Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
1,918 Truyện
[Drop][OhmNanon] Liệu chúng ta sẽ có một cái kết tốt đẹp?

[Drop][OhmNanon] Liệu chúng ta sẽ có một cái kết tốt đẹp?

153 9 1

Nanon nằm trên giường đọc lại những dòng tin nhắn vs Ohm và tự mỉm cười tủm tỉm trong căn phòng tối chỉ còn ánh đèn ngủ lập lòe. Có lẽ cậu đã thật sự thích Ohm rồi, không có lẽ đã đến yêu thầm Ohm rồi. Từ lúc nào đó, bản than cậu cũng chả hay biết nữa, cậu đã lỡ thích rồi lỡ yêu Ohm ngốc nghếch đó - người cậu nghĩ cậu sẽ không bao giờ rung động. Từ khi nhận ra tình cảm mình với Ohm không chỉ là tình cảm bạn bè, Nanon dường như chú ý đến những lời Ohm nói đồng thời nhạy cảm với Ohm hơn. "Cảm ơn mày vì đã quý tao."Một lời từ chối lịch sử? Liệu Ohm có biết Nanon đang thích thầm mình không? Nanon thật sự rất tò mò, không biết ai mới là kẻ ngốc trong mối quan hệ của họ. Mối quan hệ bạn bè than thiết hai bên đều quý nhau. Có thể đó là lời cảm ơn của Ohm thật lòng khi Nanon khẳng định mình quý Ohm nhất trong số các bạn đại học. Nhưng dù thế nào câu nói vẫn có chút đau lòng và hụt hẫng với Nanon. Cậu ấy yêu Ohm nhưng lại muốn chôn mãi tình cảm này, nhưng có kẻ yêu nào lại không mong muốn được yêu lại? Nhưng với Nanon kể cả Ohm vs cậu ấy có thành đôi liệu sẽ có kết quả chứ? Nanon vốn là người sống thiên về tình cảm nhưng cậu cũng rất giỏi che giấu tình cảm của chính mình. Trong suy nghĩ của cậu ấy, cậu và Ohm sẽ không có kết quả...Nghĩ đến có chút nhói long nhưng cậu cũng không thể kiếm soát được chính con tim của mình.…

1314-Anh Yêu Em

1314-Anh Yêu Em

2 0 1

Vu Khanh Khanh dành 3 năm cấp 3 theo đuổi học bá của trường Lâm Thành An . Ngày ngày kiên trì mặc kệ mọi người đều nói cô mặt dày , không biết xấu hổ vẫn đều đặn mang hộp cơm mình tự làm mang đến cho anh , nhưng đáp lại chỉ luôn luôn có một câu :- Nhà tôi không thiếu cơm , không cần thiết ngày nào cũng mang đến.Thái độ người ta đã tỏ rõ ràng , ghét cô rõ ràng , thấy phiền rõ ràng... Vu Khanh Khanh lần đầu thất bại trong chuyện tình cảm .Sau đó 4 năm đại học cũng nhanh chóng qua đi , Lâm Thành An - mối tình đầu thời cao trung cũng nhanh chóng bị xoá mờ . Đường tình duyên của Vu Khanh Khanh lần nữa lại đến. Cô thích vị tổng giám đốc cao cao tại thượng của công ty mình . Dùng 5 năm ở bên cạnh anh trở thành cánh tay phải đắc lực giúp anh xử lý mọi chuyện . Những tưởng mưa dầm thấm lâu nhưng đổi lại chỉ là một tin sét đánh " Ngày mai anh sẽ kết hôn" Vu Khanh Khanh đứng thờ người ra giữa đường , nhìn lại 3 năm theo đuổi Lâm Thành An , 5 năm theo đuổi Hoắc Uy Vũ , hiện giờ đã 27 tuổi , người người nhà nhà , bạn bè bằng tuổi đã sinh mấy đứa , còn bản thân mình thì...Cô không biết sai từ đâu , đã sai vì điều gì mà hết lần này đến lần khác , cô đều thất bại . Hồi nhỏ cô đã từng mơ ước lớn lên sẽ giống như ba mẹ , có một mối tình thật đẹp , giống như mẹ mỗi lần kỉ niệm ngày cưới đều được thổi những chiếc nến hình con số "1314" - nó đại diện cho câu 1 đời 1 kiếp .Nước mặt từ từ rơi xuống , lăn dài trên gò má Vu Khanh Khanh , bỗng từ đâu , ánh sáng loé mắt hắt vào mặt cô , tiếng còi xe vừa vang lên thì c…

[Hiện đại] Ác nhân tự có ác nhân trị - Tử Phi Ngư (full)

[Hiện đại] Ác nhân tự có ác nhân trị - Tử Phi Ngư (full)

1,769 1 3

Ác nhân đều có ác nhân trịTác giả: Tử Phi NgưVăn án:Ác nhân chế phục ác nhân chuyện xưa ┐(┘? └)┌Thuộc tính phân loại: Hiện đại / khác / một loại ngôn tình / thoải máiMấu chốt tự: Vui mừng oan gia chuyên nhất tình một đám ác nhânĐoạn ngắn:Tử San liều mạng nhịn xuống hô hấp, kiên quyết không cho phép bản thân bị kia thoải mái dễ ngửi hơi thở sở mê hoặc, mà ngay tại nàng đáy lòng kia căn huyền căng thẳng đến cực hạn hơn nữa rốt cuộc nhịn không được muốn đẩy khai trên người nam nhân thời điểm, đã thấy nam nhân thong dong tự nhiên lấy ra dây an toàn vì nàng hệ thượng."Ngươi...""Ân?" Phương luật sư một mặt vô tội xem nàng, tựa hồ không hiểu vì cái gì nàng một trương mặt trướng đỏ bừng."Hừ." Này nam nhân tuyệt đối là cố ý! Đừng tưởng rằng nàng không thấy được hắn đáy mắt lí chợt lóe mà qua đắc ý, Tử San phiết quá mức đi, cự tuyệt lại nhìn liếc mắt một cái này nam nhân.Phương Mộ Giản không tiếng động cười cười, rồi mới phát động xe. Tử San nhắm mắt lại làm bộ nghỉ ngơi không muốn cùng này gian trá nam nhân có nửa điểm trao đổi, ngay tại nàng thật sự sắp ngủ thời điểm, nàng nghe được bên tai truyền đến thấp thẩm thanh âm, "Tiểu hồ ly, còn nhớ rõ tối hôm đó chúng ta..."Tử San mãnh cả kinh, mở mắt ra chống lại Phương Mộ Giản mỉm cười đôi mắt, còn không kịp nói cái gì non mềm cánh môi liền bị người dùng lực ngăn chận."Ngô ngô... Ân..." Phương Mộ Giản hôn tuyệt đối không giống hắn bình thường ôn hòa diễn xuất, ngay từ đầu chính là thẳng đảo hoàng long, cường thế bá đạo khô…

 ( Allisagi ) Bảo mệnh

( Allisagi ) Bảo mệnh

55 7 2

Gã hề bi ai nào có quan tâm số phận cô đơn của bản thân ...Nhưng gã biết mình bây giờ thật kì lạ , cảm xúc rối bời đang thít chặt trái tim đang dần mục rữa thôi thúc gã phải chạy , chạy thật nhanh vào , chạy đến nơi linh hồn gã khao khát đến mòn mỏi , chạy đến nơi nghỉ chân bình yên nhất Ánh xanh loé vụt qua đầu phản quang màu hắc mâu tuyệt đẹp Thình thịch ... thình thịch... thình thịch....trái tim gã không ngừng đập loạn . Cảm xúc rối bời giờ đây lại được thay thế bởi nụ cười nhạt nhoà , đôi chân gã đã ngừng chạy nhưng cả thể xác và linh hồn gã tựa đã héo mòn Sinh mệnh một con người cứ thế lụi tàn .Thế giới quay lại màu đơn sắc thuở ban đầu , chỉ còn lại hai màu đen trắng lẫn lộn , đôi mắt gã hề như bị tấm vải mỏng quấn lấy che lấp đi tất thảy , sự thật , đục khoét con người gã chẳng còn gì Thế giới này lạnh lùng thật em nhỉ ? Tích tắc ... tích tắc...tích tắc chiếc kim đồng hồ chỉ điểm lúc 12 giờ , thế giới như bị tua ngược trở về điểm khởi đầu Thế giới như được tái bơm đầy sức sống , dòng sinh mệnh hoá thành màu vàng kim mĩ lệChảy lại thời gian , chảy lại năm tháng , chảy lại mùi hoa đào còn vương màu nắng hạ ôm lấy mộng tiên xanh...Gió xì xào ôm lấy từng tán cây nhỏ , trả lại cho tôi tuổi thiếu niên tựa thuở nào - cái tuổi mà linh hồn chúng ta còn ngây dại . Đưa thời gian trở lại lúc ban đầu , trả lại em vẹn toàn - sự cứu rỗi cuối cùng dành cho ' gã ' khờ khạoTưởng mơ không mộng chân thật Tưởng thật không giống có thể vãn hồi…

[Viễn Tưởng] Pháp Sư Ngươi Quá Trâu Rồi!

[Viễn Tưởng] Pháp Sư Ngươi Quá Trâu Rồi!

171 31 9

🎯 Văn án:Nghe nói Mặc Cước đại nhân trước khi chết đã phong ấn công lực ngàn năm cùng tài nguyên gom góp cả đời của mình, sau tạo ra 8 mảnh linh hồn gieo vào trong nhân gian. Người thu thập đủ số mảnh linh hồn sẽ chân chính trở thành truyền nhân của Mặc Cước, nhận được khủng bố truyền thừa.🎯 Trích đoạn:"Ngươi biết Mặc Cước?""Chính là vị đã tạo ra tường thành ma pháp ngoài kia?""Ngươi cũng biết truyền thuyết '8 mảnh linh hồn'?""Biết, đều là mẫu thân kể cho ta""Bản linh chính là nằm ở trong số đó đấy!""Ngươi nói, có phải ta sẽ bị giết chết hay không?""Tại sao?""Chính là bị những chủ nhân linh hồn khác giết""Nói như vậy, ngươi cho dù từ bỏ cũng không muốn cùng người khác tranh đoạt?"- Thích Du trong mắt như có tinh quang lóe lên.Tiêu Linh Thước trầm trọng suy nghĩ, câu trả lời của nàng bây giờ thực có tính quyết định là quyết định cho con đường sau này của nàng."Sẽ không""Hahaha, nếu như ngươi dám nói 'đúng vậy', dù chỉ là nửa chữ..."- Thích Du giọng nói sặc mùi nguy hiểm: "Ngươi sẽ mất tất cả đấy, tất cả!"🎯 Note: không phải phế vật đột biến thành thiên tài, là thiên tài từ trong trứng; không phải 'nhất kiến chung tình', là 'đồng cam cộng khổ'.Tác giả: Tiểu Phương…

DOT.

DOT.

1 0 1

Trong một phút đọc Bl manhwa và lóe lên suy nghĩ viết bộ này mong mọi người ủng hộ :))).Giới thiệu: 'Trong thời khắc đó, tôi chưa từng nghĩ sẽ gặp được anh, người từng khiến cuộc đời tôi như những giấc mơ về hạnh phúc mà tôi từng khao khát ước muốn, cũng là người đẩy tôi xuống vực thẳm của tuyệt vọng, vậy tại sao khi không còn hơi thở của anh cạnh bên, cuộc sống của tôi lại bộn bề đến nghẹt thở, tôi phải đặt dấu chấm hết cho chúng ta như thế nào đây..."Trích đoạn: " Anh xin em, tha lỗi cho anh đi Tùng, anh hứa sẽ không làm em đau nữa", Minh Quân vừa khóc vừa nói, lời nói vừa thốt ra đến miệng thì anh im bặt, thật buồn cười nhỉ, anh đã nói câu này không biết bao lần, lần nào cũng là tha thiết cầu xin chỉ riêng lần này anh rơi nước mắt, sau tất cả những chuyện anh làm, anh không dám mong hai đứa sẽ quay về bên nhau, anh chỉ muốn xin Tùng tha thứ cho anh, lần cuối mà thôi..." Anh đi đi, không cần xin lỗi em đâu, chúng ta cũng nên kết thúc thôi, em mong là anh sẽ thay đổi đừng làm người đến sau phải buồn như em nữa." Tùng nhìn thẳng vào Quân và nói, kì lạ thay sau bao nhiêu lần câu nói của Quân được lặp lại, lần này cậu lại không khóc chỉ cảm thấy khó chịu trong lòng, cậu không biết sự khó chịu này là gì, phải chăng như người ta vẫn thường nói một khi nước mắt không còn rơi thì người đó không còn quan trọng nữa.------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nha…

Thiên Kim Nữ Tướng Quân

Thiên Kim Nữ Tướng Quân

4 0 3

Văn án1. Ánh đêm chợt đến, có một vài người chỉ kịp nhìn thấy thứ ánh sáng bất chợt lóe lên rồi gục ngã. Dòng máu đỏ thấm từ từ qua y phục, chảy thành dòng trên nền đất. Dụ Gia đêm nay chỉ có tiếng hét, tiếng khóc, tiếng van xin, tiếng của đổ vỡ. Dụ Quyên chợt như rơi vào cơn mộng mị, nhìn máu chảy, nhìn người đi, thần trí sớm đã ngưng đọng còn lưu lại lòng hận thù. Hắn giết phụ thân nàng, bức tử mẫu thân nàng, mang nam nhân nàng yêu thương nhất rời khỏi nàng. Hắn cho nàng nhìn máu tanh, nhìn chia lìa đau khổ.Hắn định trước phải chết!Mà lúc này Dụ Quyên nàng lại chưa thể..2. "Dĩ Đàm, huynh sẽ về chứ?"Nhìn bóng lưng cao lớn của Long Dĩ Đàm đi về phía trước, Dụ Quyên không nhịn được liền đánh liều hỏi. Không nhìn thấy biểu cảm của nàng, nhưng nghe thanh âm vừa gấp gáp vừa khẩn trương của Dụ Quyên, Long Dĩ Đàm không đành lòng nên dịu dàng trả lời lại:"Ta sẽ về. Nếu ta không về sẽ có một con mèo ngốc cố chấp đợi ở cửa cho mà xem"Cao Vương điện hạ đây là đang buông lời mật ngọt hay sao, A Thất, Tự Nguyên giống như không quá tin tưởng vào những gì vừa nghe thấy. Mà thoáng nhìn qua, Dụ Quyên lại phản ứng hết sức bình thường có điều nụ cười ngượng ngùng của nàng vẫn không qua mắt hai người bọn họ. Đoán không chừng Cao Vương điện hạ tảng băng của bọn họ đã như thế rất nhiều lần trước mặt Dụ tướng quân rồi.Còn Dụ Quyên trong lòng có chút kích động, nàng khó khăn lắm mới gặp lại huynh ấy, khó khăn lắm mới tiếp tục nhận được sự bảo hộ giống ngày trước. Thời gian vốn đã lấ…

(HĐ) Hôm nay Khương Tuế đùa nghịch hàng hiệu sao - Tiểu Tham Lang Tinh

(HĐ) Hôm nay Khương Tuế đùa nghịch hàng hiệu sao - Tiểu Tham Lang Tinh

358 4 3

Văn án1.@ giới văn nghệ thâm niên diễn viên quần chúng: # Khương Tuế đùa nghịch hàng hiệu ## Khương Tuế không xứng ở tại ngu nhạc quyển # Fan hâm mộ cửa hàng ngẫu nhiên gặp Khương Tuế, đối phương lại một mặt lạnh lùng cự tuyệt chụp ảnh chung # nguyên po truyền tống môn @ thế giới cũng không tốt--@ Khương Tuế: Ta chỉ là tâm tình không tốt mà thôi [ mỉm cười ]Đám người: ... Đùa nghịch hàng hiệu!2.Trao giải lễ ngày đầu tiên, Khương Tuế dắt mình Nam Thần Trần Hữu Tông quần áo, thốt ra: "Lão công! Giúp một chút!"Đêm đó --@ Khương Tuế: Thật là mất mặt rất muốn lăn ra ngu nhạc quyển TAT@ Trần Hữu Tông: Đừng lăn quá xa. //@ Khương Tuế: Thật là mất mặt rất muốn lăn ra ngu nhạc quyển TATĐám người: ... ∑(っ °Д °;)っ Nam Thần van cầu ngươi vẫn là phát phong cảnh chiếu đi!1V1, nữ chính ngu nhạc quyển dân công, thường ngày đỗi Fan hâm mộ đỗi phóng viên đỗi đồng hành, mỗi ngày lăn ra một lần ngu nhạc quyển; nam chính quốc dân lão công, ngoại trừ tiếp mới hí lúc khác Microblogging bên trên đều là phong cảnh chiếu, được xưng "Fan hâm mộ nhiều nhất du lịch chủ blog" .@ Khương Tuế: Không phục liền là làm, mắng ta không được, mắng ta Fan hâm mộ cũng không được, mắng ta Nam Thần? Ha ha, ngươi đã chết.Nhẹ nhõm, không (nhất định) ngượcPS: Nhân vật kịch bản đơn thuần hư cấu, xin chớ dò số chỗ ngồiNội dung nhãn hiệu: Đô thị tình duyên tình hữu độc chung điềm văn nghiệp giới tinh anhLục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Khương Tuế, Trần Hữu Tông ┃ phối hợp diễn: Lập lòe, Phùng Hi Vi, Giang Minh Tín, cái khá…

[Edit - CaoH]  Nam Chính Muốn Độc Chết Tôi

[Edit - CaoH] Nam Chính Muốn Độc Chết Tôi

287 4 3

Tác giả: Bần Tăng Ái Hát TửuTình trạng: Hoàn thànhCv: VespertineEditor: Tulip Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Huyền huyễn , H văn , Ngọt sủng , Trọng sinh , Song khiết , Ngược luyến , Vườn trường , Kiếp trước kiếp này , Hắc ám , Đô thị tình duyên , Cận thủy lâu đài , Duyên trời tác hợp , Lôi , Linh dị thần quái , Cường thủ hào đoạt , 1v1Mạnh Sơ ngủ một giấc dậy, người khác đều nói, cô yêu Trần Thù Quan yêu đến phát cuồng, chỉ có chính cô rõ ràng, người này là tương lai hại cô nằm tê liệt nửa người.Trần Thù Quan chỉnh sửa tay áo blouse thực nghiệm màu trắng, cầm trong tay cầm ống thuốc tiêm chứa vi khuẩn: "Mạnh Sơ, em lại đây, nghe nói em khắp nơi cùng người khác nói không yêu tôi".Mạnh Sơ che lại đầu ngực bị sưng đỏ, rúc về phía cuối giường run rẩy: "Không... không có, em yêu anh, yêu muốn chết".Ánh mắt Trần Thù Quan sau thấu kính chợt loé: "Em nói em muốn chết".Mạnh Sơ:...Trần Thù Quan lần đầu tiên nhìn thấy Mạnh Sơ liền bắt đầu suy nghĩ giết chết cô, đặt ở phòng thí nghiệm làm vật chứa ngâm formalin cũng tốt, diệt khuẩn sau đó chế thành làm tiêu bản cũng được, sau lại phát hiện, hắn thích nhất là làm chết cô.Cấm dục • biến thái • cố chấp • đại học giáo thụ VS trọng sinh • ở giáo • ngụy trang • tiểu diễn viên, hai đời đều chung một chỗ*Edit phi lợi nhuận và chưa xin phép bản quyền từ tác giả. Vui lòng đừng reup.P/s: lần đầu tiên tớ tự edit một câu truyện như vậy *rơm rớm nước mắt*. Bản thân mình cũng không rành tiếng Trung nên hoàn toàn dựa vào bản CV nếu có g…

Vụ thảm sát kinh hoàng ở thị trấn Zoldiac

Vụ thảm sát kinh hoàng ở thị trấn Zoldiac

2 0 1

Ngày xửa ngày xưa ở một thị trấn nọ có tên Zoldiac, đây là một thị trấn nhỏ xinh đẹp, người dân ôn hòa, điềm đạm, mọi thứ ở đây hoàn toàn tốt đẹp, hạnh phúc tràn đầy trên những con phố nhỏ....Cho đến khi đêm kinh hoàng đó xảy ra...-------------------------------------------------------------Đó là một đêm trăng non, mọi thứ im lặng đến tột đỉnh, im lặng đến mức ta có thể nghe rõ tiếng chó sói hú như đập vào tai.... Không một tiếng người nói chuyện cười đùa náo nhiệt như mọi khi, kể cả lũ dế cũng nhanh chân chạy trốn vào hang ổ của mình.....Bỗng [ Kyaa...aa....aaaaaa.....a...] một tiếng hét của phụ nữ đáng sợ vang lên trong đêm, tiếng hét thống khổ nhỏ dần, nhỏ dần rồi biến mất trong một con ngõ hẻm tối tăm, ẩm ướt ở cuối con phố - nơi chỉ có lũ chuột ẩn mình...[phụt...phụt...phụt] Những ánh đèn từ những ngôi nhà ngày càng nhiều, người ta đổ xô ra đường, chạy ập đến nơi phát ra tiếng kêu kinh khủng kia.........Trong con hẻm tối tăm bốc ra một mùi tanh nồng nặc khiến cho những người ở gần như muốn chạy lại một gốc cây để ói ra bữa tối chưa kịp tiêu hóa của mình.Rồi một người đàn ông trung niên đem cái ánh sáng lấp lóe từ cây đèn dầu cũ nát cho tôi.....Một sự im lặng rợn tóc gáy... Mọi người, kể cả tôi ai nấy đều không thể tin được cảnh tượng trước mắt mình....Đó là một người phụ nữ với mái tóc màu nâu nhạt loang lổ màu máu, trên khuôn mặt cô ta vẫn còn in ấn sắc thái kinh hoàng, sợ hãi đến tột độ.... Nhìn lướt đến bụng người phụ nữ.... nó bị xẻ làm hai, nội tạng rơi vãi trên đ…

Secret Yaw

Secret Yaw

1 1 2

Trong một căn phòng trống, ánh đèn huỳnh quang vỡ nát, từng tia sáng lập lòe như hơi thở yếu ớt của một thực thể đang lụi tàn. Không gian bốc lên mùi ẩm mốc của những tháng năm bị giam cầm trong câm lặng. Ở góc phòng, chiếc bàn gỗ mục nát, phủ đầy bụi và giấy nháp lộn xộn, là nơi tôi ngồi viết những trang nhật ký đời mình. Từng dòng chữ là sự chắt lọc giữa lý trí và điên loạn, giữa hiện thực và ảo giác, giữa ánh sáng mờ nhạt và bóng tối đặc quánh đang dần nuốt chửng mọi giác quan.Câu chuyện bắt đầu từ giấc ngủ bị đánh cắp.Tôi không còn phân biệt được đêm và ngày. Những viên thuốc ngủ được đặt ngay ngắn bên cạnh cốc nước lạnh, như một lời mời gọi mỉa mai. Nhưng dù có nuốt xuống bao nhiêu viên, giấc ngủ vẫn chỉ là một lời hứa không bao giờ được thực hiện. Đêm nối tiếp đêm, tôi trôi dạt vào một thế giới mà ranh giới giữa hiện thực và ảo giác tan biến như sương mù bị gió cuốn.Trong bóng tối, đôi mắt của những bóng đen hiện ra. Chúng là những con chó. Không, chúng là những cái bóng đội lốt chó. Mắt chúng không sáng mà đục ngầu, như những vũng nước bị bỏ quên trong một cơn mưa cũ kỹ. Chúng không sủa, không rên, chỉ đứng đó, nhìn tôi, chờ đợi điều gì đó mà tôi không dám đoán.Giấc ngủ là sự giải thoát nhưng cũng là nhà tù. Những viên thuốc ngủ mang dáng hình của niềm hy vọng nhưng đồng thời lại là kẻ phản bội, đẩy tôi xuống vực thẳm của những giấc mơ tan vỡ. Mỗi đêm là một cuộc vật lộn giữa ý thức và vô thức, giữa việc chìm vào một giấc ngủ không đáy hay đối mặt v…

Lưu Luyến Tình Đầu

Lưu Luyến Tình Đầu

164 20 8

Truyện nói về thời thanh xuân, rung động đầu đời của Lãnh Hàn và Hoàng Anh. Về những chuyện xảy ra khiến bọn họ càng thêm thân, nhưng...[Trích đoạn một]"Mình thấy hai người hợp nhau lắm đấy." Hoàng Anh mỉm cười nói với Lãnh Hàn và Tiểu Uyên. Sắc mặt của Lãnh Hàn chợt trầm xuống. Hoàng Anh nhìn vào đôi mắt của anh. Cô đôi khi thật sự không thể hiểu được anh đang nghĩ điều gì. Đôi mắt của anh sâu tựa không đáy. "Cậu nói thật sao Anh Anh?" Tiểu Uyên đáy mắt loé lên ánh sáng. "Nếu như cô đã nói như vây, chúng ta từ đây đừng có dính dáng tới nhau nữa." Lãnh Hàn đứng dậy bước đi bỏ lại một câu. Bóng lưng anh cô đơn lạnh lùng, tựa như một con sói cô độc trên hoang mạc không nơi nương tựa. Cô, Hoàng Anh, chưa bao giờ thấy anh như vậy. Cho rằng anh rất lạnh lùng đi, nhưng cũng chưa bao giờ khiến cô có cảm giác đáng sợ như vậy.Tiểu Uyên ngồi trên ghế, vờ như không hiểu, nhưng ánh mắt lại hiện lên một tia khinh thường.Hoàng Anh đã không ngờ tới một điều.[Trích đoạn hai]"Anh vẫn tiếp tục theo đuổi em cho dù em có xa lánh anh. Vì anh tin rằng, một ngày nào đó sự cố gắng của anh sẽ được đền đáp." Lãnh Hàn quay lưng nói với Hoàng Anh.Cre: @yangchu_9504…

0watery0-cán bộ cao cấp: đông đến đừng quên

0watery0-cán bộ cao cấp: đông đến đừng quên

419 1 1

Dương bọt chính là cái nghiêm cẩn mà đơn giản tiểu nữ nhân, nàng nghiêm cẩn đi yêu, cũng không sợ có hận, chính là ngẫu nhiên gian không cho là đúng hay không đã xúc động tâm thần? Nếu nhất định là dây dưa ở chân tình cùng giả yêu gian, kia có không đẩy ra sương mù, nhìn đến bản thân tâm? Có ngược, bởi vì thế tục trung ào ào hỗn loạn trần ki sự; Có thâm tình, bởi vì tình yêu trung khó kìm lòng nổi không tự biết; Có này mưu kia mưu, cuộc sống vĩnh viễn càng thêm khoa trương lại giả tạo Cấu tứ trung là viết một cái vòng tròn mãn kết cục, dùng dao mổ trâu cắt tiết gà, các vị xem quan thủ hạ lưu tình ~ P. S. Mặc kệ là cái nào quần thể, tất nhiên là sinh hoạt tại nhân gian nhân, ta thầm nghĩ thông qua rất nhỏ lóe ra đến phản ánh một điểm cán bộ cao cấp gia đình sinh ra nam chủ cùng sinh câu đến kiêu ngạo cùng hắn kiêu ngạo tư bản. Nhưng là loại này kiêu ngạo là giấu ở thực lực phía dưới , hắn không hề ki, cũng có tự giữ, cũng biết ở trong hiện thực cuộc sống như thế nào mượn dùng tổ tông quang hoàn càng thêm lớn mạnh thực lực của chính mình. Có nhân thất tình lục dục, nhưng không có không hề lý do cường thủ hào đoạt, không có khoa trương ngựa đực hành vi, bởi vì nhân chính là sinh động, có thiên sứ một mặt cũng sẽ trong trái tim Satan ngẫu nhiên xuất hiện. So sánh với nam chủ, nữ chủ tựa hồ muốn lý tưởng hóa rất nhiều, nhưng là không vạn năng, tận lực làm được không già mồm cãi láo, nàng chính là ở nhân gian đủ loại đánh cờ trung hoà nhân ngoạn tâm kế còn không phải đối thủ kia nhất loại.…

Đoạn cuối của Hạnh phúc

Đoạn cuối của Hạnh phúc

183 25 11

Chương I: Một thế giới khác:Gió nhẹ tựa hồ như không.Mấy đám mây trắng thơ thẩn rong ruổi, vui đùa vờn nhau giữa từng không. Liên Chi thấy thân hình nhẹ như lông vũ bay bổng lơ lửng trên không trung. Muôn vàn ánh nắng rực rỡ đua nhau lấp lánh tựa như ngọc.Cái ấm áp của nắng xuân mơn man nhẹ nhàng khắp da thịt. Liên chi rùng mình, choàng mở mắt.Biển xanh như một bức tranh muôn màu sắc. Làn nước trong vắt in màu của trời. Tấm áo xanh ngọc dịu dàng nữ tính khi được tô điểm thêm những bông hoa mây trắng muốt. Như mời gọi, Liên chi thích thú sà xuống. Sóng dồn dập vỗ vào bờ bọt trắng bay tung tóe. Nước mát quá, nàng thích thú chơi đùa với sóng biển mà cười vang cả đất trời. Tiếng cười giòn tan như hòa vào nắng gió. Gió vi vu như ru vào tai một khúc hát êm dịu từ biển.Cả một khoảng không ngập tràn sắc xanh vô tận. Cảnh vật như mở rộng ra mênh mông...Liên chi quay người bước đi, từng bước từng bước. Bờ cát trắng phau hiện ra trước mắt như trải dài ra miên man.Xung quanh ngắm nhìn cảnh vật thật đã mắt.Chợt, Một tia sáng lóe lên như muốn xé toạc cả bầu trời trước mặt. Mây đen từ đâu ùn ùn kéo xuống giăng kín cả bầu trời. U ám, sầm sập đầy giận dữ. Biển cũng nổi giận, sóng vỗ mạnh vào bờ ào ào như thác. Liên Chi sợ hãi bỏ chạy nhưng kỳ lạ, mây, sóng, sấm chớp như chỉ trực đợi mà ào tới. Từng hạt mưa rơi xuống mà sắc như dao, cứa vào da thịt.Mồ hôi đã ướt đẫm cả lưng áohòa cùng nước mưa thấm vào những vết cứa. Đau rát. Tuyệt vọng. Chạy. Nhưng phải làm sao khi phía trước chỉ toàn là một màu trắng …

Em là của tôi

Em là của tôi

60 1 1

For the biginer(mee)Triển Dực Đức!Anh.. Dương Nhiên Nhiên ngạc nhiên,nói không thành lời, cảm giác như có một thứ gì đó vướng ở cổ họng.Hai mắt cô mở to nhìn người con trai cao lớn đứng trước mặt mình.Đã quá lâu rồi để có thể nhìn anh gần như thế này,đã có lúc tưởng chừng như không bao giờ có thể gặp lại được nữa.Cô cúi mặt xuống,nắm chặt tay lại,đôi vai gầy khẽ run rẩy.Sống mũi cay cay,trong lòng chợt loé lên một thứ cảm giác chua xót,đôi môi mím chặt nghĩ về những tháng ngày trước kiaNgày hôm ấy giữa sân bóng rổ của ngôi trường cấp ba,cô đứng quay lưng lại với anh.Dưới ánh nắng chan hoà,cô gái mặc chiếc sơ mi trắng đứng thẳng lưng vẻ rất kiên quyết,dáng người nhỏ bé như một loài hoa bồ công anh.Nắng chiếu qua mái tóc nâu của cô và người con trai ấy khiến con người ta cảm thấy đây chẳng khác gì trong câu truyện tiểu thuyết.Triển Dực Đức ném bóng vào rổ,đôi chân dài như nhảy múa trên không trung.Bóng đi một đường đẹp mắt rồi rơi xuống mặt đất,anh nheo mắt nhìn,khẽ cười.Quay sang nhìn Dương Nhiên Nhiên đang đi bỗng nhìn thấy anh thì khưng lại định quay lưng bỏ đi.-Đứng lại!Nhiên Nhiên bỗng giật mình,cô không nghĩ là sẽ gặp anh trong một lúc bất ngờ như thế này.Quả thực cô không muốn đối diện với anh,cô và anh đã không còn gì của nhau nữa rồi,phải chăng bây giờ cũng chỉ là người cùng trường.3 tháng nữa cũng có thể trở thành người xa lạ!Cô không biết phải đáp lại anh như thế nào,tình huống này vô cùng khó xử,cô im lặng không trả lời.Chỉ đứng đó,nín thở chờ anh nói xong lập tức sẽ đi ngay.Triển Dực Đức tức giận,cô vẫn cứng đầu như thế,không thèm trả lời anh!Trong mắt cô,cô coi anh như chưa từng xuất hiện trên thế giới này thì phải!-Em đã thực sự quên được tôi?-Phải!Nhiên Nhiên cười chua xót,bây giờ anh còn hỏi cô như vậy làm gì nữa…

[GL]LEVEL U

[GL]LEVEL U

2,694 91 42

Đáng lẽ đây sẽ chỉ là một câu chuyện hài hước của một cô gái nhỏ trên đường tìm cha mẹ với sự giúp đỡ của hai người bạn vui vẻ nọ, ấy là nếu không có đám quần chúng đều là bom nổ chậm kiêm đòi nợ thuê...…

[Truyện Chữ] Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài

[Truyện Chữ] Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài

157,084 2,270 193

*Tác giả:Thác Bạt Thụy Thụy*Số chương: 276 chương*Văn án: Tình một đêm không có kết quả, người phụ nữ to gan len lén rời đi,thậm chí ở trên ga giường hạ dấu "chiến thư" khiêu khích.Tần Tấn Dương nhìn ấn kí chói mắt đỏ mọng này, trong đôi mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.Anh thề,dù có đi khắp cả Đài Loan,hắn cũng phải tìm ra nữ nhân to gan dám chạy trốn hắn này!Ngày thứ hai, trên trang nhất của các tờ báo lớn ở Đài Loan đồng loạt đăng "lệnh truy nã"Cả trang báo chỉ có hình một nữ nhân xinh đẹp lộ ra tấm lưng trần, làm cho người ta không thể tò mò muốn biết dung mạo của nàng.Trên chiếc giường đơn trắng muốt, dấu môi son đỏ hồng nghênh ngang khiến người ta không khỏi mơ màng.Bên cạnh chỉ có một hàng chữ nhỏ - "Là ai, tự động xuất hiện trước mặt ta. Nếu không, tự gánh lấy hậu quả"Cùng lúc đó, Đồng Thiên Ái cầm lấy tờ báo bước đi trên đường, gương mặt tức giận đỏ bừng bừng.Hai mắt ngây thơ vô tội, hồi tưởng lại trò đùa dai ngày hôm qua trong phòng khách san...Trời ơi! Nàng chọc tới ác ma sao!Ảo não nhìn đi nhìn lại, đem cái tên của nam nhân niệm tám trăm lần, không, phải nói nguyền rủa tám trăm lần!"Tần Tấn Dương... tổng giám đốc tập đoàn tài chín Tần thị..."Đồng Thiên Ái bóp nát tờ báo trong tay, đi tới tổng công ty của tập đoàn Tần thị.Đồng Thiên Ái, một đứa trẻ không nơi nương tựa, sáng sủa thẳng thắn, tuy còn ngây thơ trẻ con.Cuộc đời này lỗi lầm lớn nhất mà nàng phạm phải, chính là trêu chọc tên tổng giám đốc Tần Tấn Dương.Tần Tấn Dương, tổng giám đốc tập đoàn tài chính…

『 CALL ME DADDY』

『 CALL ME DADDY』

88,150 1,501 7

#BTS…