[BHTT] [ABO] Cùng Lão Bà Trùng Sinh Mạt Thế - Tiểu Di Nương ✓
Tác Giả: Tiểu Di Nương…
Tác Giả: Tiểu Di Nương…
书名: 虐偶作者: 狐狸大君Bách hợp tiểu thuyếtTác phẩm: Ngược Ngẫu (Chính văn hoàn)Tác giả: Hồ Ly Đại QuânThể loại: Tình hữu độc chung,cường thủ hào đoạt,cung đình hầu tước,1×1, HECouple: Vu Lạc Vũ x Sở Ngọc Nhi…
Author : Vương Dịch Nguyệt Thể loại : oneshort, phóng viên.Warning: Tác giả vào vai phóng viên nên xưng là chị, gọi em. Chứ thực ra tuổi tác giả nhỏ hơn cả Líu cơ.Tình trạng : Hoàn.…
Viết theo quán tính nên hên xui…
Tên : Tình Yêu ? Sự Tin TưởngThể loại : Truyện Ngắn, Ngược, SeTác giả : Louis Linh…
Hãy tới với những học sinh lớp 10F- lớp học được giáo viên đánh giá cực kém vì nhiều lý do khác nhau để xem họ nghĩ gì nào!Mới viết nên không ổn lắm, mong mọi người thông cảm nha!Chuyện viết chủ yếu về Xà Phu, mong mọi người thông cảm xíu xiu nhá.…
Author: CảoPairing: Châu Kha Vũ x Trương Gia NguyênWarning: lowercase, SE…
"ông không tin tui?"Lưu ý: truyện chỉ đơn thuần là trí tưởng tưởng của fan otp."xin đừng bế lên livestream của ai trong team hết nhé"-28/5/24-?/?/?…
9/8/2024…
"Những điều ngọt ngào làm tâm hồn ta ngây ngất..."…
freen sarocha và becky armstrong dưới góc nhìn của bé bonbon armstrong. loài người bảo ăn cơm chó chỉ là cách nói khi bị đả kích tinh thần từ những đôi yêu nhau. còn bonbon đúng nghĩa là ăn cơm chó, thật sự là ăn cơm chó theo cả nghĩa đen lẫn bóng dù mối quan hệ của p'freen và mẹ bec vẫn đang trên đà phát triển. ---"hôm nay bé đã uống nước chưa?"câu hỏi từ freen sarocha gửi đến becky armstrong mỗi ngày."hể?"bonbon nghệch mặt ra, vô cùng khó hiểu nhìn tình yêu loài người. quá phức tạp, quá sức phức tạp.thề có bốn bàn chân, bonbon sẽ cứu mẹ của mình thoát khỏi loại cảm xúc kì lạ này!---ban đầu lowercase đồ đó nhưng giờ chắc sửa lại như bthuong thui thì ai có khó chịu ráng chờ mình tí rồi quay lại nha:(thời gian trong fic khác với real life của hai bé…
Truyện này của tác giả: Schedulex2 Mình dịch lại và có thay đổi 1 chút cho phù hợp với hoàn cảnh. Cảm ơn các bạn đã đọc fic này.…
Tác giả: Lai Bôi Hồng TràEdit: Hi TranhSố chương: 89 chương chính văn + 3 chương phiên ngoạiMình chỉ chỉnh sửa sao cho mình thấy dễ đọc hơn thôi chứ mình không phải dịch giả ạ.Mình không hề biết một chữ tiếng Trung nào nên mình không chắc có thể hoàn thành truyện một cách nhanh chóng và đúng hoàn toàn với nội dung ạ.Mình chỉ có thể nói là mình sẽ cố hết sức để lếttttttttttttttt thôi ạ.Truyện bách hợp ạ ai thấy không hợp thì xin đến và đi một cách lặng lẽ nha mọi người.Văn án mình để ở trong ạ.PS Truyện mình tự chỉnh sửa để đọc nên nếu có liên quan đến bản quyền mình sẽ xóa ngay ạ.…
Bản quyền chỉ có tại Wattpad, chống chỉ định hành vi mang truyện đi lung tung mà không có sự cho phép của tác giả, xin chân thành cảm ơn ạ!…
Nếu có người hỏi tôi:'Thanh xuân của bạn gắn liền với thời cấp 3 phải không'?Thì tôi sẽ trả lời:Không thanh xuân của tôi gắn liền với thời cấp 2 xen lẽ sự trẻ con và trưởng thành.Bởi lẽ nó mang hơi thở ngọt ngào mà bình yên.Cùng nhau trải qua tất cả khiến cho mọi người đều trưởng thành hơn.Sau này lên bậc trung học phổ thông rồi có thể sẽ mỗi đứa một nơi.Cái cảm giác ấy không còn nữa!!Nhưng sẽ mãi mãi nhớ cái cảm giác này,những kỉ niệm này.Mối liên kết giữa chúng ta là không thể phá bỏ!!!Bạn tôi ơi!Tôi biết năm đó mình ngu ngơ dại khờ đến thế nào cứ nghĩ mình chỉ nghĩ nông cạn để rồi phán đoán người này người kia.Nhưng tóm lại không ai là xấu là ác cả quan trọng là họ có biết cải tà quy chính không?Tôi nhớ như in từng trận đấu võ mồm,ngồi hạnh hoẹ hất mặt lên với nhau.Hay tụm năm tụm ba lên để ngồi phán xét bạn này bạn kia.Nhưng không phải!Đó không phải là bóc phốt hay đâm sau lưng nhau gì cả mà chỉ là nói ra để hoàn thiện bản thân hơn.Năm ấy khi hoa phượng nở rộ cũng là lúc chúng ta chia tay.Chỉ khi chúng ta thực sự hiểu nhau thì cũng đã đến giờ phút chia tay.Hôm nay ngồi đây xin gửi lại tất cả các bạn lớp S1 chút tâm tình tuổi mới lớn ấy!Hay cả chút gì đó mà ngày đó chưa thể bộc bạch nói hết ra được!Tháng 9 tiếng trống trường rộn rã vang lên.Đi ngang qua hành lang lớp học,nhìn vào trong lớp thấy bàn ghế đủ cả ai cũng có chỗ ngồi.Nhưng rất tiếc đó lại không phải là chúng ta.Chúng ta của năm ấy giờ đã lớn đã trưởng thành hơn,quan trọng là đã hiểu ra được hết những câu chuyện ngày…
đây là thể loại: np, nữ phụ văn, có bách hợp,... thui mấy pn đọc truyện i r bít THANK YOU!…
Bạn trai dẫn người trong lòng anh ta về nhà ngay ngày đầu tiên tôi mất.Họ ngồi trên chiếc sô pha tôi mua trao nhau cái hôn, ăn món sủi cảo nhân cần tây tôi tự tay gói, chơi máy chơi game tôi tặng cho anh ta.Rồi đến một ngày, cô ta tò mò hỏi anh ta: "An An đâu rồi?"Anh ta bình tĩnh trả lời: "Mấy hôm trước cãi nhau với anh nên cô ấy xin công ty đi công tác rồi."Ồ, thì ra anh ta vẫn chưa biết tôi không còn nữa.…
"Mùa ấy, ta không có nhau. Nhưng cũng chưa từng rời xa."…