng thì đúng là chẳng có gì mãi mãi, vậy nên cứ tử tế với nhau đi, rồi cái gì đến sớm muộn sẽ đến."…
khi con người ta phải lụy một người nào đó, ta mới thấy được mình đã ngu ngốc biết nhường nào tôi không hề cảm thấy mệt mỏi vì đợi chờ hay nhung nhớ cậu, nhưng tôi đau lòng... Tôi sợ cậu sẽ theo đuổi một cô gái khác, như cách... Tôi dõi theo cậu vậy!…
| KHÔNG CÓ VĂN ÁN CỤ THỂ |"Cầm lấy mười đề này về làm, nếu cậu làm hết trong một tuần thì sau này tôi sẽ để cho cậu ngủ trong tiết tôi.""Nếu em làm không hết thì sao thầy?""Cậu sẽ phải chép phạt năm mươi lần lý thuyết học kì.""Có phương án khác không ạ?""Có.""Là gì vậy ạ?""Để tôi theo đuổi cậu."…
Mãi rất rất lâu về sau, tôi vẫn nghĩ về anh ấy, như một kỉ niệm. Anh ấy là tuổi thanh xuân của tôi, là những ngày nắng chang chang hay những đêm mưa tầm tã. Rất nhiều lần muốn đặt bút viết về anh, viết về nhiều thứ về anh, viết về tôi , về tuổi thanh xuân, nhưng thật khó để viết.. Mọi chuyện như những mảnh ký ức bị chắp vá.Tôi luôn đi tìm mình của những năm tháng đó, tìm lại mình của ngày xưa, để khi gặp lại anh, tôi vẫn lại có thể hết mình, chân thành và ngu ngơ như vậy. Nhưng thời gian đã làm gì với chúng ta? Tôi của năm 24 tuổi không còn là tôi của những năm 16, và tương tự khi tôi đến 30 tuổi tôi cũng không còn là tôi của 24 tuổi nữa. Chúng ta vẫn phải thường thay đổi để thích nghi, để sống tiếp, nên tuy có nuối tiếc nhiều, tuy vẫn còn nhớ nhưng tôi ít khóc hơn, ít nghĩ về anh đi và mạnh mẽ hơn, và tôi đã không còn chờ anh.…
Hà Dương và chị của cậu - Hồng Băng là hai nô lệ được đấu giá trong một cuộc đấu giá của thành phố A. Chỉ có bốn từ là có thể diễn tả nhan sắc của họ đó là...Diễm mỹ tuyệt luân. Họ được săn đón tất cả mọi người trong phòng đấu giá đều muốn có đc họ. 15 vạn...20 vạn...30 vạn........500 vạn tiếng nói cất lên khiến tất cả mọi người đều sững sờ. Ông chủ thấy tất cả im lặng liền đập búa lần 1...lần 2...lần 3 và hai người này đã thuộc về quý ngài và quý cô số 15. Người mua họ không ai khác chính là đại tiểu thư và đại thiếu gia của Lưu gia - Lưu Tương Vy và Lưu Hàn Lâm.…
Từ nhỏ, tôi sống trong căn biệt thự của nhà họ Văn - nhưng không phải với tư cách người nhà, mà là con gái của người giúp việc.Tôi và Văn Diên cùng lớn lên dưới một mái nhà.Anh cao ngạo, lạnh lùng, là thiếu gia danh giá được bao người ngưỡng mộ. Còn tôi chỉ là một chiếc bóng câm lặng đi bên anh.Không ai biết rằng sau cánh cổng hào môn ấy, có một người con gái lặng lẽ yêu anh suốt tuổi thơ. Một người luôn nở nụ cười dịu dàng dù bị bắt nạt, bị tổn thương, bị xem thường.Anh chưa từng để tôi bước vào thế giới của mình, mãi đến khi tôi không thể chờ đợi được nữa...Khi tôi chọn rời đi, anh mới nhận ra - hóa ra, người luôn ở cạnh mình, đã thật sự biến mất."Em lớn lên trong nhà anh... nhưng chưa từng thuộc về nơi đó."…
Câu truyện kể về " Sấm sét" bị người dượng bạo hành nên đã bỏ trốn và sống tạm tại cô nhi viện và đc "Chồn sương"nhận nuôi, sau bao nhiêu chuyện dạy dỗ đứa em ấy thì cả 2 người đến với nhau .Happy Ending nha mấy bồ❤️❤️-------------------------------------------------------------( Mình sẽ thay đổi 1 chút về cốt truyện gốc của phim "Harry Potter" và sẽ có "Huấn văn" trong đó nên nếu mọi người kg thích đọc thì lướt dùm em nhé!, cảm ơn nhiều )…
Đng đọc truyện thì tự nhiên xuyên không - truyện mình làm cho vui nên có gì không vừa lòng thì các bạn đừng nói mình nha😅…
Một trong những tác giả rất được yêu thích nhà tui lên sàng 🎉Có vài bạn nói rằng văn phong Đại điện hạ quá gãy gọn, không mượt mà, đôi khi hơi khó hiểu, nhưng tui thì rất thích kiểu văn phong này, đơn giản, dễ đi vào nội dung hơn, tập trung vào chi tiết cảm động, đề cao thân tình.Nếu ai muốn tìm bộ huấn nào mà chi tiết vỗ nhiều, dày, thì tác giả này sẽ không hợp, bởi hầu hết văn của Đại Điện Hạ đều là phản ngược, nếu có ngược thì sẽ tạch luôn (hehe 🤣) chứ không phải kiểu ngược dài ngược dai kiếm chuyện để có cớ hành mãi, chất văn nhẹ nhàng, súc tích, ngắn gọn, đi kèm chất ma mị đặc trưng làm nên thương hiệu của 1 tác giả được yêu thích nhất nhì làng huấn từ Khê uyển tới lofter.🌺 Một số tác phẩm tiêu biểu:Chí thượng sủng nịch (Phản ngược)Cách một thế hệ thương (Phản ngược)Chư tất chi uyên (Phản ngược)Ức sở (Ngược, tạch hết 😁)List này đa phần là đoản, truyện dài sẽ up riêng, tks cô Dạ Tư Vũ tặng tui list này 😘…
Ở đây có một bản ngã mang tên Dưa Hấu, tưởng chừng là đỏ nhưng lại rất xanh…