𝕝𝕚𝕟𝕙 𝕥𝕚𝕟𝕙
khi dương quá chán thì dương viết vào đây.fic được tạo lúc 04:20…
khi dương quá chán thì dương viết vào đây.fic được tạo lúc 04:20…
Đọc sẽ biết☺…
Truyện kể về cuộc sống sau hôn nhân của couple Quân-Denis cùng khoảng thời gian hạnh phúc khi chuẩn bị chào đón 1 tiểu bảo bối nhỏ. Hãy xem thử 2 ông bố tương lai sẽ ra sao nha<3Đây chỉ là tưởng tượng của tác giả, mong bạn đọc sẽ không lên án^-^…
Nữ chính: Diệp Khả ViênNam chính: Trần Hạo Minh…
Trương Trạch Vũ là một cậu sinh viên năm nhất với nụ cười toả nắng, khi vào trường cậu bất cẩn đụng vào một đàn anh với vẻ ngoài điển trai và từ đấy chuyện tình của 2 người được mở ra. Sẽ không có công8 lảng vảng quanh thụ đâu. Đối với thụ thì thế giới chỉ có 2 kiểu người một là chồng siêu cấp đẹp troai của ẻm và 1 là lũ hạ đẳng ve vãn chồng ẻm.Trương Tuấn Hào (công)X Trương Trạch Vũ (thụ) truyện viết để thoả mãn tâm nguyện của mk . Truyện hoàn toàn hư cấu…
Một thời đẹp nhất của con người được mang tên thanh xuân...:Người nam nhân trầm mặt, ánh mắt nhìn thẳng vào người thiếu nữ. Giọng nói trầm ấm vang lên: "Đồ đệ này!" Người thiếu nữ ngoảnh mặt lại, hồn nhiên: "Sư phụ có chuyện gì muốn nói với em sao?" Nam nhân nghiêm giọng: "Tôi muốn phá luật!..." Thiếu nữ khó hiểu: "Luật?" Y tiến đến tháo chiếc nhẫn sứ trên tay đối phương thả xuống đất: "Từ nay em không cần gọi tôi một tiếng 'sư phụ' nữa...!" Cô gái ngỡ ngàng: "Tại sao?" "Tôi luôn an ủi em, dạy em làm cảnh sát hình sự và là điểm tựa cho em mỗi khi em tổn thương... Em thật sự không nhận ra sao?... Hôm nay tôi chính thức theo đuổi em...!" Thiếu nữ lạnh lời: "Không cần!..." Lòng y nặng trĩu xuống: "Lẽ nào em vẫn còn giữ quan điểm thầy - trò ấy?..." Thiếu nữ tiến gần nam nhân thêm một bước, hai bước: "Em cũng thích anh! Thích từ rất lâu... Kể từ lần đầu hai ta gặp nhau..." Bầu không khí lúc này thật im lặng, nam nhân nhẹ đưa tay ôm cô gái vào lòng, cùng lúc hoàng hôn dần buông xuống...***Tên truyện: 最美丽的春天时代Tác giả: Diệp Hạ Song Vân Quốc gia: Trung Quốc (Au Việt Nam)…
câu chuyện về tình yêu giữa cô gái đáng yêu và chú chó bất bình thường ,chú chó có thể biến về hình dạng của một chàng trai vô cùng tuấn tú…
Tác phẩm đầu tay của tớ UwU đừng xem chùa =( Tuy thể loại này không phổ biến nhưng tớ mong các cậu thích UwU …
Tác giả: Bắc Cảnh Hữu Đống Lý Dịch giả: Phù Dung Quán Designer bìa: Nâu Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Sinh tử văn, Cẩu huyết, Niên thượng, 1v1, ngược tâm, ngược thụ, sinh con, thế thân. Nhử mồi: "Ẩn Triều, ta muốn hỏi ngươi một chuyện, ngươi phải trả lời thành thật."Cố Ẩn Triều đang vuốt ve khóe mắt ửng hồng của Triệu Vu bỗng cảm thấy nhói tim một chút, gật đầu đáp ứng: "Được, ngươi hỏi đi.""Ngươi từng nói với ta ngươi đã có người trong lòng.Người đó chính là Ninh Tố phải không?"..."Đúng vậy."TRUYỆN THUỘC BẢN QUYỀN CỦA PHÙ DUNG QUÁN. VUI LÒNG KHÔNG CHỈNH SỬA HAY MANG ĐI NƠI KHÁC. ĐÓ LÀ TÔN TRỌNG NHÓM CŨNG NHƯ TÔN TRỌNG CHÍNH NHÂN CÁCH CỦA BẠN. XIN CẢM ƠN!…
Mọi thứ bắt đầu từ mùa hè năm ấy, Miễn Anh Anh gặp được định mệnh của đời mình…
"Nhược thủy tam thiên, ngã chỉ thủ nhất biều ẩm"Cứ ngỡ sinh mạng hắn mang theo nhân duyên mà kết thúc, hóa ra lại là khởi đầu của một kiếp an nhiên. Đứng trước người, cả thảy đều không còn quan trọng, từng chút một muốn dâng hiến mọi chân thành. Sinh ly tử biệt không đáng sợ, hắn chỉ sợ người trong lòng không nhớ, không thương, không hối tiếc. Còn nếu đã có, hắn nguyện dành từng kiếp cùng người một đời bình an."Ta, Sơn Thần Anh Lỗi, nguyện dùng cả tính mạng để bảo vệ hắn, núi đao biển lửa quyết không buông."Lời thề hắn có thiên địa chứng giám. Mãi về sau người trong lòng kia mới rõ, hắn đã dùng một lời thề, giữ chặt chỉ đỏ, bảo đảm cho tương lai hắn sau này đều hạnh phúc.…
(Bìa mặt là ta loạn lấy, thỉnh không cần để ý đến!!!)Nguyên văn: Tấn Giang 《 lão bản áo choàng không gì làm không được 》Xem ảnh thể, không quay ngựa, sẽ có ooc, ma sửa cùng tư thiết, giảm đi bộ phận trả phí chương nội dung, còn có chú hồi nội dung.Xem ảnh nhân viên: Văn dã chủ thế giới, văn dã if tuyến, danh kha chủ thế giới. ( xem ảnh giả đều làm trọng muốn chủ tuyến nhân vật )cp hướng tư tâm quá trung, nguyên tác vô cpBổn văn đã qua nguyên tác giả trao quyền.Chú ý: Tác giả là song hắc bếp + công đằng bếp, cốt truyện sẽ có bất công…
(Tay có bao nhiêu ngứa liền có bao nhiêu hố, lấp hố là gì? Không tồn tại!.... khụ khụ, là vui đùa. \(^ヮ^)/ )《 thẳng thay hôm nay hoàn thành chính mình mộng tưởng sao? 》 áng văn chương này ta phải tiến hành đại sửa, nếu dựa theo hiện tại viết xuống đi muốn viết mấy trăm tới chương ( thật sựCho nên ta phải tiến hành toàn phương diện sửa chữa, toàn thiên văn chương sẽ cùng trước văn không giống nhau, cho nên ở không sửa ra tới phía trước tạm thời không làm xóa bỏ.Hơn nữa, ta hiện tại muốn gặp phải một cái trọng đại khảo thí, ở không khảo xong phía trước, đổi mới tần suất tiếp cận 0, ngàn vạn không cần chờ mong ta sẽ phát tân văn ╮(‵▽′)╭…
ước mơ có thể hiểu đơn giản là một khao khát mãnh liệt của ta dành cho một thứ nào đó, một điều gì đó. có những người không có đến một ước mơ, chọn cách sống vô hồn, có những người có rất nhiều ước mơ nhưng không thể thực hiện được ,những rào cản khiến ta gục ngã rồi cuối cùng buôn xuôi, chấp nhận cất hết các hoài bảo ấy vào chiếc hộp ở sâu trong trái tim rồi ôm khư khư nó đến chết, cũng có những người đến cả việc chạy theo ước mơ mình lun ấp ủ cũng không dám, rồi để ước mơ ấy vĩnh viễn chỉ là một giấc mơ...Còn ti tỉ lí do khiến ta không thể đạt được ước mơ nhưng những thứ trên chính là lí do khiến Ánh Diệp suýt nữa đánh mất giấc mơ to lớn nhất đời mình-giấc mơ tuổi trẻ…
Đoản Lỗi Cửu tuỳ hứng của tui ~Có ý tưởng thì sẽ lên fic, không thì cứ sủi dài hạn nha ^^…
⚠️Truyện không liên quan đến bất kì yếu tố nào của lịch sử, là do bản thân mình nghĩ ra. Sẽ có một số tên gọi quen thuộc nhưng không đúng với sự thật lịch sử. ⚠️Tóm tắt: Công tên Duệ Minh là thừa tướng Nguyên Quốc. Hắn đơn phương thanh mai trúc mã của mình Tư Hạ là Quốc Sư của Nguyên Quốc, cũng là Hoàng Hậu của Hoàng đế Nguyên Phong Nguyên Quốc.Thụ là Mạc Y Ninh, gia đình thương gia khá giàu có vùng Giang Nam. Y Ninh cũng là bạn học của Duệ Minh và Tư Hạ. Có đều từ nhỏ đã không được thông minh, biết đọc chữ đã là may mắn, nhưng trời không diệt ai, y thân thể khỏe mạnh, là một nhân tài vỏ thuật. Cha của y vui mừng mời các danh võ khắp nơi về dạy. Cuối cùng cũng đậu Võ Trạng Nguyên làm nỡ mày gia tộc. Y không được thông minh nên y rất ngưỡng mộ những người có trí hơn người. Đặc biệt là Duệ Minh, người đồng môn với mình, hắn luôn được ân sư khen hết mực. Cũng nhiều lần chỉ dẫn y, y rất cảm động, ai cũng chê y ngốc không chịu chơi cùng, cũng không ai chịu chỉ bài cho y. Kể từ khi ấy, y quyết tâm luyện võ, mong muốn sau này có thể đứng cạnh Duệ Minh, mãi mãi không rời xa. Trên chiến trường đẫm máu, một thân hắc y, tay phải cầm kiếm, tay trái nắm chặt một chiếc thắt lưng đã bị phai màu, chỉ may cũng bung ra. Một mực nắm chặt như thể hắn vẫn luôn bên cạnh, mỗi một vết thương bị chém xuống chính là vì y mà chịu đựng. Từng chút một mong người sẽ nhớ đến mà thương xót cho y.Một đời dõi theo người, nhưng người lại sánh bước bên người khác, nâng đỡ người, sợ người đâu sợ người…
Tác giả: Mông quyển thụ thượng mông quyển quảThể loại: Đồng nhân, SE, Cổ trang, Tiên kiếm, Ngược tâm, Nhất thụ nhất công, 1x1Số chương: Chưa biếtNhân vật: Huyền Đồng thái tử Uyển Hồng Khúc, Tử Sắc Dư PhânTình trạng bản gốc: Tác giả vẫn đang viếtTình trạng bản edit: Đang lếch theo tác giả…
Đây có thể được gọi là một review. Bắt đầu đọc từ ngày 06/10/2018.…