Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nam chính Thẩm Đạc bị Liễu Giai thu hút từ “cái nhìn đầu tiên”, và yêu cô ngay “cái nhìn thứ hai”, mà “tiếng sét ái tình” này ko phải với mặt, hay với đôi mắt, mà là…hai cái đùiLiễu Giai lớn hơn Thẩm Đạc 3 tuổi, sau vài lần dây dưa 1 cách tình cờ với Thẩm Đạc (do em Liễu Giai thích Thẩm Đạc nên bị kéo vào), cô ko hiểu vì sao mình bị thằng nhóc này đeo bám. Anh chàng tài giỏi kiêu ngạo chỉ vì …2 cái đùi mà …lớn tướng rồi còn “mộng xuân”. Và cũng chỉ trước mặt Liễu Giai anh chàng mới bỏ cái dáng vẻ lạnh lùng cùng ngạo nghễ, nũng nịu như 1 đứa nhỏ, đáng yêu vô cùng...…
Nếu Oh Hanbin thích lưu giữ những kỉ niệm đẹp của cả hai vào trang sách thông qua nét chữ mộc mạc đơn sơ, trân trọng nâng niu nó như đứa con của mình thì Koo Bonhyuk là người sẵn sàng xé rách nỗi niềm của anh, cậu ung dung nghiền nát tấm chân tình ấy không một chút lưu luyến."Chạm đến em khó quá nên anh học cách từ bỏ, mong sao trên chặng đường tiếp theo em sẽ thật sự tìm được người thích hợp yêu thương em."⁉Truyện do trí tưởng tượng tạo ra, cốt truyện hoàn toàn hư cấu không liên quan đến người thật.⁉❌Vui lòng không reup, chuyển ver❌…
● Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, H VĂN, MẠT THẾ, SONG TÍNH, 1v1, HE● Số chương: 47● Editor+Beta: MNAT● Converter: o0okanakao0o● Ngày bắt đầu: 19/08/2022● Bản Edit dựa trên bản convert của o0okanakao0o, VUI LÒNG KHÔNG REUP DƯỚI BẤT KỲ HÌNH THỨC NÀO.Bộ này hơi dài nên mình sẽ edit theo phong cách như bộ Nuôi Sói, nếu phản ứng mọi người thiên về thô tục hơn thì mình sẽ update 1 bản khác, TUYỆT ĐỐI KHÔNG CHUYỂN VER!!!…
"Gửi em, chàng thơ khiến hồn văn tôi chao đảo." =.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=+ Mạch truyện được xây dựng theo những bài thơ tình sầu khổ và đau đáu một nỗi nhớ. + Mỗi người sẽ có một cảm nhận thơ ca khác nhau.+ Mỗi cặp đôi là một bài thơ tình. Nếu cậu có đề cử, hãy cứ thoải mái bình luận. + Lịch ra chương mới: không chắc chắn. + Ngày bắt đầu: 04/03/2024.+ Paring: All male characters (?) x Midoriya Izuku.+ Fandom: Boku no Hero Academia+ Writer: Ayaka+ WARNING: ngoại tình, lừa dối, mối quan hệ sụp đổ, mối quan hệ tiêu cực, níu kéo, mất quyền kiểm soát hành vi, tự sát, tai nạn, tử vong, tình dục (R15), bạo lực, thao túng tâm lí, gây ám ảnh, thần kinh không ổn định, nhân vật/tình huống tiêu cực, tình tiết buồn, cốt truyện sầu não, cái kết không tươi đẹp,...+ Kết thúc: Sad Ending, Bad Ending, Dark Ending, Death Ending. + Vui lòng không bắt chước theo hành động và suy nghĩ của nhân vật! Vui lòng hãy nhìn nhận mọi thứ tốt đẹp và xin đừng khiến cảm xúc bị gắn chặt với cái kết của sự việc!+ Chỉ có trên Wattpad, hãy nhớ kĩ, người viết là Ayaka, không ai khác. _Chúc cậu có một trải nghiệm tốt đẹp._ Thân ái, Ayaka.…
Tôi muốn viết câu chuyện này để tưởng nhớ người bạn thân nhất và cũng là độc giả của tôi - Tôi yêu cậu! Tôi hy vọng linh hồn của cậu ấy có thể yên nghỉ trên thiên đường, và cậu ấy có thể tái sinh trong cuốn sách này thành Long Đế Uy, có được tình yêu cậu ấy mong muốn nhưng vẫn không thể có được. Kỳ, tôi hy vọng cậu sẽ hạnh phúc ở kiếp sau! Vị hôn phu không bao giờ cưới, Bùi Lạc đột ngột nói lời chia tay với Tương Tư, Tương Tư đau khổ cố gắng níu kéo trái tim anh. Vào đêm sinh nhật thứ hai mươi của cô, Tương Tư đang trong men rượu đã gặp lại anh trong khách sạn.Khi Tương Tư tỉnh lại thì anh ta đã rời đi. Nhưng Bùi Lạc lại phũ phàng nói rằng anh ta không hề đến khách sạn đó khiến cho Tương Tư hoàn toàn tuyệt vọng! Nỗi nhớ nhung dằn vặt Tương Tư hằng đêm, cô liên tục gặp ác mộng, trong giấc mơ đó, cô cảm nhận được có một đôi mắt sâu thẳm đang nhìn chằm chằm vào mình: "Long Tương Tư, cho em ba năm, sau ba năm nữa tôi sẽ đến tìm em."Tương Tư vừa muốn đuổi theo Bùi Lạc, vừa muốn trốn chạy khỏi đôi mắt đang rực cháy ngọn lửa tình yêu đó.…
Đến thế giới này chỉ là điều vô tình.... cho những cuộc gặp gỡ định mệnhCó những thứ ko phải là của mình....càng cố níu kéo càng nhận ra một điều....bản thân thật ngu ngốc nhường nào và đáng khinh bao nhiêuÔng trời cho ta gặp hàng vạn trong hàng tỷ nngoài kia....có những ng chỉ thoáng qua trong cuộc đời ta...có những ng sẽ dừng chân trong đoạn đường đó ...nhưng chưa chắc ngta đã mừng chung đường cùng bạn...đừng ngộ nhận để khiến bản thân thành con ngôk,hay khiến ngta chán ghet....Nếu có thể làm lại...e sẽ ko yêu anh hèn mọn và đáng khinh như trc nữa....nhưng quên anh là điều e ko thể Làm sao có thể quên một ng đã khắc sâu vào trong linh hồn chứLàm sao có thể quên một ng dù chết vẫn muốn bên cạnh ng đóLàm sao có thể nói dối con tim khi vẫn con yêu sâu đậm như vậyLàm sao đây khi trái tim e lun ko nghe lý tríNhưng sai lầm ko thể hai lần....lần này e sẽ chỉ đứng nhìn anh từ xaGiống như sương mai...gần ngay trc mắt ...nhưng ko thể lắm ở trong tay....gió thổi đến ...sương cũng tan r…
Một câu chuyện tuổi trẻ, viết bởi những kẻ mộng mơ, dành cho những kẻ mộng mơ.Link podcast của câu chuyện này: https://open.spotify.com/episode/36C9br0zGTYZXnD9idgfsM?si=da7d70f54e1242a3----------------------------------Dưới ánh nắng sắp tàn buổi xế chiều, tôi ngẩn ngơ ngắm từng chiếc lá vàng cố níu mình trên cành cây vài giây trước lúc phải chia lìa. Nhìn chúng chuyển mình rơi xuống lòng đường, nhẹ nhàng thôi nhưng đủ làm người ta ta nao lòng. Tôi đưa tay đón lấy chiếc lá vàng vừa rơi như để nó nhìn thật rõ một lần nữa vòm cây cao lớn kia, nơi nó dành cả đời để nương náu. Lá xanh chen chúc nhau giành lấy ánh nắng cuối ngày, rồi lại cùng đan lấy nhau mà che chắn từng đợt gió lùa về ngang qua phố. Một kiếp lá xanh chỉ dành trọn cho cây, tới sau cùng cũng chẳng đành lòng chia xa. Mùa thu năm nay vẫn thế. Tôi vẫn ngồi nhặt từng chiếc lá vàng rơi đầy ngõ nhỏ mà nhớ khôn nguôi bao kỉ niệm thuở cắp sách tới trường. Nắng vẫn vàng. Hoa vẫn nở. Lá vẫn rụng. Vẫn khung cửa ấy. Vẫn ngọn cây ấy.Tôi hoài nghi, liệu ngày mai anh vẫn đến?------------------------------------Én, Cúc Cu, Lingg, Diễm, Tli.…
-Hoài Ảnh Ảnh, cậu nói xem sau này chúng ta có gặp lại nhau không?- Hàn Lâm, cậu nói nhảm gì đấy? Tất nhiên là sẽ gặp lại rồi, tớ chỉ sợ cậu quên mất tớ thôi!_ Cô nũng nịu với anh_Đồ ngốc, sao tớ có thể quên cậu được chứ! Ảnh Ảnh, tớ thực sự rất......_ Anh xoa đầu cô, ấp úp- Này, này, đến xem họ ca hát vui quá kìa! Đi thôi ! Phải lần đấy, cô nghe anh nói hết tâm tình mình, cô suy nghĩ chín chắn trưởng thành hơn thì bây giờ đâu phải đau khổ! 7 năm trước, Anh là điều tuyệt vời nhất đời cô, nhưng mãi sau này, cô mới nhận ra điều ấy!…
Bốn năm hôn nhân đau khổ, Hạ Tiểu Tinh thật sự không còn sức để níu kéo. Khi học đại học, cô đã yêu học trưởng Lại Cảnh Ninh từ cái nhìn đầu tiên. Sau đó vô tình cô trở thành ân nhân cứu mạng bà nội của hắn. Bà nội biết Hạ Tiểu Tinh có tình cảm với Lại Cảnh Ninh nên thúc đẩy hai người tiến tới hôn nhân. Nhưng lúc đó Lại Cảnh Ninh đã có bạn gái, vì sức khỏe của bà nội nên hắn không thể không chia tay bạn gái rồi cưới cô. Cũng từ đó Hạ Tiểu Tinh trở thành kẻ thù trong lòng hắn. Lại Cảnh Ninh không yêu cô, thậm chí hắn còn dùng đủ mọi cách để nhục nhã cô, tra tấn cô. Bây giờ, cuối cùng Hạ Tiểu Tinh cũng mang thai, Lại Cảnh Ninh lại đưa tình cũ về nhà.…
Một cô bé chưa từng thích ai mà chỉ vì một cái gặp tình cờ, một nụ cười, một chiếc áo khoác mà thay đổi cuộc sống của cô. "Nếu vì anh, tôi có thể đánh đổi mạng sống của mình.""Nếu đã yêu, còn có thể quay đầu?""Đã hứa sẽ làm tất cả vì cô ấy, thế mà chỉ một việc bé xíu cũng không làm được?""Tôi đã từng nghĩ, sao con người cứ lao đầu vào tình yêu để nhận lại đau thương. Giờ thì tôi biết lý do rồi.""Tôi sẽ không để cô ấy vì tôi mà bất hiếu với cha mẹ.""Nếu như anh ấy đã quyết định rời bỏ tôi. Tôi cũng không níu giữ.""Anh ấy như một cuốn sách hay, khiến tôi cứ muốn tìm hiểu mãi..."…
Cô-Xinh đẹp, hiền hậu, ai ai cũng quý mến cô nhưng anh- Một tổng tài lạnh lùng, bá đạo lại khinh thường, xem cô như một miếng vải rách. Chính vào đêm tân hôn, trong khi những cô gái khác được hạnh phúc bên người mình yêu thì cô ngược lại, làm bạn cùng với màn đêm u tối. Sau một tháng, cô bị anh ngược đãi, xem thường đến mức tự tử nhưng không ai tìm thấy xác cô. Liệu cô còn sống hay ko? Chuyện tình của cô và anh sẽ không bao giờ có thể nối lại hay được anh cố gắng níu lấy? Hãy cùng thưởng thức toàn câu chuyện ngôn tình xen lẫn những cảm xúc vui buồn "Tổng Tài Ác Ma" nha.♡♡♡…
Trên đỉnh ngọn núi, ngắm nhìn thế giới, dang rộng đôi tay, hòa với bầu trời, cảm nhận cơn gió, lắng nghe tiếng chim.Từng là một kẻ lụy tình điên cuồng, giờ đây lại vô cảm thích đơn độc, không dây vào tình yêu, cuộc sống sẽ không đau khổ.Từng là những kẻ nhẫn tâm chà đạp tình cảm, nay lại cố níu giữ sợi dây mong manh ấy, tưởng chừng như có thể, nhưng nó đã đứt lìa từ lâu.---------------------------------------------------------------------------Nhất thụ đa công, hiện đại, ngược…
Lời nói đầu:" cuộc sống vốn chẳng công bằng với bất cứ một ai cả , chúng ta phải học cách chấp nhận điều đó " , tôi , các bạn và tất cả mọi người cũng cần vậy. Đừng cố hy vọng vào những thứ viển vông trong cuộc sống, cũng đừng hy vọng vào những điều xa vời mà ta chẳng thể nào chạm tay đến. Sống với hiện thực bạn nhé!!!__ Cái gì không thể vứt bỏ... thì hãy trân trọng nó ____ Ký ức nào không thể lãng quên.... thì hãy nhớ lấy ____ Người nào không thể níu giữ.... thì hãy để họ ra đi ____ Những điều không thể thay đổi.... thì hãy chấp nhận nó ____ Con đường nào không thể tiếp tục.... thì hãy dừng lại __…
Truyện nhẹ nhàng tình cảm và không có tính yếu tố li kì phi thực tế. Đó là diễn biến bình thường của tuổi vừa đôi mươi vừa chớm nở. Có lẽ câu chuyện bình dị này bạn sẽ thấy bản thân mình ở góc nào đó trong truyện.Câu chuyện kể về cô bé tỉnh mới ra Hà Nội học và thuê ở homestay ở nơi đó cô gặp một người mà cô không nghĩ rằng đó là định mệnh đời mình bởi cô vừa chia tay người yêu trong giai đoạn níu giữ....Hy vọng cuốn truyện đầu tay này sẽ được mọi người ủng hộ và đưa ra lời nhận xét dù nó tốt hay xấu thì chí ít bạn cũng đã đề ý đến mình. cảm ơn mọi người đã đọc truyện .…
Trong khoảnh khắc mỏng manh giữa màn đêm và bình minh, khi bóng tối vẫn còn níu giữ bầu trời và ánh sáng chưa kịp tìm lại lối, mọi thứ dường như ngưng đọng - ngoại trừ những thanh âm vang vọng từ khu rừng sâu thẳm. Một khu rừng không ai từng biết đến, nhưng lại luôn ẩn sâu trong tiềm thức mỗi người. Nơi đó dường như tồn tại một khuôn mặt... ...một khuôn mặt méo mó, toát lên vẻ kinh hoàng tột độ, mang theo cơn ớn lạnh thấu tận tâm can...…
Câu truyện này đưa ra ý nghĩ về cái chết rất thẳng thắn. Nó thẳng thắn đến nỗi mà cả cái tiêu đề cũng trở nên thô kệch. Bởi vì ở các thời điểm mà những điều những thứ mỗi cá nhân con người trân trọng, nâng niu đột nhiên tiêu tan, trở thành vô nghĩa thì có gì để mà thơ văn nữa chứ. Mọi thứ sẽ trôi đi ngỡ ngàng một cách thẳng tuột như thế. Như cách cái chết đến đột ngột với người bên cạnh chúng ta, cũng như những điều ta dốc sức đặt cược vào hoá ra vô nghĩa. Mình mong rằng những chương truyện này như một cái ve vuốt, lời an ủi. Gửi một chút dịu dàng này đến những ai quyết định chọn câu chuyện của mình để thưởng thức trong một thế giới bộn bề. thông qua câu chuyện này, mình xin gửi những tinh thần động viên đến những người đã luôn cố gắng, tự thân tiến bước, tự thân tìm tòi, tự thân chống chọi. Con đường mà các bạn phát triển, tưởng chừng nó trống trải và cô đơn, thiếu đi những người cùng đồng hành, người chia sẻ, và người hướng dẫn, khiến mọi thứ mới mẻ chúng ta trải nghiệm trở nên khó khăn và xa xôi hơn rất nhiều. Hi vọng cảm giác ấy không kéo dài mãi, như cách mà hai nhân vật của chúng ta cố gắng vượt qua nó.…
Tác giả : Tớ là Cỏ .Thể loại : Cổ trang ,mưu kế, tranh giành quyền lực , lãng mạng ,...Giới thiệu : Hắn vốn là một cô nhi, không cha không mẹ, phiêu bạt khắp chân trời góc bể. Đến một ngày, hắn gặp được một "viên đường ngọt ngào", người luôn kề cận bên hắn, quan tâm hắn, dành cho hắn sự quan tâm mà hắn chưa bao giờ được nhận . Hắn trân quý, nâng niu "viên đường" ấy như bảo vật, sợ rằng chỉ cần buông tay, nó sẽ rơi xuống đất, nhuốm bẩn, chịu tổn thương. Thế nhưng, cuối cùng, chính hắn lại là kẻ khiến "viên đường" đó vỡ nát ...-"Chăm sóc người, yêu thương người, quan tâm người, nâng niu người là ta. Lợi dụng người, bỏ rơi người, hủy hoại người, cũng là ta. Nếu có thể quay lại, ta không mong người tha thứ cho ta. Chỉ mong rằng, ngay từ ban đầu ta và người chưa từng gặp gỡ. Người sẽ bước đi trên con đường hoa của người, còn ta sẽ tiếp tục đi trên con đường máu , lạnh lẽo của riêng ta. Hai thế giới, hai số phận, mãi mãi chẳng giao nhau, để người chẳng phải chịu đựng những tổn thương do ta mang đến."Lưu Ý :- Mọi tình tiết cốt truyện, nhân vật , sự kiện đều là hư cấu .- Truyện xoay quanh mưu kế tranh giành quyền lực của các nhân vật .- Truyện cổ trang đầu tiên tác giả viết mong mọi người góp ý nhẹ nhàng, đừng ném đá mạnh quá bể kính nhà tác giả .- Mọi người có khúc mắc gì có thể liên hệ tác giả , tớ sẽ dùng 100% toàn lực để giải đáp cho cậu .- Đừng đem truyện của Cỏ đi nơi khác ạ ._________------- CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ĐỌC :333--------____________…
Author: LeefailTổng số VOL: 9 (đã bao gồm 2 phiên ngoại)Tình trạng RAW: Đã hoàn thành Bản dịch: OngoingTags: Drama, ThrillerTóm tắt truyện:Haewon, một nghệ sĩ violin, là một người thờ ơ cho phép tất cả mọi người bước vào cuộc đời của mình nhưng cũng không màng níu kéo ai. Một ngày, người bạn duy nhất của cậu, Taeshin, đã tự sát, và sau khi nói chuyện được với Taeshin, người đã gọi cậu nhiều cuộc ngay trước khi chết, khiến Haewon bị ám ảnh bởi cái chết ấy mặc dù cậu cũng không thân thiết gì với nhau lắm. Sau đó, cậu vô tình gặp phải Woojin, người đàn ông mà Taeshin đã phải lòng, nhưng Haewon đã thờ ơ vò nát tấm danh thiếp Woojin đưa cho mình. Một ngày nọ, Haewon, bị cưỡng ép vào một mối quan hệ không mong muốn, bị vướng vào một vụ hành hung, nhưng nhờ tấm danh thiếp được đưa cho, cậu đã nhận được sự giúp đỡ từ Woojin, một công tố viên. Haewon cảm thấy tội lỗi một cách khó chịu và cố gắng giữ khoảng cách với anh ta, nhưng Woojin thì lại không ngần ngại tiếp cận cậu.Giới thiệu nhân vật Bot: Moon Haewon (28 tuổi) - Dù có năng khiếu violin nhưng cậu đã từ bỏ việc du học sau khi mẹ mình qua đời vì bệnh ung thư. Cậu không muốn bị nhìn thấy đang chơi violin. Cậu đẹp trai đến mức bị nhầm là người nổi tiếng và thường nói ra bất cứ điều gì đang nghĩ trong đầu mà không quan tâm đến người khác sẽ nói gì. Cậu ấy có cái tôi rất lớn và ghét phải thua cuộc. Những mối quan hệ nghiêm túc là một gánh nặng đối với cậu.Top: Hyun Woojin (34 tuổi) - Trưởng phòng công tố Đặc biệt tại Viện kiểm sát quận trung tâm. Sống t…
" Trèo lên cây bưởi hái hoa,Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân.Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc,Em đã có chồng, anh tiếc lắm thay! Ba đồng một mớ trầu cay,Sao anh không hỏi những ngày còn không?Bây giờ em đã có chồng,Như chim vào lồng, như cá cắn câu.Cá cắn câu, biết đâu mà gỡ,Chim vào lồng, biết thuở nào ra?"Anh muốn đến với em từ cái thủa nhú búp còn xanh mơn mởn, anh muốn đến với em để trăng chứng giám cho duyên thề nguyền đôi ta, anh muốn nâng niu em như mảnh trăng ngà ngọc. Duyên tơ hồng cũng muốn se cho em... Nhưng đời, chả ai nói được chữ "Ngờ" em ha ?Câu truyện là một người gửi một người, rút ruột tâm can của một ngườiIsagi Yoichi- Khiết Thế NhấtItoshi Sae - Mịch Sư NgàItoshi Rin- Mịch Sư Lẫm!Lưu ý; SaeIsaRin,có 3p, lệch nguyên tác,vô lí, OOC nhân vật,có thể sẽ có R18, R16Bối cảnh Việt Nam trước cách mạng tháng 8 và vẫn còn thời phong kiến.Văn phong tớ dùng hoàn toàn là thuần Việt,và nếu cậu không thấy hợp thì có thể lựa chọn những tác phẩm khác,xin đừng buông lời cay đắng.Tớ cảm ơn. Chúc các cậu có trải nghiệm tốt nhất.…
Hồi đó tui ghiền Onmyoji với cả Hoang x Liên vãi!! Mà sv Việt sập tui không chơi nữa. Nhưng couple thì vẫn ghiền. Tui có thể độc thân nhưng OTP phải cưới nhauuuuuuuTất cả tình tiết đều là hư cấu hết, tui ảo tưởng ra setting trong truyện á hihi, tại cũng hông có rành lore lắm, tui chỉ biết Phong thần đại nhân với thần sử nà mụt đôi trời đất tạo thành thôi áaaaaaaaaa1 bài tui siêu thích về Liên Liên https://www.youtube.com/watch?v=zNs0ZOcfMAw&pp=ygUUb25teW9qaSBwaG9uZyB0aOG6p24%3DMãi iu Liên Liên!!!!!!!!!!!!…