dust x horror
dust vợ is you don't me horror with don't yo ohoh me vợ vui chơi OK Love me…
dust vợ is you don't me horror with don't yo ohoh me vợ vui chơi OK Love me…
Bài này nguyên danh ( thanh xuân là dùng để hoài niệm )Nữ chủ nhuyễn manh ngọt, nam chủ học bá nam thần.Cao trung lúc ngồi cùng bàn, mỗi ngày đánh sữa đậu nành, trời mưa ngươi cho ta mượn áo mưa, bây giờ nhìn lại đều là chuyện nhỏ, nhưng là đệ tử thời đại, mỗi một kiện đều là thật ấm áp hồi tưởng."Ngươi tới nhìn ta sao?" Trương Thanh Nhiên cười đến đặc biệt ôn nhu.Ta thẹn thùng, cũng rất thẳng thắn gật đầu. Xung quanh tài liệu hệ các nam sinh ồn ào lên, "Bạn gái! Bạn gái!"Hệ hoa giậm chân: "Bạn gái gì, các ngươi chớ nói lung tung."Ta nhớ tới truy nam sát chiêu thứ hai, đối Trương Thanh Nhiên cười ngọt ngào, kết quả kia bên cạnh một hàng nam sinh cùng nhau ấn ngực, hướng nghiêng về phía sau đổ, so với tiếng hoan hô còn muốn vang lên."Thật đáng yêu.""Mau nhìn mau nhìn, đại mỹ nữ.""Trong truyền thuyết mặt trẻ. . . Khổng lồ. . . Ngô!" Kia nhân còn chưa nói hết, liền bị những nam sinh khác đoàn cùng nhau đánh đầu, "Thanh âm điểm nhỏ, nghĩ bị Trương Thanh Nhiên đánh sao!"Nghe nói hệ hoa oán giận Trương Thanh Nhiên không cùng nàng nói chuyện.Trương Thanh Nhiên: "Ta có yêu mến cô gái. Không cần cùng cái khác nữ sinh nói chuyện."Hệ hoa: "Nàng như thế không giảng đạo lý nha."Trương Thanh Nhiên: "Nàng rất giảng đạo lý, nhưng ta không giảng đạo lý."Ta nổi lên dũng khí: "Như thế nào cảm giác ngươi tiến vào đại học sau trở nên xấu xa?"Trương Thanh Nhiên con mắt vui vẻ càng sâu: "Trợ lý nhóm cũng bắt đầu nói yêu đương, ta thân là phó bộ cũn…
ở đây có hổ bung và những oneshot siu đáng iu của tui…
Trùm trường yêu em bé học giỏi" Min Yoongi, em sợ "" Min Yoongi, đứng lại. "" Min Yoongi tôi bảo vệ em cả đời."" Này Hoseok, em đồng ý để tôi làm chồng của em không."…
becky x freenfluff. ngắn, rất ngắn, nên gọi là half-shot.lowercase.…
Ginny nhận được một tin nhắn vô danh từ một người lạ tìm kiếm sự giúp đỡ. Liệu Ginny có sẵn sàng giúp người đó hay không? Và còn chuyện gì ẩn giấu đằng sau người này nữa?…
ở đây có oneshot mà Anh Lỗi là bé iu của các anh…
Trà, cà phê, hay bánh?…
Tên truyện: [Fanfiction] Kiều thê từ trên trời rơi xuống !!Author: Thử MiêuDisclaimer: Họ là của nhau, không phải của au!Length: Longfic.Tốc độ post: Tùy hứng.Category: Comedy, Fantasy, Shounen Ai.Status: On-going.Summary:Nếu có một ngày, bạn gặp một thằng con trai khỏa thân không biết từ đâu chui ra ở trên giường bạn, bạn sẽ làm gì?Hơn nữa đó lại là một cực phẩm nam nhân, da trắng, tóc đen, lông mi dài ơi là dài, môi đỏ mọng như đánh son, thân hình miễn chê.Đánh hắn, mắng hắn, đá hắn đi, hay là...ăn hắn?p/s : chỉ cần có com nhận xét, ta nguyện đăng chương mới ><…
Lam Lam: "Sư huynh, huynh nghĩ sao về ta?"Thanh Minh:"...Đầu óc vô tri, tứ tri phát triển"Lam Lam:"...còn huynh thì là nhân cẩu_"Lam Lam:"áaaa hạ kiếm xuống hạ kiếm xuống!!"****Lam Lam:"Sư huynh, huynh đẹp thật"Đường Bảo:"lại gì nữa?"Lam Lam:"khen thật đấy! hihi"Đần:"..."****Thanh Minh:"Lam lam..đừng chết, sau này ta cùng tên đần kia sẽ nuôi muội"Lam Lam:"ồ hố? ta sẽ không chết đâu, nhưng nếu hai sư huynh đây muốn chăm sóc ta thì ta sẽ không ngại, hí hí hí"Thanh Minh:"nằm mơ đi!"Lam Lam:"hahaha"****Bạch Thiên:"Sư điệt, trăng hôm nay đẹp nhỉ?"Lam Lam:"Không đẹp bằng sư thúc"Bạch Thiên:"°///°"Lam Lam:"đừng hiểu lầm, ta không thấy mỗi bạch thiên thúc đẹp đâu, cả Lưu sư thúc lẫn Bạch Thương sư thúc nữa"****Lam Lam:"Muội muội~ ôm một xíu..hoi❤️"Tiểu tiểu:"Muốn ăn châm thì tỷ cứ lại gần".........Lưu Thúc:"Con bị nhím đâm à Lam?"Lam Lam:"hong, bị người đẹp đâm"Lưu Thúc:"Người đẹp sao?"Lam Lam:"Hihi dĩ nhiên không bằng sư thúc rồi ❤️"****và hàng chục cp khác...…
Mỗ nữ nộ mục trừng mắt trước này soái khí bức người bá đạo Vương gia, tức giận quát: "Thỉnh lấy ra ngươi móng vuốt!" Mỗ Vương gia tà mị cười: "Ta phi, nên đi ngủ!" Nàng, thế kỷ 21 vương bài quỷ y, xuyên qua thành phế tài đại tiểu thư? Mẹ kế thứ muội khi dễ? Vị hôn phu càng là nhẫn tâm muốn hại chết nàng? Nói nàng là phế tài, đánh đến ngươi răng rơi đầy đất! Bao lì xì nơi tay, thiên hạ ta có! Đan dược, người khác đều là từng viên ăn, mà nàng đan dược, đó là đó là một phen một phen uy linh thú. Linh thú, người khác đều là cầu linh thú ký hợp đồng, mà nàng linh thú, đó là tự động tới cửa cầu thu lưu. Hắn lãnh khốc bá đạo, trong truyền thuyết Diêm Vương sống, lại đem cái kia nơi nơi gây hoạ sinh sự phế tài sủng lên trời.https://truyentiki.com/chi-ton-bao-li-xi-chien-than-vuong-gia-sung-len-troi.25497/…
Truyện được sao chép tại DĐLQ ★ Nhà Trẻ Hoàng Gia thông báo chiêu sinh ★ Các vị đại thúc các đại ca trong triều , đem con cái của các người giao cho bản công chúa giáo dục đi! Ta cam đoan về năng lực của lão sư (giáo viên), Tể tướng đại nhân dạy lịch sử, Trạng Nguyên dạy thi thư (nói chung là dạy văn), còn có tướng quân đại nhân phụ trách dạy binh pháp, ngay cả nử công dạy cho nử tử củng do Thái Hậu tự mình dạy. Đi nơi nào tìm đươc nhà trẻ như vậy? Tốc tốc báo danh! Uy uy ! Tiểu tử ngươi đem ngươi ca ca nhà ngươi ba hoa chích choè, muốn cho bản công chúa làm mai mối? Ngươi mới mấy tuổi? Đi đi, đem Tam Tự kinh chép một trăm lần! Nga nga! Đó là son của bản công chúa! Không phải thuốc màu! Tiểu tử ngươi như thế nào cầm vẽ tranh rồi? Đi đi, đem quân lữ quyền chép một trăm bộ! Cái kia, Tể tướng đại nhân, đảng phái tranh giành không phải muốn dạy cho mấy oa nhi chứ, ngươi mau đem việc đó thu lại! Cái kia, hoàng thái hậu, cung đấu không phải muốn bồi dưỡng từ nhỏ chứ, cầm XXX đem về đi! Ai dám ô nhiễm mấy đứa nhỏ? Nghĩ tới ta ở thế kỷ 21 xuyên qua đến còn bảo hộ không được bọn họ sao? Triều ta yêu quí những bông hoa, nhà trẻ hoàng gia được tạo thành!…
Tấn Giang VIP2015-03-25 kết thúcCất chứa sổ:12050 văn chương tích phân:164,389,264[ văn án ]Tử vong có khi cũng không nhất định là nghĩ Hướng Thiên lại mượn năm trăm năm không cam tâm, ít nhất, Đường Tích Xuân không có loại này cảm xúc.Đường Tích Xuân tưởng là: Không biết ta là có thể lên thiên đường vẫn là xuống địa ngục.Đường Tích Xuân liền tại một mảnh khóc sướt mướt trong tiếng, chờ đợi Thiên Đình lai sứ, hoặc là Hắc Bạch Vô Thường.Hắn đối với này thế giới không có cái gì không tha, nghĩ đến thế giới này cũng sẽ không có nhân đối với hắn không tha đi. Trùng sinh văn, nhiều là trùng sinh tại một đống tra trung, hoặc tra cha, hoặc tra nương, hoặc tra công, hoặc tra thụ, hoặc một đống tra thân thích, nhưng, trùng sinh tiểu cường tất nhiên lấy đấu tra vi nhiệm vụ của mình ~ thạch đầu suy nghĩ, có phải hay không có một loại tình huống, một tra trùng sinh ~ nói ngắn lại, là một xảo ngôn lệnh sắc tiểu nhân vật trùng sinh cố sự ~ văn án vô năng, tạm thời như vậy viết đi ~Nội dung nhãn: Trùng sinhTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Đường Tích Xuân ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác: Tấn Giang kim bài đề cử:Đường Tích Xuân kiếp trước ham ăn biếng làm, trùng sinh sau trừ có một xinh đẹp túi da, như trước không có gì khác. Bất quá hoàn hảo, cuối cùng còn có một lần nữa đến qua cơ hội. Lại một lần nữa đối mặt hi vọng thâm hậu lão cha, đau hắn tận xương tổ mẫu, tiểu tiểu tâm cơ kế mẫu, mọt sách thân đệ đệ, cùng với so với hắn càng tự lão cha thân sinh tử Đường Tích Thời, Đường Tích Xuân hay không sẽ như cũ lưu có tiếc nuối, khiến chúng ta mỏi mắt mong chờ. Văn này dứt bỏ trùng sinh sau cùng các lộ tra nhân đấu tranh lộ số, khác tìm lối tắt miêu tả một tra hóa trùng sinh, tầng tầng đẩy vào, bút pháp tinh diệu. Văn chương tự Đường Tích Thời thiếu niên trùng sinh viết khởi, lại sống một lần, đến tột cùng là quá quan trảm tướng tích cực hướng thượng, vẫn là tiếp tục qua kiêu căng độ nhật, đáng giá độc giả chờ mong.…
Nữ ngu ngốc, nam biến tháiTruyện không được reup, không chuyển verCảm ơn đã quan tâm!#TIÊU…
Ông chồng già ngốc này ôi đệc đmdm…
Ngoại trừ mẹ và anh ra, không ai biết cô có chút ngốc ngốc. Anh biết vậy nên tận tình chăm sóc cô nhưng người anh yêu vốn dĩ không phải là cô. Cô biết anh không thích cô làm nũng vì sợ cô ấy giận, không thích anh đút cô ăn hay giúp cô tắm vì sợ cô ấy không vui. Cô cũng đã cố gắng làm mọi thứ để anh vui, nhưng không hiểu tại sao cô ấy chảy máu anh lại quát cô, rồi đồ gì đó của cô ấy mất thì anh lại bảo cô là kẻ cắp, khi em bé của cô ấy đi xa, tự dưng anh đánh cô rồi còn bảo cô cút đi nữa. Nhưng... nhưng... cút đi đâu bây giờ? cô tự nghĩ: mẹ đi xa rồi mà. Cô cứ bước, bước mãi rồi gặp viện trưởng, viện trưởng chỉ cách cô trồng rau, thích lắm nhá. Hôm nay, cô lại ôm rau đi bán, thế mà lại gặp anh, trông anh cực kì tức giận, cô tự nghĩ:"Rau này cô tự trồng mà, có lấy cắp đâu". Cô giải thích:-Rau... rau... em tự... tự trồng, không... không... cắp... không lấy...cắpKhoảnh khắc đó, cô thấy khóe mắt anh ươn ướt, "sao vậy? Cô không lấy cắp mà."…
Châu văn: "không được... "(。>﹏<。)Tiêu châu :" nhanh lên đi...ông mà còn không đi anh ba đi mất bây giờ, hôm qua tôi phải nháo cả đêm mới mang được anh ấy đến đây đó "( ・∀・)Châu văn : "nhưng mà.. nhưng mà... "(。>﹏<。)Tiêu châu :"không nhưng nhị gì hết mau đi.. mau đi.. "(๑•̀ㅂ•́)و✧đẩy Châu văn về phía tiêu hy thần tiêu châu nháy nháy mắt Tiêu châu :"cố lên.. chị dâu "(^_-)-☆Châu văn mặt đỏ bừng, người đang đứng trước mặt cậu là người cậu yêu thầm suốt sáu năm nhưng chỉ dám đứng nhìn từ xa, cúi đầu xuống không dám nhìn thẳng vào anh cậu lắp bắp Châu văn:"thần ...thần thiếu "Tiêu hy thần nhìn châu văn anh không biết cậu nhóc đang đứng trước mặt mình là ai nhưng thấy biểu cảm trên mặt cậu khóe môi bất giác câu lên anh nghĩ -đúng là một cậu nhóc thú vị ^_^Tiêu hy thần :"cậu là "Châu văn :"e..m...e.. m em là bạn học của Tiêu châu "(*>_<*)ノTiêu hy thần :" thì ra là bạn học của con bé, vậy , cậu nhóc đáng yêu nói cho tôi biết tên của cậu được không "(^^)/Châu văn :"dạ em tên châu văn "Tiêu hy thần :" thậy là một cái tên hay"tim châu văn như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực tai cậu bất giác phiếm hồng trong lòng cậu thầm tự nhủ -nói chuyện với đại thần thật quá hại sức khỏe mà Châu văn đưa tay lên ngực cản lại nhịp đập của trái tim đang nhảy bang bang Châu văn :" dạ.. tiêu châu đang đợi ,em xin phép đi trước ạ "nhìn cậu nhóc đang chạy đi tiêu hy thần hạ giọng tiêu hy thần :"thật đáng yêu "(*^^*)còn ở một góc nào đó Tiêu châu :"ông đúng là không có tiền đồ, lề mề như vậy khi nào mới…
Những khoảng khắc nhỏ ngọt ngào ấm áp..Hiện thực trớ treo đầy tàn khốc..Bề ngoài quan trọng lắm đấy..Viên kẹo đầu tiên,nó đắng lắm....Ngọt ngào...cớ sao lại khó khăn?.Người ta bảo rằng..."Thế giới màu hồng trong mắt đứa trẻ"Xin đừng đánh đồng như vậy...có được không?Em...cũng muốn như thế...Nhưng tại sao?Vì sao thế nhỉ? .Ông trời cho tôi mạng sống nhưng sao lại chua chát đến thế?Tại sao tôi lại tồn tại làm gì?Tôi muốn chết đi...vốn phải là vậy...------------------Tên truyện: KẹoTác giả: Lam Miêu -Ami-Lưu ý: Tác phẩm lấy ý tưởng từ nhiều nguồn,xin cảm ơn.Kẹo ngọt mà,đúng không?Đọc và tận hưởng!_Tác phẩm được đăng tải trên Wattpad và Manga/Novel Toon_…