Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tên truyện: Huyết ước Vesperra Tác giả: isra4th Nhân vật chính: Elvarya Vellareal - ? 'Cô mang trong máu một khế ước bị nguyền rủa.Hắn mang trong tim một lời thề không thể yêu.'Một người là tàn dư cuối cùng của một gia tộc bị lãng quên.Một kẻ là bóng tối quen thuộc giữa những bức tường đá lạnh lẽo của Hogwarts.Họ không nên gặp nhau.Nhưng Vesperra đã chọn cả hai."Đây không phải là câu chuyện của một người hùng.Mà là bản giao ước giữa hai kẻ không thuộc về ánh sáng."…
[ONESHOT] ĐAU VỢ NHA!_ _ _ _ _ Couple: Hunhan (main)Oh SeHun: Ngô Thế HuânLuHan: Lộc Hàm.Category:Pink,humor, NC- 17,.. Phúc hắc bá đạo công - ngây thơ tiểu mỹ thụ.Công sủng thụ. @@Ratting: 16+ [hia hia, dưới 16 tuổi thì đừng đọc mà nhấn vào "xem tiếp" ấy :3]Noted:Fic do Au- Jenny [Ny ^^] viết,vui lòng không mang đi bất cứ đâu.Và nó thuộc kiểu NC đó,những người kỳ thị BL tránh giùm tớ---…
Naiji Haku, một học sinh cấp 3 bình thường luôn cố gắng tránh xa rắc rối. Nhận được nụ hôn của cô gái xinh đẹp nhất trường, cậu bỗng bị dịch chuyển đến dị giới, lập khế ước với một con rồng, cậu bắt đầu cuộc hành trình ở thế giới mới.…
Giữa hai ban công đối diện, tồn tại ánh mắt lặng thầm và nụ cười hồn nhiênMột miếng băng urgo, một chuyến xe ra biển, một quả táo đỏ bất ngờĐan xen thành bản nhạc tuổi trẻ, nơi trái tim khẽ rung lên sau cánh cổng khép hờ._oneshot_cảm ơn vì đã đến !…
Tên gốc: 茶香满星空Tác giả : Ngốc Đề Hoan NhanThể loại : Tương lai, trọng sinh, 1x1, cường cường, chủ thụ,tuỳ thân không gianBeta: Chủ nhàBeta từ bản QT của nhà Quy_Quy.Link truyện: https://www.wattpad.com/story/90006879-tr%C3%A0-h%C6%B0%C6%A1ng-m%C3%A3n-tinh-kh%C3%B4ng…
"Văn chương không cần đến sự khéo tay, làm theo một cái khuôn mẫu. Văn chương chỉ dung nạp những người biết đào sâu, biết tìm tòi, khơi những nguồn chưa ai khơi và sáng tạo ra cái gì chưa có"…
Author: Wolf The script: "HITMAN" BANGTransform: 화양연화Cast: BTSĐã bao giờ bạn đó phải sống trong ảo tưởng từ quá khứ, từ kỷ niệm, niềm vui, và hoài niệm về một thời tuổi trẻ bồng bột.... Đã giờ bạn dừng lại, khẽ xoay đầu nhìn lại những mãn kí ức loang màu khi những lỗi lầm được xoá nhoà bằng sự thanh thản.... Chỉ cần mỉm cười và tin tưởng, không cần phải nói gì cả.... Đây không phải là một giấc mơ, mọi thứ sẽ không bao giờ tan biến...…
author: yoongiminytranslator: myn_anhhpairing: yoonmin | min yoongi/suga x park jiminsummary: "Min Yoongi" - Jimin viết đi viết lại cả trăm lần cái tên ấy nhằm lấp đầy những khoảng trống trên quyển vở của cậu, xoắn vòng vèo loạn xạ thành những hình trái tim và vài bông hoa lá cành xung quanh chúng. Cậu chống cả khuỷu tay trên mặt bàn, tựa cằm vào lòng bàn tay khẽ thở dài...original story: https://archiveofourown.org/works/4460210TRANSLATED WITH AUTHOR'S PERMISSIONPLEASE DO NOT TAKE OUT OR RE-UP…
Một cô gái mang trong mình vết thương không thể xóa nhòa, buông bỏ mọi ước mơ hoài bão chấp nhận sống một cuộc sống không biết trước tương lai.Anh là một người đàn ông cao quý, phong lưu và đa tình điều khiển mọi việc trong lòng bàn tay nhưng cuối cùng lại mê luyến trước người con gái không mấy đặc biệt.Ban đầu chỉ là chơi đùa cho vui nhưng cuối cùng lại không thể điều khiển được trái tim này, anh giúp cô chữa lành vết thương, giúp cô trở về với công việc thuộc về cô nhưng liệu cô gái này có đồng ý ở bên anh hay là vẫn mãi đắm chìm trong quá khứ đau thương của mình? ------"Tôi là bác sĩ, anh không thể ép tôi giết người!!!!" Bàn tay cô run rẩy cầm lấy cán dao gương mặt trắng nhợt nhìn anh hét lên.Anh từ trên ghế ung dung đứng lên đi đến sau cô bàn tay to lớn đặt lên cổ tay nhỏ nhắn của cô ấn mạnh về phía trước, máu đỏ tươi của kẻ đó bắn lên mặt cô nhuộm đỏ hai tay cô khẽ nhếch môi cười "Làm người phụ nữ của tôi, cứu người được thì giết người có gì là không thể?"-------Bookcover Editor by Strawberry Team- ĐÂY LÀ TRUYỆN DO CHÍNH MÌNH NGHĨ VÀ DÙNG NHIỀU CÔNG SỨC ĐỂ VIẾT, ĐỀ NGHỊ KHÔNG ĐEM ĐI NƠI KHÁC NẾU CHƯA CÓ SỰ CHO PhÉP CỦA CHÍNH CHỦ.…
Anna đứng trước mặt Lâm Tử Phong, dùng ngón tay khẽ niết đôi môi đỏ tươi của mình, miệng phát ra một câu tiếng Nhật bản xứ không thể nào tiêu chuẩn hơn.Lâm Tử Phong nghe thấy lời cô nói thì hoàn toàn đờ đẫn, cô là muốn cùng tôi diễn? Nếu cô vào vai thỏ sắc lang thì tôi đây chẳng phải là ...?Con bà nó!!!Số chương: 488Nguồn convert: http://truyencv.com/ Nguồn gốc: http://www.biqugezw.com/20_20401/Người edit: Renly ≧^◡^≦1 tuần mình ra 1 chương nha tại mình làm lâu quá mà :'( hiuhiu≥^.^≤ Mình edit rất cùi mới vào nghề nên đang tập tành làm thôi có sai sót mong thứ lỗi cho v_v…
Dưới tán Đề Huyết đỏ những cánh Anh Đào khẽ theo gió bay rồi nhẹ nhàng thả mình xuống dòng nước mát. Bên cạnh nhuyễn tháp có hai nam nhân thật xinh đẹp mộng mị mơ màng đến huyền ảo. Nam nhân cao lớn anh tuấn mang một vẻ đẹp lạnh nhạt cự tuyệt người đến gần như một trích tiên vô dục vô cầu. Y phục đỏ cùng trường bào đen bên ngoài lại đối lập với vẻ đẹp và khí chất vốn có. Đen ma mị huyền bí đỏ huyết tinh mị hoặc cùng ba nghìn sợi tóc trắng xóa tạo nên vẻ đẹp không thực. Thiếu niên còn lại dáng người thanh mảnh băng thanh ngọc thiết. Một thân y phục trắng tinh không vẩy bụi, một đầu tóc đen mắt hoa đào linh động môi mọng nước mũi cao cùng làn da bạch ngọc thật tươi mát khiến người khác nhìn vào không thể ngừng yêu thích.Họ bên cạnh nhau nhìn thật xứng một đôi bích nhân trời sinh. Đêm trăng thanh gió mát tiếng tiêu cùng tiếng sáo hòa vào một thể động lòng người.…
Tác giả: Phôi Phi Vãn VãnConvert: ngocquynh520Số chương: khoảng 400 chương ^^!, truyện ngược nhưng HEEdit: Ny, Thảo Trần, pinkpinkpig (Q1 C1-44), Ndmot99 (Còn lại)Đêm hôm đó, sau mảnh lụa vải màu đỏ, nàng chủ động hôn lên môi hắn, nhưng hắn cười rồi đem nàng giao cho người khác. Vì hắn, nàng đi bên cạnh một nam nhân khác. Địa vị cao, nàng cho rằng nàng đã có thể ly khai. Cũng không nghĩ, chuyện đầu tiên hắn làm sau khi lên ngôi, đó là phong nàng làm phi. Đến cuối cùng cũng chỉ là khế ước, lại có thể xóa xạch không còn một chút tổn thương....Cùng nhau ân oán, dây dưa cả đời, nàng cùng bọn họ, yêu hận đúng sai.Phế phi, phải chăng là lạnh lùng phế đi chức vị phi tử hay là lòng người...…
ngày, tháng, năm. mẹ của tôi bà ấy đang khóc, tôi không dám mở cửa hỏi rằng bà ấy vừa gặp chuyện gì. tôi chỉ dám ghé tai nghe lén, và tôi chợt nghe thấy tiếng nấc nghẹn ngào của mẹ tôi. buổi tối hôm đó, bà ấy mới chịu trở ra. trên gương mặt nhợt nhạt điểm xuyến một nét kì lạ khó tả. tôi cũng không biết bà ấy là đang vui hay đang buồn nữa. thế là ngày hôm đó, tôi quyết định sang phòng nằm cạnh mẹ. muốn nghe mẹ kể về vấn đề đã khiến mẹ khóc nhiều đến như vậy. lúc đó, tôi chỉ thấy mẹ khẽ cười, sau đó đáp lại hai chữ mở đầu cho câu chuyện của bà ấy. tín ngưỡng.…
⸻Năm 1995"Nếu đã là cá cược," cô mím môi, giọng run run nhưng vẫn cứng rắn, "thì từ nay về sau... mãi không tương phùng, không hẹn gặp lại. Chia tay đi."Anh sững người, mắt đỏ hoe, từng bước tiến lại gần nhưng cô lại lùi ra sau, như sợ chỉ cần thêm một bước thôi sẽ không đủ dũng khí mà rời đi."Tiểu Hy..." anh khàn giọng, tay siết chặt, "anh sai rồi. Vạn lần xin em, anh thật sự sai rồi."Gió đêm lùa qua khe cửa, cuốn theo tiếng thở dài lạc trong khoảng không vô tận.Cô quay đi, hàng mi khẽ run, nước mắt rơi xuống mu bàn tay lạnh buốt."Sai rồi thì sao, Lục Dương... Có những vết thương, xin lỗi cũng không thể chữa lành."⸻Năm 2025 ⸻"Lục Dương đâu rồi?" - cô lao ra giữa màn mưa tầm tã, giọng khản đặc, "Anh ấy đâu rồi?! Tại sao... tại sao anh ấy lại lừa tôi như vậy?!"Người quản gia cúi đầu, khẽ thở dài."Cậu Lục... đi rồi, tiểu thư. Vé bay sáng nay. Trước khi đi, cậu ấy chỉ nói một câu-"Cô run lên, nắm chặt vạt áo của người đối diện:"Anh ấy nói gì?"Một giọng nói vang lên từ phía sau, trầm thấp, mang theo nỗi xót xa vô tận:"Đúng như lời em nói, Tiểu Hy... vạn lần không tương phùng."Cô quay người lại, chỉ kịp thấy bóng anh trong cơn mưa, mờ nhòe dần theo từng bước chân."Chỉ mong rằng..." anh ngẩng đầu nhìn lên bầu trời xám xịt, khóe môi khẽ cong trong nụ cười khổ -"...bảo bối nhỏ của anh, một đời luôn bình an."Tiếng động cơ xe vang lên, cuốn theo mùi khói xăng tan trong gió.Cô đứng đó, nước mưa hòa cùng nước mắt, chẳng biết mình đang khóc cho điều gì - cho tình yêu, hay cho sự dại khờ khi tin rằng... anh s…