[ tổng anh mỹ ] Jason muốn thoát đi Gotham
Tác giả: Đồng bạch…
Tác giả: Đồng bạch…
thính qua thính lại thính tới tấpchỉ ngọt, không ngượcđoản văn ( 100~300 chữ )⚠ tác phẩm thuộc về trí tưởng tượng của người viết, không liên quan đến người thật !!!…
"Và nếu như người ta yêu thương nhất, là kẻ đứng đằng sau khẩu súng. Ta nên yêu họ tiếp tục, nhưng ở khoảng cách họ không bắn trúng."…
suỵt…
đăng lên cho mọi người vã cùng 🗿Chưa xin phép nên đừng mang đi đâu ạ 🙏🏽…
"Bên công ty đấy phân biệt đối xử với anh""Cho phá sản là được rồi."- cp9: doogem , cp8: rhycap- Được đăng tải tại Wattpad và Noveltoon/Mangatoon- Ý tưởng/Bản quyền: uyennhii…
đọc đi rùi biết…
" hai bây vờn nhau vậy vui không? "" vui "…
Truyện chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, không dựa trên sự kiện có thật. Chỉ mang tính chất giải trí…
Rốt cuộc là như thế nào?…
người tuy xanh mà đỏngười tuy đỏ mà xanh…
là một trò cá cược của một người mình đem lòng yêu hết dạ đau đấy vậy một trò cá cược của một trap boiz mình đem lòng yêu hết dạ sẽ thế nào? tán tỉnh người cũ có khó không? khó!•lụy•…
đứa nào làm hư cái lò nướng bánh của tao ?????? 🐆🐆…
Một mẩu truyện nho nhỏ.…
Từ thích thích thành yêu yêu rồi thương thương..!…
he thêm 1 bộ nữa vẫn là trôn có làichỉ là đảo lại hoi :p…
đủ tuổi rồi mình vào trong nhé…
đau không?đau..…
Em yêu anh âm thầm , lặng lẽ , lén lút viết nên câu chuyện trong mộng của đôi ta .Anh yêu em không rõ từ lúc nào , chỉ đến khi anh nhận ra , vô thức đã yêu em rất nhiều không còn đường lui.Fanfic là gì , giờ chúng ta cùng xem idolfic sẽ ra sao nhé !"Em yêu anh á ? Trùng hợp quá , anh cũng rất yêu em !""Anh ơi , đừng xem truyện em viết nữa mà !""Bé đáng yêu quá , hay đừng viết truyện nữa chúng ta yêu thật đi !"Lần đầu tiên viết truyện thể loại này nên có gì cả nhà yêu góp ý nhẹ nhàng thoi nhé , cũng tại yêu các anh quáaaaa !!!…
"Em đừng cười kiểu đó với người khác nữa."Đức Duy khựng lại, bàn tay đang cầm cốc trà sữa hơi run."Kiểu gì cơ?"Quang Anh không trả lời ngay. Ánh đèn phòng hậu trường hắt lên gương mặt Duy - yên tĩnh, sáng, và quá mức dịu dàng."Cái kiểu cười khiến người ta tưởng em có ý gì đó." - Giọng Quang Anh trầm, đều, không nhanh không chậm - "Trong khi... em chỉ hay cười như thế với anh."Duy cắn nhẹ môi, đôi mắt lảng tránh."Anh để ý kỹ thật đấy.""Với em thì anh luôn để ý."Quang Anh bước lại gần. Rất gần. Cái khoảng cách khiến tim Duy đánh trống trong lồng ngực."Từ bây giờ," - cậu nói chậm rãi - "đừng mang ánh mắt đó, nụ cười đó... cho ai khác nữa. Được không?"Duy im lặng.Một lúc sau, cậu nhỏ giọng, gần như là thì thầm."Vậy... anh tính làm gì với ánh mắt đó?"…