Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Một "món hàng" bị vỡ, giá trị tuột dốc, xấu xí chẳng thể ngắm, bị bỏ rơi rồi khi nó được ban cho mảnh dây tơ cứu mạng, "món hàng" chỉ còn cách phụ thuộc vào."Hùng sẽ sống vì tôi đúng chứ."Đôi ngươi nó tối lại, nó bước lại gần hắn, nhón gót chân hồng hào, đạp lên đôi giày da tối màu ô uế mùi tiền của hắn.Cánh tay trắng yếu ớt vòng qua cổ, em rướn người khẽ chạm lên yết hầu đang di chuyển lên xuống."Ừm, Hùng nghe lời anh." .Quang Hùng choàng qua cổ thắt cà vạt cho Đăng Dương. Đôi tay thon dài nhẹ thắt nút.Đôi mắt em ánh lên sự tinh nghịch."Anh có nghĩ tôi bỗng nhiên siết cổ anh không."Trần Nghị Sĩ nâng tay em, kề lên môi gã, giọng trầm thủ thỉ."Tôi biết em sẽ không.".Lưu ý: truyện chỉ là giả tưởng không liên quan đến chính trị, lịch sử…
Một câu truyện tình đẹp giữa chàng trai Trung Quốc du học tới xứ sở hoa anh đào, gặp một cô gái trẻ tuổi đang là sinh Viên đại học, sau những giấc mơ về cô nàng này thì định mệnh đã cho họ gặp nhau, làm quen với nhau và cuối cùng dẫn dắt tình cảm đi vào tâm hồn. Anh chàng một giấc mộng tưởng chừng không phải sự thật nhưng nó lại là thật. Trải qua bao nhiêu lần trớ trêu lùi đẩy khoảng cách giữa cô và anh, rồi để họ vượt qua tất cả và cuối cùng nắm đôi tay nhau đi tới trọn đời .Đơn giản chỉ là phép màu của tình yêu, nhưng sự kỳ diệu của nó lại kiến tình yêu trở lên đầy sức hút, sự ngọt ngào và lãng mạng tớ nhường nào..... Hạnh phúc đôi khi chỉ qua sự mơ mộng nhưng chúng ta cố gắng biến nó thành sự thật thì chính lúc ấy nó đã là thật rồi,chẳng phải ảo tưởng gì nữa.... By: Tracy ( hay Mitsuha cũng được )…
Tổng tài và tongtaiNgười ta thường nói 'Một núi không thể có hai hổ' vậy mà tại thủ đô bé nhỏ lại tồn tại song song hai thủ phủ to lớn chiếm giữ hai đầu. Ở đây được Quang Hùng và Đăng Dương thống trị.Công ty liên doanh nước ngoài DM của Đăng Dương gần như che phủ cả vùng Bắc Thành rộng lớn. Ngược lại ở Nam Thành màu mỡ thì được thâu tóm gọn gàng bởi tập đoàn HM của Quang Hùng.Kỳ lạ nhỉ? Cả đất nước Việt Nam rộng lớn nhưng hai ông trùm nắm giữ huyết mạch kinh tế của cả đất nước lại nhất quyết tranh giành một vùng đất bé nhỏ. Không phải vì dưới đó ẩn tàng kho báu mà vì một sợi dây liên kết vô hình giữa cả hai.Liệu sợi dây đó là dây tơ hồng nguyệt lão hay là sợi dây thù hận truyền đời đây? Không một ai có thể nói trước được gì cả bởi vì...…
Trần Đăng Dương: Thầy pháp lưu động, đẹp trai, lạnh lùng nhưng miệng mặn như nước mắm nhĩ, chuyên săn ma trừ tà.Nguyễn Thanh Pháp (Kiều): Trai quê miệt dưới, mê trai hơn mê gạo, lanh chanh, nhiều chuyện nhưng tốt bụng, có khả năng thấy ma từ nhỏ.Miệt dưới Cái Răng có một cái xóm, người ta đồn rùm beng rằng xóm đó "ma cỏ cư ngụ, hồn vía còn chạy còn kịp". Ấy thế mà có thằng cha dọn về, dựng cái nhà lá giữa đồng nước, tối ngày cầm roi lùa ma như lùa vịt. Người ta gọi ảnh là thầy Dương.Một bữa, thầy gặp phải Pháp - thằng nhỏ bán cá linh ngoài chợ nổi. Nó thấy ma từ hồi còn ẵm bô, giờ lớn lên... vẫn thấy, thấy nhiều quá phát phiền. Hai người một thầy - một thằng thấy ma, không biết trời xui đất khiến sao lại thành một đôi "săn ma - bắt quỷ - phá án - cãi nhau - yêu nhau" khắp vùng sông nước.…
Truyện lấy bối cảnh Sài Gòn hoa lệ những năm 70.Cậu công tử họ Nguyễn không biết từ bao giờ đã đem lòng yêu mến một cậu nhóc tên Trần Phong Hào đang giúp việc ở một tiệm may có tên là Viễn Đông.Và cũng không biết từ khi nào mà Trần Phong Hào đã trở thành những điều rực rỡ, đẹp đẽ như trăng sao trên trời đối với cậu công tử Nguyễn Thái Sơn._______________📍Chuyển ver đã có SỰ CHO PHÉP của tác giả• Cp gốc: Taegyu (TXT)📍Tác giả gốc: allbouttg…
Rượu vang Ý Trimbach Primitivo là một trong những sản phẩm nổi tiếng đến từ hãng sản xuất Levin Sud SRL. Rượu được lên men từ giống nho nổi tiếng của Ý là Primitivo. Những quả nho chín được thu hoạch thủ công bằng tay, trải qua quá trình sản xuất tỉ mỉ và khắt khe từ những bậc thầy làm vang lành nghề trong vùng. Rượu vang Ý Trimbach Primitivo mang trong mình những đặc trưng của một chai vang Ý hoàn hảo. Liên hệ với Rượu Tốt ngay hôm nay để nhận được sự tư vấn tận tình và sở hữu cho mình chai vang ưng ý.Mua hàng tại: https://ruoutot.net/san-pham/ruou-vang-trimbach-17-5-doXem thêm rượu vang Ý: https://ruoutot.net/danh-muc/vang-yĐịa chỉ: VP Hà Nội: 243 phố Đặng Tiến Đông kéo dài, Trung Liệt - Đống Đa - Hà Nội (đường ven hồ Hoàng Cầu) (Có chỗ đậu ôtô) 094.304.5529 VP Hà Nội Cơ sở Long Biên: H5-TM6, Shophouse Hope Residence, số 1 Nguyễn Lam - Phúc Đồng - Long Biên - Hà Nội (Có chỗ đậu ôtô) VP TP. HCM: 632 Trường Sa, Phường 17, Phú Nhuận Tp Hồ Chí Minh (Có chỗ đậu ôtô) 0926.765.567 & 097.111.7373 Hà Tĩnh: Tầng 1 C103 chung cư nhà ở xã hội P. Thạch Linh Tp. Hà Tĩnh (Có chỗ đậu ôtô) 0797.38.6789Google Map: https://goo.gl/maps/5VsZp1Zc8oRthJuE8Hotline: HN 094.304.5529 - TP.HCM 0926.765.567 - 097.111.7373 - TP.Hà Tĩnh 0797.38.6789Pinterest: https://www.pinterest.com/pin/1128714725337620526/Listal: https://www.listal.com/list/ru-vang-trimbach-primitivoPatreon: https://www.patreon.com/posts/ruou-vang-y-74549125?utm_medium=clipboard_copy&utm_source=copyLink&utm_campaign=postshare_creatorDomestika: https://www.domestika.org/en/projects/1523111-r-u-vang-y-trimbach-primitivo?success_and_share=1Lotus: https://lotus.vn/w/profile/121583513295143029.htmYouPic: https://youpic.com/image/22730533/ruou-vang-o-tri…
- 'please don't let go of me...i-i will hold you tight...please babe...y-you're mine...'- 'give up on me, hoseok......i'm begging you.'---------- 'xin đừng buông tay anh...a-anh sẽ giữ lấy em thật chặt...làm ơn em yêu...e-em là của anh...'- 'từ bỏ em đi, hoseok......em xin anh.'---------‼️ Warning: trigger, self-harm, depressed, angst and suicide 💔‼️ Cảnh báo: nhạy cảm, self-harm, trầm cảm, dễ nổi nóng và tự tử 💔[vietnamese x english] author: @kaoooo_ngcategories: sad ending, oneshot*i do not own all the bts members. write for entertaining. please don't take out without my permission ✔️ *tất cả thành viên bts không thuộc về tôi. được viết với mục đích giải trí phi lợi nhuận. không đem đi đâu nếu chưa có sự đồng ý ✔️start & end: 03/2019thanks for reading! 💕 have a nice day ~…
Có những giấc mơ lặp đi lặp lại như định mệnh, như những mảnh vỡ ký ức từ một nơi xa xăm mà ta chưa từng đặt chân đến. Hoàng Đức Duy - một chàng trai bình thường giữa dòng đời tấp nập và tẻ nhạt cứ mãi mang theo những giấc mơ kỳ lạ, nơi cậu gặp một người con trai tên Quang Anh. Họ bên nhau giữa những thời đại khác biệt. Duy yêu người ấy tha thiết trong từng giấc mộng, như thể đã yêu suốt ngàn năm... nhưng lần nào cũng tỉnh giấc ngay trước khi kịp nói một lời yêu.Cho đến một ngày, giữa đời thực phẳng lặng, Duy gặp Nguyễn Quang Anh - một người hoàn toàn xa lạ... nhưng trái tim cậu lại run lên như vừa tìm lại một điều đã đánh mất từ rất lâu. Đôi mắt ấy, nụ cười ấy, hơi thở ấy - tất cả đều gợi lại những gì trong mơ.Liệu định mệnh có thật? Liệu những giấc mơ kia là tàn dư của kiếp trước, hay chỉ là tiếng vọng từ trái tim chưa từng thôi nhớ nhung một linh hồn nào đó?Liệu có thể nào... một vết nhớ từ linh hồn đã vượt qua cả giấc mơ, để sống dậy giữa đời thực?…
"Koro_sensei"Lớp 3E ngày nào đã trưởng thành như thế, từng người đều là những con người tài năng của đất nước. Nhưng bấy ai biết được, để thành công như vậy, họ đã trải qua bao nhiêu khó khăn? Từ việc đối đầu với sát thủ cho đến việc nhìn người thầy giáo của họ chết đi...Tất cả như giấc mơ hôm qua vậy, dù đau lắm, cứ nhớ đến là đau, nhưng hình bóng của người thầy "Koro_sensei" ấy lại chính là hồi ức đẹp đến khó quên của họ...Vậy mà giờ đây, bao nhiêu giọt lệ phải lau đi, thay bằng nụ cười ngày thầy ra đi, xót lắm chứ... nhưng họ dù có kĩ năng ám sát tốt bao nhiêu đi nữa... họ cũng chỉ là người thường... chẳng phải siêu năng lực gia có thể cứu hay hồi sinh thầy..."Ngày hôm đó... mặt trăng đã vỡ nát ra từng mảnh... như cách thầy tan biến đi vậy...""Nào, lớp 3E, chơi với tôi trò chơi chứ? Giúp người thầy hồi sinh, hay bản thân sẽ phải đối mặt với sinh tử?"_____*Tính cách nhân vật OOC. Ai không chịu nổi clickback hộ !…
Đây là câu chuyện về một thế hệ thanh niên trí thức rời bỏ thành phố, mang theo khát vọng dựng xây và đổi mới, đặt chân lên vùng núi Tây Bắc giữa những năm tháng chuyển mình của đất nước.Giữa núi rừng bao la và những bản làng còn hoang sơ, họ không chỉ đối mặt với khắc nghiệt của thiên nhiên, thiếu thốn của đời sống mới, mà còn đối diện với chính mình - với những nỗi đau riêng, với lý tưởng đã lỡ mang theo, với những tình yêu không được gọi tên.Quang Anh, một kỹ sư thủy điện với ánh mắt như nhìn xuyên qua cả thời cuộc. Đức Duy, một thầy giáo trẻ mang trong mình lòng nhân hậu và sức bền của kẻ từng mất mát. Cùng họ là những người bạn, người đồng chí - mỗi người một lý do để ở lại, để gieo mầm cho một ngày mai tươi sáng hơn.Không có bài ca hào hùng. Chỉ là những ngày mưa gió kéo dài, những đêm không điện, cơm chan nước suối, và ánh mắt người dân bản còn dè dặt. Nhưng giữa khốn khó ấy, tình người lặng lẽ nảy mầm.Truyện là lát cắt của một thời kỳ từng rất thật. Về những người trẻ từng nghĩ mình sẽ thay đổi cả thế giới - nhưng cuối cùng, chính thế giới đã đổi thay trong họ.…
Văn án:"Hoàng Hùng. Cả đời này, ta đều muốn bảo vệ huynh. Vậy nên ca ca của ta à, đợi ta quay về nhất định sẽ cho huynh một danh phận rõ ràng"."Người này, ta muốn y phải làm vương phi. Y đồng ý hay không không quan trọng. Tính tình ta trước giờ tuỳ tiện, không cần báo cho hoàng thượng. Ta cũng không muốn ngài ấy can thiệp vào chuyện này"."Ngươi tin ta. Ta nhất định sẽ không phụ ngươi".Hoàng tử Hải Đăng căn bản chỉ muốn sống là một vương gia an nhàn nhưng ông trời không cho phép.Đăng Dương từ một thứ dân bình thường được hoàng thượng trực tiếp đến nhận làm hoàng tử, một bước lên trên vạn người.Hoàng Hùng thì còn thảm hơn...Thể loại: Fanfiction, Xuyên không, Hệ thống, Cổ đại, Chủ thụ, Cường cường, Niên hạChú ý: KHÔNG PHẢI NP, TÔN SÙNG 1x1Nhân vật không thuộc về tác giả, họ thuộc về nhau!!!Nhân vật có nói bậy, có H hay không thì tuỳ duyên =)))Truyện đầu tay nên có gì sai sót mọi người cứ hoan hỉ góp ý. Lịch ra truyện có thể dở dở ương ương vì tác giả còn phải chạy deadline 👉🏻👈🏻Mọi hình thức chuyển ver hay đem sang nền tảng khác đều cần sự đồng ý của tác giả.…
Link fic gốc:https://archiveofourown.org/works/27073501Fic dịch chưa có sự cho phép của tác giả nên đừng mang đi chỗ khácSummary:"Nó sẽ bị thâm đấy"-Anh chàng nhân viên coffee đẹp trai cất giọng.Anh ta chống khuỷu tay lên quầy và cười. Keigo nhíu mày, vẫn chưa thể dời cơ thể ra khỏi mặt đất."Huh?" "Đầu của cậu đó,chim nhỏ"anh nói.Và điều đó khiến các lông vũ sau lưng của Keigo dựng ngược hết cả lên.Hai bên má của cậu nóng lên khi anh với tay lên chạm vào đầu của cậu và giật nảy lên khi ngón tay anh nhấn xuống quá mạnh"Chết tiệt"cậu thì thầm,nhìn lại vào người đàn ông người trông có vẻ hoàn toàn hài lòng khi nhìn thấy cậu phải chật vật trong đau đớn.Keigo thở dài,nghiêng đầu sang một bên,đôi mắt tìm kiếm thanh ghi thẻ tên nhưng không tìm thấy cái nào trên người anh ta.Cậu cau mày."Này, quản lý của mấy người không bắt phải có thanh thẻ tên hay gì đó khác sao ?"cậu hỏi.Và đó thực sự không phải chủ đề chính mà cậu muốn đề cập nhưng thôi kệ.Cậu ngồi dậy khi anh trai kia cười khẩy,nghiêng người về phía cậu."Thì sao?Cậu cần tên tôi cho việc gì à ?"--aka nơi mà hai người họ rơi vào lưới tình tại một quán cà phê sách…
- cái chung cư này hôm nào mà hong ồn là hong chịu nổi đâu á, mặc cho đôi vợ chồng trẻ Xìn Ri năn nỉ tụi báo đừng báo cả chục lần mà đâu có được!- cho đến một ngày nọ, cái chung cư này không có một tiếng động. anh Xái, anh Sinh, đôi vợ chồng trẻ và các anh trai còn lại ngơ ngác ngỡ ngàng bật ngửa.[ơ sao hôm nay hong có tụi báo nhỉ, mọi hôm ở đây ồn lắm mà, vãi chưởng][để anh lên đó coi sao, chắc hôm qua đi tắm mưa quá]p/s:- đọc 7749 fic anhzaisayhi trên đây đa số đều có sự xuất hiện của hội báo, không có ngày nào mà không có tiếng động cả- cái plot này tui nghĩ ra sau khi đọc 7749 fic sayhi trên đây, và tui thấy idea plot này khá hay, kiểu như là nên có một chút gì đó cho fic có bối cảnh chung cư như thế này.- có nhạc cho mấy ní nghe nè hihigiới thiệu sơ lược về chung cư nhaDZÔ!tại một khu vực thuộc trung tâm thành phố có một cái tên rất thơ đó là Nắng Mai, có một căn chung cư 6 tầng do đôi vợ chồng trẻ Xìn Ri, anh Xái và anh Sinh quản lí. nhiệm vụ hàng tháng là thu tiền nhà, tiền điện + nước. thì tất nhiên dưới sảnh có hẳn hai phòng dành cho 4 người rồi, tiền nhà miễn nhưng tiền điện nước thì khum nhá!ngoài công việc quản lí chung cư thì anh Sinh còn là một content creator part time, chuyên quay daily vlog.cứ 6 tầng như thế thì mỗi tầng đều có 5 phòng, dưới sảnh còn có thêm phòng họp, trên tầng 6 có góc phơi quần áo và đây cũng là nơi mà tụi báo xuất hiện nhiều nhất, đúng lúc mọi người đang chìm vào giấc ngủ lưu ý:- không đem em nó lên các nền tảng mạng xã hội - không show em nó trước mặt chính chủ, nếu không sẽ ẩ…
Vừa lăn lóc cùng Shoko xuống dốc cao, tóc tai rối bù vì cành cây, đồng phục lem nhem bùn đất, cả hai còn bị những linh hồn đáng sợ rượt đuổi, Utahime thì nằm bất tỉnh gần đó, hình như là do bảo vệ họ. Giữa tình cảnh hỗn loạn ấy, Satoru lại quyết định đây là thời điểm hoàn hảo để bày tỏ tình cảm với Shoko.(Đúng vậy, Shoko kể lại từng chi tiết nhỏ nhặt vì chuyện gì đang diễn ra trong đầu cậu trai này vậy? Sao lại là bây giờ, trong tình huống thế này cơ chứ?)"Dù tớ có làm gì đi chăng nữa, cậu cũng chẳng bao giờ để ý đến tớ!" Satoru hét lên, sự tuyệt vọng hiện rõ trong đôi mắt khi nhìn chằm chằm vào đôi mắt nâu to tròn của Shoko. Cậu nắm lấy cổ tay cô một cách vừa kiên định vừa nhẹ nhàng. "Tớ luôn ở bên cạnh cậu, trong khi cậu thì lúc nào cũng hướng về phía cậu ta. Nhưng cậu có bao giờ tự hỏi liệu cậu ta có hướng về phía cậu hay không?"Môi Shoko mím chặt, cô im lặng, những lời của Satoru đang ngấm vào suy nghĩ. Cậu nói đúng. Suguru sẽ không thể làm tất cả những điều Satoru đã làm cho cô. Mục tiêu của Suguru là cứu thị trấn, bảo vệ họ khỏi nguy hiểm từ lũ linh hồn. Nhưng cãi nhau lúc này chẳng ích gì, nhất là khi những linh hồn hung ác đang chực nuốt chửng tất cả."Satoru, chuyện này quá--""Tớ sẽ mãi mãi là điều 'quá đáng' đối với cậu thôi," Satoru cắt ngang. "Vậy nên, cậu có đồng ý không?"T/N: Một bộ truyện được lấy cảm hứng từ Studio Ghibli.Nếu bạn thích phim Ghibli thì hãy đọc thử nhé <3 Thực sự có cảm giác như đang xem phim Ghibli luôn đó.…