Đằng ấy, có hiểu lòng tôi...
Tao cần gì, tao cảm nhận gì mày hiểu hết... Ngay cả suy nghĩ của tao mày cũng hiểu Nhưng sao chẳng bao giờ ... mày hiểu được lòng tao... Nó thổn thức lắm... Những ngày tháng tụm năm tụm bảy bắt nạt nhau, những ngày tháng mệt mỏi với trang sách ấy vậy mà cả đám vẫn chẳng bao giờ tắt mất nụ cười Đám bạn của tôi cũng vậy... chúng nó ừ thì đú đởn học tập, lầy lội không tả nổi nhưng cũng là cái lớp đoàn kết nhất... ừ thì chúng nó hay đè đầu cưỡi cổ tôi nhưng không bao giờ thương tổn tôi... nhiều lúc khiến tôi phát điên nhưng có một ngày tôi tha thiết mong nhận được những tiếng trách mắng, trêu chọc ấy, những cái cốc đầu không thương tiếc ấy mà chợt nhớ... thanh xuân đã đi rồi...…