| jiminjeong | 3.446 km ;;
3.446 km là tổng khoảng cách từ thành phố Hà Nội vào thành phố Hồ Chí Minh và ngược lại…
3.446 km là tổng khoảng cách từ thành phố Hà Nội vào thành phố Hồ Chí Minh và ngược lại…
Giai thoại thứ 7 Sehnsucht gửi tới người_____________couple: kim "willer" jeonghyeon x noh "burdol" taeyoonwarning: ooc, lowercasetác phẩm là trí tưởng tượng của tác giả, không áp lên người thật.…
Truyện gốc được viết bởi @minhchauleggo "Jung a~lấy tôi nhé?"…
truyện nói về một cây sung to lớn…
Sehnsucht: những khao khát, nhớ nhung cho những nỗi niềm không còn nữa.…
" Cảm ơn em" " Sao hyung lại cảm ơn em?" " Vì em đã ở đây. Vì em chính là HanBin. Và vì chúng ta đã gặp nhau." Không thể bỏ được.…
Từ cái khoảnh khắc tôi nhìn thấy em, tôi nguyện chôn chặt em vào tim mình, đời đời kiếp kiếp vẫn chỉ yêu em.Author : _sehnsucht_ (Dứa)Ảnh bìa : _imtien_ (Tiên)…
Ahn Hani, một tiểu thuyết gia nổi tiếng trên trang truyện điện tử. Những tác phẩm được viết ra từ cô luôn được phủ lên gam màu ảm đạm, có đôi khi chúng đẫm nước mắt.Thực tế thì cuộc sống của Hani tuyệt đẹp và phong lưu như những cánh hoa hồng. Và cô chẳng bao giờ ngờ được có ngày bi kịch từ những tựa tiểu thuyết lại bước ra ngoài đời thực. Còn cô là nhân vật chính đối mặt với câu chuyện bi thương đó...Ahn Elly... Chỉ là một hoạ sĩ non nớt, cũng được biết đến qua Internet.Những đam mê nghệ thuật vô tình dẫn dắt Elly và Hani đi ngang qua cuộc đời nhau.Nhưng mãi mãi nữ nhà văn đó vẫn là trạm cuối cùng mà cô hoạ sĩ ghé đến trong đời.…
một fic nho nhỏ cho couple tôi sủng áicó thể là đau buồn, có thể là hạnh phúc, có thể là chia ly cũng có thể là lưng chừng giữa tình yêu nhưng chung quy lại nó chính là rhymtee và rikbin…
Tôi đã thích một người từ thời niên thiếu, chưa từng nói với ai cả. Người đó từng nói với tôi " Vũ trụ, núi sông đều rất lãng mạn, một chút ấm áp trên thế gian cũng đáng để mình cố gắng ". Từ đó, tôi coi người đó chính là 'một chút ấm áp trên thế gian này' của tôi. ------------------------- Vào ngày mùa xuân đẹp nhất, tôi sẽ hái một bông cúc họa mi tặng người, người mà tôi ngày đêm mong nhớ.…
author: Everybody_Loves_Chocolatetranslator: hannahTRANSLATED WITH PERMISSION. BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ🚫 warning: lowercase 🚫…
Đây là bộ đầu tay với viết cho vui thôi, trình độ như con nít mới học gạch đá tui xin nhận =)))Bộ này theo khả năng của bộ não tui nên không giống trong phim...à mà lâu lâu có H nữa nha, chúc mấy bồ đọc vui vẻ nhá=)) À mà bộ này tui viết H không chỉ mỗi Drarry đâu mà còn có cả PanHer và BlaiRon,... nên mấy bồ ráng đọc mấy chap thường nhá, nếu thấy nhiều người đọc thì tui mới dám ra H.Tác giả: Rose MaryeThể loại: ABO, Bl, Yaoi,....…
Susi(Ahn Suho,Yeon Sieun)tình tiết là occ không giống cốt truyện chính.Warning:Anh và Cậu là hai con người đối lập với nhau và bị thu hút bởi sự đối lập của đối phương với mình.Anh là đầu gấu nổi tiếng trong khu cậu và cậu là thiên tài của trường Năm nào cũng đứng top1 của trường.Anh và cậu là bạn thở nhỏ vì xích mích mà cạch mặt nhau 10 năm,lúc lên Trung Học Phổ Thông thì gặp lại nhau có người nhớ mong có người hận không quen.tác giả: Axzishely (Chohi1)chỉ đăng tải trên Wattpad còn những wed khác là ăn cắp.Tác giả chân thành cảm ơn!…
Mừng cậu về.▪︎▪︎▪︎17/12/2022 - 21/12/2022 Disclaimer: Mọi nhân vật không thuộc về mình, và tình tiết ở fic không có thực.Inspo: https://www.facebook.com/100086355529298/posts/pfbid05VXvrUV2yzugEN4x3rDYGcCbvXN5r7EavxGCJyJu4qSoyUkpi7Gwbhp9xk7u5Hudl/?mibextid=Nif5ozTình cờ lướt thấy bài share của fanpage nên mình cũng ngẫu hứng muốn viết một chút cho cục SuSi.…
về chuyện, kim taeyoung và ahn seongmin cùng chạm đến tuổi mười bảy.…
sum: Vergissmeinnicht: hoa lưu ly, chi lưu ly - mang ý nghĩa của lời tạm biệt, sự chia ly. tuy vậy " forget me not" còn mang mong muốn " xin đừng quên tôi " của người tặng.Năm ấy tôi nhớ rất rõ, Jennie mỉm cười dịu dàng, ánh mắt toát lên vẻ đượm buồn, em đặt lên tay tôi đoá lưu ly xanh vừa mới chớm nở. Mùi hoa thơm nhẹ lẫn vào không khí, tôi lúc đó chưa thật sự hiểu ý nghĩa hành động đó lắm, em thì thầm vào tai tôi một câu mà có lẽ đến bây giờ tôi vẫn luôn ám ảnh mãi.- Chúng ta, có lẽ là đến đây thôi!Rồi chạy đi, từ từ rời xa khỏi tầm mắt của tôi, hoà mình vào đám đông vội vã kia. Tối hôm đó, em nói lời chia tay rồi biến mất khỏi cuộc đời tôi. Mọi việc diễn ra nhanh đến mức, tôi không kịp nói lời tạm biệt.?…