Em Đau Lắm Anh À...
đừng ném đá Nấm nha. Nấm mới viết truyện lần đầu à. Mà nhớ bấm sao cho Nấm nhaaaa…
đừng ném đá Nấm nha. Nấm mới viết truyện lần đầu à. Mà nhớ bấm sao cho Nấm nhaaaa…
Lời mở đầu: Đương truyền xưa kia truyện tình đẹp nhất là lúc nử tử xinh đẹp cải nam trang gặp được chàng, công tử lạnh lùng, phong thái mê người, thân thế bí mật. Nam nhân hắc đạo: Thời nay, gia thế là người thừa kế tập đoàn lớn nhất thế giới, con quỷ của thế giới ngầm, ai ai nghe tên cũng khiếp sợ, tiền bạc chất thành núi, bo dỳ chuẩn khỏi chỉnh, nhan sắc nhìn là mê, thế nhưng......lại phải nam cải nữ nhân, hiền thục nết na. Nử hán tử: thời nay, một đứa bình thường, nhan sắc khuynh thành, hô mưa gọi gió nơi trường học, nữ sinh quý mến vô cùng, nam sinh gục dưới không xuể, ước mơ lật đổ những tên hắc đạo---------------Truyện tình giữ nam hắc đạo cải nữ nhân và nữ hán tử gét ngừơi hắc đạo rồi sẽ đi đến đâu????…
Đã từng nghĩ em là nàng thơ, đã từng coi em là niềm nhung nhớ, đã từng yêu em bằng tất cả, đã từng nghĩ quên được em, nhưng sự thật lại chỉ là đã từng... Dĩnh Bảo! Đến bao giờ tôi mới quên được em Truyện được viết bằng trí tưởng tượng, mọi yếu tố trong truyện đều là giả tưởng, không thích có thể go out, không nên ghét bỏ cặp đôi trong truyện mà nói lời nặng. Thank!…
Vong tiệnNghi TangHiểu tiếtSong NhiếpDao tangLiên HoaHi Trừng....…
Tạ Liên top Hoa Thành bot, Tạ Liên top Hoa Thành bot, Tạ Liên top Hoa Thành bot điều quan trọng phải nói 3 lần…
Truyện này chỉ có SanRin nhưng Rin là bot nhenotp otp = out chứ đừng nói này nói nọThể loại: tuổi học sinhTruyện có nhiều lúc ghi sai chính tả, H+ nhiều, Ngọt ngàoLúc ịch ịch thì sẽ mạnh bạo còn bình thường là ngọt nhe mấy bà!…
hong biết nói gì lun á🤣😅😅🤪🤪…
rapfanthang8Đây sẽ là chỗ tôi tổng hợp với tập tành word play xịn xò để làm cap ảnh và cho các cậu đi thính bẩn là chính!…
Một chút đáng yêu nhà Ninh Dương…
Katagiri Yuuichi có một người bạn, một người hoàn toàn tin tưởng cậu từ đầu đến cuối, cũng là người đi về phía cậu không chút do dự."Không hiểu sao tôi luôn có cảm giác cậu sẽ đứng về phía tôi lần này" "Vậy sao? Có lẽ là vì tôi luôn đứng ở đây không đổi chăng?"Tôi không biết làm thế nào mà vừa mở mắt ra đã ở trong căn nhà kiểu Nhật cổ điển, cứ đến ngày thứ 7 tôi liền quay trở lại nhà. Sau này mới biết, thời gian tôi ở đó là số tiếng tôi ngủ ở thế giới thực, thú vị thật đấy.Cp9: Thiên thần hai mặt và kẻ trêu hoa ghẹo nguyệt simp lỏ nửa mùa của anh ta…
ở đây chỉ có kịch bản của tui thôi ai muốn đem đi viết truyện hoàn chỉnh thì làm ơn ghi cre giúp mình với ạ .~ lưu ý: kịch bản cực kì xàm và nhạt như nước ốc :(…
Tại vùng đất Zodiac- nơi được chia thành 3 mảnh. Tứ Lậu Nương-Tứ Mãnh Liệt-Tứ Chính Chủ Nơi có 12 con người, 12 số phận, 12 dấu ấn đã được trói buộc. Nào! Chúng ta hãy cùng tham gia cuộc phiêu lưu này nhé ><…
Trong thời thanh xuân của chúng ta, đã ai có một hội bạn chất như nước cất chưa? Và điển hình trong từng nhóm bạn sẽ có người học giỏi, có người tấu hài, có người lắm tài hoặc cũng có thể là một nhóm bạn trầm tư, ít nói nhưng lại trưởng thành chưa? Chắc chắn các bạn đã, đang hoặc sẽ có trong quá khứ, hiện tại hay là tương lai không xa. Đã là hội bạn cũng sẽ có lúc này lúc kia nhưng chưa bao giờ giận nhau quá đến mức rời nhóm đúng không? Và hội bạn này cũng như vậy, họ cùng nhìn nhau lớn lên, cùng nhau cố gắng và cùng nhau thành công...…
Người ta thường nói "Những rung động đầu đời luôn là những cảm xúc tuyệt vời nhất mà bạn sẽ không bao giờ lặp lại nữa. Đúng thật vậy, tình yêu tuổi học trò nó đẹp lắm mọi người ơi, nó trong sáng, nó thuần khiết và nó rất là dễ thương. Sau này khi trưởng thành, bạn sẽ không thể nào tìm thấy được cảm giác yêu nồng nhiệt nó nữa , sẽ không còn cảm giác chờ người đó qua đón đi học mỗi ngày, không còn những cái ôm ấm áp ngoài cổng trường, không còn những buổi hẹn hò lãng mạn, không còn những bữa sáng mà người thương mua cho, những cuộc gọi mỗi tối với lí do học chung nhưng thật ra là đang rất nhớ. Vĩnh viễn không yêu ai nhiều như thế nữa, dù có chia xa thì đó vẫn là những câu chuyện đặc biệt mà ta cất giấu trong tim. Tôi từng nghĩ những năm tháng cấp ba của mình sẽ trôi qua một cách bình thường không có gì nổi bật, nhưng kể từ cái ngày mà cậu ấy xuất hiện đã làm xáo trộn hoàn toàn cuộc sống của tôi. Ban đầu chỉ là cậu bạn cùng bàn lạnh lùng mới chuyển đến, rồi dần dần nói chuyện, tiếp xúc mà tôi dừng nhận ra rằng: "Mình đã thích cậu ấy từ lúc nào không hay" _____________Ngày đăng: 21/11/2023…
Tương truyền, Bỉ Ngạn hoa chốn Hoàng Tuyền là nơi lưu giữ những chấp niệm còn sót lại của linh hồn trước khi luân hồi. Có khổ đau, có bi ải, có tương tư, có mong nhớ, có oán hận, có cố chấp, thậm chí còn có cả ước hẹn. Suy cho cùng tất cả chấp niệm của vạn vật trên thế gian đều chỉ vì một chữ tình mà thành. Một đời người quá ngắn, chấp niệm lại quá dài. Người cầu kiếp sau gặp lại, sao chẳng sống cho trọn vẹn hôm nay? Lai sinh tương kiến đã là chuyện của một hình hài khác, một nhân sinh khác. Hà tất còn phải cưỡng cầu. "Bỉ ngạn khai hoa, bỉ ngạn sầu Cầu không chấp niệm, chẳng thương đau Trần duyên đã dứt, tình đã đứt Liệu kiếp luân hồi có gặp nhau?"…
Đoản Lỗi Cửu tuỳ hứng của tui ~Có ý tưởng thì sẽ lên fic, không thì cứ sủi dài hạn nha ^^…
⚠️Truyện không liên quan đến bất kì yếu tố nào của lịch sử, là do bản thân mình nghĩ ra. Sẽ có một số tên gọi quen thuộc nhưng không đúng với sự thật lịch sử. ⚠️Tóm tắt: Công tên Duệ Minh là thừa tướng Nguyên Quốc. Hắn đơn phương thanh mai trúc mã của mình Tư Hạ là Quốc Sư của Nguyên Quốc, cũng là Hoàng Hậu của Hoàng đế Nguyên Phong Nguyên Quốc.Thụ là Mạc Y Ninh, gia đình thương gia khá giàu có vùng Giang Nam. Y Ninh cũng là bạn học của Duệ Minh và Tư Hạ. Có đều từ nhỏ đã không được thông minh, biết đọc chữ đã là may mắn, nhưng trời không diệt ai, y thân thể khỏe mạnh, là một nhân tài vỏ thuật. Cha của y vui mừng mời các danh võ khắp nơi về dạy. Cuối cùng cũng đậu Võ Trạng Nguyên làm nỡ mày gia tộc. Y không được thông minh nên y rất ngưỡng mộ những người có trí hơn người. Đặc biệt là Duệ Minh, người đồng môn với mình, hắn luôn được ân sư khen hết mực. Cũng nhiều lần chỉ dẫn y, y rất cảm động, ai cũng chê y ngốc không chịu chơi cùng, cũng không ai chịu chỉ bài cho y. Kể từ khi ấy, y quyết tâm luyện võ, mong muốn sau này có thể đứng cạnh Duệ Minh, mãi mãi không rời xa. Trên chiến trường đẫm máu, một thân hắc y, tay phải cầm kiếm, tay trái nắm chặt một chiếc thắt lưng đã bị phai màu, chỉ may cũng bung ra. Một mực nắm chặt như thể hắn vẫn luôn bên cạnh, mỗi một vết thương bị chém xuống chính là vì y mà chịu đựng. Từng chút một mong người sẽ nhớ đến mà thương xót cho y.Một đời dõi theo người, nhưng người lại sánh bước bên người khác, nâng đỡ người, sợ người đâu sợ người…