anhung - bệnh nhân đặc biệt
" anh chẳng hiểu gì cả.."" vậy thì giúp tôi hiểu đi, quang hùng"…
" anh chẳng hiểu gì cả.."" vậy thì giúp tôi hiểu đi, quang hùng"…
R18Những câu chuyện có thể nghĩ ra trong lúc chánSong tínhDích đô mương và quang hùng mát tơ đêDomic x Master DChỉ là tưởng tượng a…
Trần Đăng Dương: năm hai khoa kinh tếLê Quang Hùng: năm tư khoa kinh tế, thành viên câu lạc bộ âm nhạcĐỗ Hải Đăng: Năm hai khoa luậtNguyễn Thanh Pháp: năm nhất khoa truyền thôngNguyễn Quang Anh: Năm nhất khoa thanh nhạcHoàng Đức Duy: Học sinh lớp 12 *Trường cấp ba Vie đối diện trường đại học ATSH nên Duy hay bay qua trường gặp mấy anh với lại bé nó cũng là thành viên chủ chốt trong câu lạc bộ âm nhạc dù chưa chính thức lên đại họcNguyễn Thái Sơn: Năm tư khoa truyền thông, trưởng câu lạc bộ âm nhạcTrần Phong Hào: Đang học lên thạc sĩ kinh tế, thành viên câu lạc bộ âm nhạcTrần Minh Hiếu: Năm ba khoa kinh tếPhạm Bảo Khang: Năm ba khoa kinh tế, thành viên câu lạc bộ kịch…
lớp ba lớp một…
Chuyện là em đăng dương của ngành diễn viên điện ảnh nghe đồn anh hùng bên khoa thanh nhạc được tỏ tình nhiều đến nỗi một ngành có thể nhận lên đến hàng chục tin nhắn tỏ tình. Nghe vậy em đăng dương (đang cực kì thích anh hùng) liền nhắn tin tỏ tình người ta, với suy nghĩ chắc người ta sẽ không đọc đâu ai ngờ tin nhắn vừa gửi đi cũng là lúc chữ seen hiện ra phá nát cõi lòng của em đăng dương…
- gu của cậu đăng dương là thế nào ạ?- chiều cao 1m68, rất háu ăn và phải tên là quang hùng❦ không áp đặt lên người thật❦ nội dung có chứa yếu tố "người lớn"❦ tổng hợp các đoạn hội thoại, được viết bởi một người nhạt nhẽo, vui lòng thả lỏng và thư giãn trước khi đọc…
Yêu một người là khi đã đi qua cả tuổi trẻ cùng họ, chịu đựng những tổn thương cùng họ, khóc cùng họ, cười cùng họ... và vẫn, mỗi sớm mai tỉnh dậy, nhìn người ấy bên cạnh mình và mỉm cười: "Cảm ơn vì vẫn ở lại."…
"Chỉ cần nhớAi luôn ngay phía sauAi cho em vòng tay êm áiKhông cho ai làm em phải đau."Nhân vật: Lê Quang Hùng x Trần Minh Hiếu Bối cảnh: Hiện đại, chữa lành. Là lời hứa bảo vệ em khỏi đàn sói ngoài kia.Lưu ý: OOC, tình tiết không có thật. Không hợp xin click back, đừng đem nó lên trước mặt chính chủ…
Tất cả đều dựa vào trí tưởng tượng không có thật…
Em Quân bị hội đồng quản trị của anh Long để ý rồiii…
Đặng Thành An...em không có quyền không yêu tôi*Truyện không có thật vui lòng không đem ra khỏi app. Bế lên chính quyền là thôi đó*…
Vì lười viết truyện dài nên đây sẽ là truyện ngắn về AnHùng hoặc là HùngAn nhoa, có thời gian rảnh sẽ viết và mỗi một chương là một câu chuyện nên có thể sẽ...hơi dài chút xíu hà.😇…
"Ngàn thước tơ đỏ trên tay, trói chặt nhân duyên ba kiếp..."Tương truyền rằng có một đôi "Hoa và Lá", sinh ra để yêu nhau, nhưng trời đất lại chia rẽ. Hoa phải rực rỡ rồi úa tàn; Lá phải xanh rồi rụng xuống. Chúng chưa bao giờ được ở bên nhau trọn vẹn trong cùng một mùa... Quang Hùng , một cành lá trong thân phận người, mang ký ức ba kiếp tìm lại "người kia" - một đóa hoa từng cười với y trong giấc mộng đầu tiên. Đăng Dương , một học giả lạnh lùng ở hiện đại, đột nhiên nhìn thấy ảo ảnh mỗi khi chạm vào một cánh hoa mẫu đơn đỏ: ánh mắt ai đó gọi tên hắn trong cơn mộng dữ, giọt lệ rơi bên cầu Vong Xuyên, và một nỗi đau như đang gặm nhấm linh hồn."Là ai nói hoa và lá không thể tương phùng?""Là ai nói sinh và tử chẳng thể dính líu?""Ba kiếp trôi qua, ta vẫn luôn tìm kiếm bóng hình ấy, mãi chẳng thể quên"…
"vùng an toàn anh tạo ra vì em."warring:Không áp dụng vào đời thực.Xuất hiện nhân vật không có thật ngoài đời.…
truyện đầu tay mong mn đọc và góp ý nhiều cho mình nhayêuuuuuuuuuutruyện này bế Hùng iu nha…
Từ một đứa con trai được yêu thương trong căn nhà tranh nghèo khó, Hùng giờ đây trở thành kẻ hầu người hạ, không còn quyền tự do.…
Duyên phận suôi khiến chúng ta gặp nhau.Chúng ta gặp nhau không phải ngẫu nhiên, mà bởi duyên phận đã kết nối chúng ta trong mênh mông cuộc đời.Cảm giác rung động chính là sự báo hiệu.Lưu ý tất cả chỉ là ý tưởng của tác giả, không có thật.…
"Sao kêu bỏ rồi mà giờ ngồi buồn vậy ông thần"Lê Quang Hùng x Trần Minh HiếuTrong Ngoài Bất Nhất x Còn Lụy Nhưng Mạnh Mồm…
bé xinh sao em chạy nhanh bằng anh ?…
Ở trong quán bar, chỉ là thuận miệng mượn lửa, không nghĩ tới đối phương lại là bạn trai cũ của mình.Trong khi trước đó, hai người thống nhất sẽ không bao giờ liên quan tới nhau.Nhưng mà, bảy năm không gặp, tên khốn này chẳng những không có dấu vết tuổi già xuống sắc, trái lại còn đẹp trai hơn trước.Nhất là khi Đăng Dương cúi đầu châm thuốc cho cậu dưới ánh đèn mờ ảo, hàng mi khẽ rủ xuống, chẳng khác nào dáng vẻ bảy năm trước hôn cậu dưới tán hoa.Nội tâm Quang Hùng: Muốn chết mà, sao cậu vẫn có chút rung động là thế nào?…