Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Khoảng cách giữa người với người luôn là xa xôi, cách trở. Chỉ là muốn níu kéo chút gần gũi giữa hai trái tim thôi đã trăm ngàn khổ khó, nói chi đến những chuyện lớn lao..."(Một fic đã viết rất lâu, đáng ra mình đã định bỏ em nó nhưng khi bình tâm lại, đó vẫn là quá khứ xinh đẹp của mình, kỷ niệm hông có tội mà...)…
Ở đây có one short do con nhỏ này quá vã, tất cả đều là tưởng tượng, không áp vô thực tế, tui dựa vào một vài yếu tố để xào thành truyện, mong mọi người đón nhận trong hoan hỷ nhó 🥰😚💅!!!!💓…
Ly Tiểu Đình luôn cảm thấy cuộc đời thật bất công, cho tới khi gặp anh...----------------------------------------Trên đời này, có đứa trẻ nào mà không muốn được ba mẹ ôm ấp, vỗ về, ngày ngày nâng niu trên đôi tay dù chai sạn nhưng vô cùng ấm áp? Mạn Tiểu Đình thừa nhận. Cô lạnh lùng thật đấy. Nhưng sâu bên trong vẫn chỉ là một đứa trẻ 7 tuổi đáng lý ra được cắp sách tới trường. Vỏ bọc bên ngoài, làm sao bọc được cả tâm hồn non nớt của cô. Con nhà giàu thì sao chứ? Đại Tiểu Thư thì sao chứ? Cô có vui không? Có được cười như bao đứa trẻ khác không?Có sao?"Mày giống y chang mẹ mày, ngu ngốc." Bà ta đã nói với cô như thế khi cô bị chính ba ruột mình đuổi đi. Hả hê lắm chứ gì? Hạnh phúc lắm chứ gì? Cứ tiếp tục vui sướng nốt khoảng thời gian còn lại đi. Mạn Tiểu Đình cô, thề sẽ trả thù.Và tất nhiên, đó sẽ là chuyện của 10 năm sau..._____________________________Mình biết truyện của mình không hay. Nhưng nếu m.n đã dành ra 3p để đọc nó, xin hãy dành ra 15 giây để vote và cmt cho Kan biết. Đây là bộ truyện đầu tiên của mình. Mình biết nó sẽ có thiếu sót. Gạch đá xi măng Kan xin nhận hết. Chỉ mong m.n hãy dành chút thời gian ủng hộ và chỉ giáo cho mình.Thân…
Tác giả: Thái Hậu Quy LaiChuyển Ngữ: Đậu PhộngThể Loại: Thanh Xuân Vườn Trường, SEĐộ Dài: 53 chươngBìa: @MK-ClaireVăn Án:Hà Nhiễm, cô thiếu nữ mười tám tuổi, mỗi tối đều mơ thấy một người đàn ông nghèo túng.Những khi đó, anh luôn thì thầm bên tai cô vô cùng thân mật mà cũng đầy khao khát.Giọng nói ấy thúc giục cô điên cuồng tìm kiếm và đứng trước cửa nhà anh.Đời người ngắn ngủi, cớ sao lại không tận hưởng lạc thú trước mắt.________________Nhà thơ Tagore có câu nói thế này: Hãy để cuộc đời đẹp như hoa mùa hạ, và cái chết đẹp như lá mùa thu (Sinh nhược hạ hoa bàn huyến lạn, tử nhược thu diệp bàn tĩnh mỹ).Ý đầu chỉ hoa nở ngày hè đua nhau phô bày hết mọi nét rực rỡ đẹp đẽ, toàn bộ cây cối bung tràn sức sống, hoà cùng khoảnh khắc hoa nở, tất cả chạm đến điểm hoàn mỹ như ước muốn của bản thân. Ở đây ý rằng đời người làm gì thì hãy làm hết sức, làm tận hứng, chớ kềm chế tình cảm bản thân làm gì, có khát vọng thì phải phấn đấu.Ý sau chỉ về sinh ly tử biệt. Trải qua mùa hoa hạ nở rộ rực rỡ, mặc sức thả hương theo gió mây, giờ đây cũng phải đối mặt với cái chết, lòng bình yên, tâm an ổn, cứ vậy mà bước đến cõi vĩnh hằng. Cũng như chiếc lá rụng, nhẹ nhàng, yên ắng, không ồn ào mà về với đất mẹ.[Nguồn: https://sontratinhvien.wordpress.com]…
Tôi-Quỳnh Mai: Nếu nhận xét trên người tôi thì chẳng có gì đặc biệt cả nếu như bỏ qua đôi mắt màu xanh da trời , tôi nghe mọi người nói rằng tỉ lệ có đôi mắt màu xanh rất hiếm nên đi đâu mọi người cũng nhìn tôi. Tôi rất vui vì được nhiều người để ý đến vậy Nhưng tôi chưa bao giờ có 1 người bạn thật sự , họ đến với tôi vù sự tò mò và muốn lợi dụng tôi rồi họ ra đi rất tàn nhẫn. Mọi người nói rằng 'ở hiền gặp lành' nhưng tôi chẳng thấy đúng gì cả. Tôi chỉ đứng ngoài nhìn người tôi thích đi trong tay với người khác. Nhiều lúc tôi biến thành nữ phụ ác độc để hãm hại người ấyAnh-: Thế Huân- Một con người có thể gọi là lạnh lùng nhưng tôi không thích điểm ấy bởi vì lạnh lùng nhiều mọi nơi, lúc nào cũng vậy . Gương mặt sắc sảo, thân hình cũng như mấy ộp pa Hàn Quốc mà tôi hay coiKể cả lúc tôi ra đi anh cũng không biểu hiện gì cả, đúng là đời trái ngan mà. Chẳng biết em nào mà cưa nổi anh này. Nếu có tôi thề làm chóHắn:Quốc Tuấn- Là người tôi thích. Là 1 người dịu dàng không lạnh lùng như ai kia. Hắn tuy dịu dàng nhưng lúc tôi không nghe lời thì liền lườm tôi bằng ánh mắt sắc sảo. Hắn thích một người nhưng nghặc nghẽo lại thích đứa khác. Tôi rất buồn, tới nỗi mà tự tử . Cho tôi xin lại lời nói hắn dịu dàng nhé hắn còn ạnh lùng hơn cả thằng trên kia càng chơi càng hiểu. Thay bồ như thay áo nhưng lại thích một đứa con gái chẳng có gì cả đậm chất quê mùa . Hắn nâng niu nó như ngọc, báu vật vậyCác bạn có thấy thích thì hãy ủng hộ truyện nhé . 👍👍👍❤️❤️💔…
TÁC GIẢ : THANH THANH THÙY TIẾUQuý Noãn bị hạ thuốc độc, trước khi chết, cô mơ hồ nhìn thấy bóng người đàn ông cao lớn đến trước cửa phòng giam, người ấy không phải ai khác, chính là Mặc Cảnh Thâm - người chồng mà mười năm trước cô đã từng dùng cái chết để ép ly hôn. Khi tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện bản thân đã xuyên về mười năm trước, khi ấy cô vẫn là bà Mặc - là người phụ nữ xinh đẹp nhất Hải Thành, kiêu ngạo, cá tính, coi thường người khác và đặc biệt căm ghét cuộc liên hôn giữa hai nhà Mặc - Quý. Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành. Vận mệnh cho Quý Noãn cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là người đàn ông luôn đứng sau bảo vệ mình, dù cô ngông cuồng, bất chấp lý lẽ, anh vẫn sẽ dịu dàng, che chở và bao dung mọi thứ.…
Tôi muốn viết câu chuyện này để tưởng nhớ người bạn thân nhất và cũng là độc giả của tôi - Tôi yêu cậu! Tôi hy vọng linh hồn của cậu ấy có thể yên nghỉ trên thiên đường, và cậu ấy có thể tái sinh trong cuốn sách này thành Long Đế Uy, có được tình yêu cậu ấy mong muốn nhưng vẫn không thể có được. Kỳ, tôi hy vọng cậu sẽ hạnh phúc ở kiếp sau! Vị hôn phu không bao giờ cưới, Bùi Lạc đột ngột nói lời chia tay với Tương Tư, Tương Tư đau khổ cố gắng níu kéo trái tim anh. Vào đêm sinh nhật thứ hai mươi của cô, Tương Tư đang trong men rượu đã gặp lại anh trong khách sạn.Khi Tương Tư tỉnh lại thì anh ta đã rời đi. Nhưng Bùi Lạc lại phũ phàng nói rằng anh ta không hề đến khách sạn đó khiến cho Tương Tư hoàn toàn tuyệt vọng! Nỗi nhớ nhung dằn vặt Tương Tư hằng đêm, cô liên tục gặp ác mộng, trong giấc mơ đó, cô cảm nhận được có một đôi mắt sâu thẳm đang nhìn chằm chằm vào mình: "Long Tương Tư, cho em ba năm, sau ba năm nữa tôi sẽ đến tìm em."Tương Tư vừa muốn đuổi theo Bùi Lạc, vừa muốn trốn chạy khỏi đôi mắt đang rực cháy ngọn lửa tình yêu đó.…
Đến thế giới này chỉ là điều vô tình.... cho những cuộc gặp gỡ định mệnhCó những thứ ko phải là của mình....càng cố níu kéo càng nhận ra một điều....bản thân thật ngu ngốc nhường nào và đáng khinh bao nhiêuÔng trời cho ta gặp hàng vạn trong hàng tỷ nngoài kia....có những ng chỉ thoáng qua trong cuộc đời ta...có những ng sẽ dừng chân trong đoạn đường đó ...nhưng chưa chắc ngta đã mừng chung đường cùng bạn...đừng ngộ nhận để khiến bản thân thành con ngôk,hay khiến ngta chán ghet....Nếu có thể làm lại...e sẽ ko yêu anh hèn mọn và đáng khinh như trc nữa....nhưng quên anh là điều e ko thể Làm sao có thể quên một ng đã khắc sâu vào trong linh hồn chứLàm sao có thể quên một ng dù chết vẫn muốn bên cạnh ng đóLàm sao có thể nói dối con tim khi vẫn con yêu sâu đậm như vậyLàm sao đây khi trái tim e lun ko nghe lý tríNhưng sai lầm ko thể hai lần....lần này e sẽ chỉ đứng nhìn anh từ xaGiống như sương mai...gần ngay trc mắt ...nhưng ko thể lắm ở trong tay....gió thổi đến ...sương cũng tan r…
Tác giả: Thanh Thanh Thùy TiếuBị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Quý Noãn nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Mặc Cảnh Thâm - người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn.Mở mắt tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện mình đã sống lại ở thời điểm mười năm về trước, đó là khi cô còn là bà Mặc - người phụ nữ xinh đẹp, kiêu ngạo và có cá tính nhất Hải Thành, khi ấy cô rất coi thường người khác và đặc biệt không thích sự liên hôn giữa hai họ Mặc - Quý.Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành......Vận mệnh cho Quý Noãn cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là người đàn ông luôn đứng sau bảo vệ mình, dù cô ngông cuồng, bất chấp lý lẽ, anh vẫn sẽ dịu dàng, che chở và bao dung mọi thứ.…
- Tác Giả : Lạc Thiên Hữu Vy ( là tui ).- Thể loại: ngôn tình, lãng mạn.-Nhân vật chính :+ Cô : Lâm Uyển Nhi, là đứa con duy nhất của một gia đình bình thường, luôn được mọi người yêu quý vì rất tốt bụng, luôn giúp đỡ người khác, luôn cố gắng, chăm chỉ, cần cù nhưng lại rất ngốc nghếch nên nhiều lần đã bị người khác lừa.Chỉ có 1 người bạn thân duy nhất không bao giờ lừa dối mình là Bạch Ninh Nhi. + Anh: Mặc Liên Thành, là người thừa kế duy nhất của Mặc gia, luôn lạnh lùng với tất cả mọi người, đặc biệt là phụ nữ từ khi còn nhỏ, nguyên nhân thì không biết xuất phát từ đâu. Anh rất thông minh, đẹp trai, có tài kinh doanh nhưng lại băng lãnh nên lại càng có nhiều phụ nữ theo đuổi. Ba mẹ anh đã mất từ khi anh 18 tuổi do tai nạn giao thông nên anh phải quản lí công ti từ lúc đó.- Nội dung chính:Vào mùa hoa anh đào năm ấy, họ đã gặp nhau và có 1 lời hứa, 10 năm sau... rồi 20 năm sau, họ đã gặp lại nhau nhưng họ không biết đối phương là người mình đang cần tìm. Rồi, không biết từ khi nào, họ lại dần có tình cảm vs nhau, và rồi khi họ đã nhận ra được tình cảm ấy thì đột nhiên lại có 1 sự việc đã xảy kiến họ phải xa nhau...- Liệu họ có đến đến được với nhau, đọc truyện đi đã nhé ?.* Lề: đây là lần đầu mình viết truyện nên mong mọi người hãy chiếu cố và góp ý thêm cho mình nha. Kamsa ???!…
tag: 1v1, hào môn thế gia, trúc mã trúc mã, ngọtMặc dù Văn Phồn là gei, nhưng chẳng có chút hứng thú nào với trò bẻ thẳng thành cong, vốn định ở với bạn cả đời cũng được, kết quả vào ngày sinh nhật 28 tuổi của Thiệu Tập Tùy, bỗng một bản hợp đồng được chìa ra trước mặt anh.Kết hôn hợp đồng.Thiệu Tập Tùy đau đầu: "Phồn Phồn, bố mẹ tôi ép dữ quá rồi."Cũng khổ vì bố mẹ giục cưới, Văn Phồn đồng ý.---Anh từ bạn thân của boss tập đoànThiệu Thị biến thành Thiệu phu nhân, ai cũng ngưỡng mộ họ tình cảm mặn nồng, nhưng Văn Phôn rất tỉnh táo, trong lòng lúc nào cũng ghi nhớ Thiệu Tập Tùy thích con gái, anh tuyệt đối sẽ không bám riết, năm lần bảy lượt bày tỏ không để bụng Thiệu Tập Tùy dẫn người về nhà, hợp đồng hết hạn anh sẽ đi ngay.Ai dè một ngày, Thiệu Tập Tùy đi xã giao uống phải rượu không sạch sẽ, mơ hồ chui vào phòng Văn Phồn.Sau một đêm, Văn Phồn còn không bò dậy nổi.Đây là sự cố ngoài hợp đồng, Thiệu Tập Tùy tự biết lỗi, muốn bồi thường cho anh.Văn Phồn xua tay: "Đều là người lớn cả, bỏ đi."Sau hôm ấy, Văn Phồn nên làm gì thì làm nấy, không ngờ Thiệu Tập Tùy ăn ngon biết mùi thì chẳng thể nào bình tĩnh được nữa.Càng ngày hắn càng thấy Văn Phồn xinh đẹp hơn, quyến rũ hơn.Văn Phồn ngồi đọc sách ngoài ban công, hắn ngơ ngẩn ngắm cả chiều.Văn Phồn tắm xong quấn khăn ra ngoài, hắn chảy máu mũi cả đêm.Trong giấc mơ của hắn luôn là chàng thanh niên đêm ấy đẹp đến hoa mắt.…
"Có thể hoa mãi không thể ở bên đất, dù đất có níu giữ nhưng hoa sẽ đi theo gióDù gió thích phiêu bạc, dù gió chẳng bao giờ nhận ra tình yêu ấy nhưng đó lại chính là hạnh phúc của hoa.Ai có thể ngăn sự ngốc nghếch của nàng hoa thay tôi không?" --- Lời bộc bạch của đất ---Author: MunCategory: HE, Romance, FunnyRating: PG-13Status: On GoingSummary:Phải Chi Ở Bên Kia Có Nắng là một câu chuyện dài kể về cuộc sống của Trịnh Hân Chi - một cô gái giản dị luôn luôn vui vẻ. bên cạnh cô là hai người bà nhí nhố Lâm Nhã Vân và Đinh Vĩ Tuyền. Trịnh Hân Chi luôn mơ ước cuộc sống của mình sẽ một bước ngoặc nào đó. Đúng như lời nguyện ước của cô, ba chàng trai xuất hiện làm thay đổi cuộc đời cô. Hoàng Dương - một chàng thiếu gia lạnh lùng, sắc bén, nhưng lại biến thành một chàng trai tinh nghịch kể từ khi gặp Hân Chi. Hàn Minh - bạn thân của Hoàng Dương, lạnh lùng không kém, đặc biệt ít nói, kiệm lời của kiệm lời, nhưng vẫn là thay đổi hẳn khi gặp Hân Chi. Và chàng Trịnh Hoàng Thiên - anh em họ hàng xa với Trịnh Hân Chi, cực kì ghét Hân Chi, thích chọc ghẹo chơi xấu Hân Chi, gia nhập hội bàn đào với Trịnh Vĩ - em trai Hân Chi. Và sau đó mọi chuyện bắt đầu...…
Mỗi chúng ta đều từng có một mùa hạ thoáng qua trong đôi mắt, mùa hạ tạm biệt những ngây thơ, tạm biệt cái nắng nhạt trên nền trời xanh lam tháng sáu, mùa hạ tạm biệt mối tình năm 17 tuổi. Có thể đẹp hoặc không nhưng mùa hè năm ấy trong lòng lại day dứt đến lạ khi nhận ra, mình yêu nhau quá nhiều nhưng chẳng thể níu giữ được. Khi trưởng thành chúng ta sẽ nhận ra rằng, đôi khi không thể giữ ai đó bên cạnh, chỉ cất trong lòng là cái giá đau đớn vì bỏ lỡ nhau năm 17 tuổi ấy. Lưu Hạ Vy từng nói với Hứa Dĩ Phong "Năm 17 tuổi, tôi đã bước đủ 999 bước chân nhưng một bước còn lại, cậu đã không tiến đến. Từ lúc ấy, từ chỗ chỉ cách nhau một bước chân, tôi đã vĩnh viễn bước ra khỏi cuộc đời cậu, mãi mãi." Đúng vậy, tình yêu là một nghìn bước chân, cậu có thể bước 999 bưỡc, nhưng một bước còn lại, phải do người kia tình nguyện đi. Nếu bạn bỏ lỡ một bước chân đó, có thể, bạn phải bỏ lỡ một đời ở cạnh nhau. Mỗi chúng ta, đi qua quá nhiều tổn thưong, đều sẽ giữ lại một bước chân trong tim cho riêng mình, khi hối hận, họ đi hàng nghìn hàng vạn bước để tìm lại bước chân năm ấy ... nhưng lại ngỡ ngàng nhận ra, chúng ta, không chỉ còn cách nhau một bước... "Cầu xin thế giới hãy dịu dàng với em" - Hứa Dĩ Phong…
Tada~ Lamyenhuy đã quay trở lại.HƯ CẤU!!! HƯ CẤU!!! HƯ CẤU!!!TẤT CẢ MỌI TÌNH TIẾT, ĐỊA DANH, NGƯỜI TRONG TRUYỆN ĐỀU KHÔNG CÓ THẬT VÀ KHÔNG DỰA THEO BẤT KÌ TIÊU CHUẨN NÀO TRONG THỰC TẾ!!!!Mình xin lỗi cac bạn, ban đầu mình viết bách hợp nhưng chẳng hiểu sao mình bị bài xích mối quan hệ này, có thể là do sự ảnh hưởng trước đó. Nên mình xin phép chuyển ver nha nha. Xin nhỗi xin nhỗiNvc: Lý Ninh Anh- Lâm Chiêu DiTui muốn khoe dứ mn là tui được 9.25 nv nhó.Bộ này mình dừng viết cũng khá lâu rồi. Do văn khá lủng củng, cốt truyện mình cũng chưa nghĩ được xa nữa. Ban đầu thì mình viết nương theo câu chuyện của chính mình nhưng mà cái thời gian yêu đương của bản thân nó nhàm đến mức không có bất kì một vụ cãi cọ nào hết, từ lúc quen tới lúc cạch mặt nó như một đường thẳng luôn. Mình lầm lì, ít nói bạn kia thì nói quá nhiều, phải nói là bù trừ cho nhau về mọi mặt luôn, những cái khác biệt kéo bọn mình lại với nhau nhưng cũng vì khác biệt quá nhiều nên bọn mình cũng ct luôn, mình không muốn níu kéo gì hết, bởi mình biết chính bản thân nhàm chán tới cở nào. Để ăn mừng cho sự kiện chính thức buông bỏ với tình cũ mình sẽ viết tiếp bộ này>
Hắn là cái khốc trung mang tiểu bĩ bộ đội đặc chủng, trưởng thành ba mươi mà đứng chuẩn bị thành cái gia,Nhất thời tâm động, thiết huyết quân nhân cư nhiên xem thượng nhìn như nũng nịu đàn tranh lão sư!Truy, vẫn là không truy? Đó là một vấn đề...Văn nghệ cô gái cùng thiết huyết quân nhân giao hòa,Một nửa là nhu tình thủy, một nửa là cứng cỏi cương.Hắn cho rằng: này cô gái nhìn như ôn nhu mà yếu ớt, trong khung đã có dũng cảm mạo hiểm tinh thần, khi thì cẩn thận khi thì rất là lớn mật.Nàng tiếu đáp: người ta rõ ràng cũng rất ôn nhu hiền thục thôi, mục tiêu của ta là muốn làm cái người gặp người thích ôn nhu phái hiền thê lương mẫu.Nàng cả giận nói: lần sau ta muốn đổi cái ôn nhu điểm nam nhân!Hắn bá đạo tuyên bố chủ quyền: đừng làm không thực tế mộng, ta nhưng là chức nghiệp quân nhân. Công chiếm thành trì sau không cho phép quân địch tiến vào!Nàng nhíu mày: chức nghiệp quân nhân rất giỏi a? Kia cũng không thể bắt nạt nhân nha!Hắn cười xấu xa: chức nghiệp quân nhân nhưng là nhược thế quần thể, chịu bảo hộ đối tượng, ngươi đừng bắt nạt ta là tốt rồi.Thoải mái hài kịch, nhiệt huyết mà không cẩu huyết quân ngôn, tuy nói là lãng mạn tình yêu chuyện xưa, nhưng là sẽ có sự thật tình tiết…
Nàng, Hoa Cảnh Lam Tề Nhi có một cái đầu cực kì thông minh, bối cảnh gia đình hiển hách, là bảo bối được mọi người nâng niu yêu thương trong lòng bàn tay, gen ưu tú đã khiến nàng không thể trở thành một người tầm thường, vốn sinh ra trong một dòng dõi quân sự, tài năng quân sự của nàng rất cao, trong mắt nàng: được ba mẹ cùng hai người anh trai yêu thương thì tại sao nàng phải thể hiện ta đây là người tài giỏi?Giả heo ăn hổ chẳng phải càng thú vị sao, lười biếng chính là cách tốt nhất, phải lười biếng đến nổi người gặp người thích, lười biếng đến nổi người người tức giận, càng phải lười biếng đến nổi mắng cũng không được đánh cũng không xong, chỉ có thể cưng chiều, dỗ dành, yêu thương, đây mới là cảnh giới. Nói chung tóm lại: ngốc nghếch một chút thì nàng sẽ nhận được nhiều sự yêu thương hơn.Khi thì mỏng manh như gió, ôn nhu động lòng người, khi thì điềm tĩnh nho nhã, tính tình nhu nhược, Hoa Cảnh Lam Tề Nhi vốn không tranh giành với đời, sau khi kết thúc kì huấn luyện quân đội đặc biệt chuẩn bị về nhà nhưng vì muốn giúp đỡ truy đuổi một tên sát nhân dùng súng khiến bản thân gặp cảnh ngoài ý muốn, nhưng tại sao lại xuất hiện thêm một "phản ứng hóa học"? Một triều đại hoàn toàn chưa từng xuất hiện trong ghi chép lịch sử, một triều đại cao quý mạnh mẽ, vất vả mười sáu năm, Hoa Cảnh Lam Tề Nhi nàng rốt cuộc có thể bắt đầu cuộc sống "sâu gạo"của mình nhưng cuối cùng...Hắn, Hiên Viên Mạch, giống như một thần linh...…
Yoongi ở đây để trộm mấy thứ nhưng gã lại bị níu chân bởi một bóng hình đẹp tuyệt trần đang yên bình trong đống chăn nệm... nhưng em ấy không còn thở nữa." Người đẹp, thật không đáng khi em phải chịu đựng những thứ như thế này"_____xin chào, đây là truyện đầu tiên mà mình viết nên chắc chắn sẽ không được hoàn hảo và không tránh được những sai sót. tuy nhiên mình vẫn sẽ đón nhận những lời góp ý của các bạn để làm tốt hơn trong những lần sau. hy vọng các bạn sẽ góp ý một cách văn minh nhé.về mặt nội dung, mình phát triển truyện dựa trên idea của chị Páo - chủ blog "Cơm Rang Cà Phê", idea có tên "sleepy" nằm trong album "Páo và 3 giờ sáng". mình cũng đã có xin phép chị Páo rồi nhé Tuy rằng idea là của chị ấy nhưng về phần phát triển câu từ lại là của mình. Vậy nên hy vọng các bạn sẽ không mang nó đi đâu nhé. không chấp nhận chuyển ver và đăng tải lên nguồn khác. xin cảm ơn.về phần nhân vật, chỉ có hai nhân vật duy nhất là taehyung và yoongi.truyện chỉ có một chap duy nhất thôi nha ^^một lần nữa, cảm ơn các bạn đã đọc truyện nhé~…
Tác giả: Mộ Dĩ Thành TrúThể loại: Sinh tử văn, mặt liệt bá đạo công, nhị hóa thoát tuyến thụ, 1x1, HETình trạng: Hoàn (47 chương + 5 PN)Tình trạng edit: Đã hoànEdit & beta: Holy Văn ánTrước hai mươi tuổi, Lâm Ngạn cảm thấy mình đúng là may mắn, tuy rằng ông trời bất công, không cho cậu cuộc sống hạnh phúc, thân thể khỏe mạnh, thế nhưng có mẹ nuôi yêu thương, đại ca của cậu nâng niu. Đáng tiếc, hết thảy mộng đẹp đều tan vỡ tại buổi tối làm cậu thống khổ.Người thân phản bội, đại ca nhẫn tâm, thoáng cái liền đem cậu đẩy vào địa ngục, chỉ có hai bé con bởi vì tội nghiệt đó mà xuất hiện cho cậu dũng khí sống tiếp. Thế nhưng một ngày nào đó, người đàn ông từng chà đạp cậu kia tìm được cậu, mang bé con của cậu đi, thuận tiện cũng dắt cậu đi luôn.Người đàn ông bá đạo, không cho phép dùng tội nghiệt để hình dung khởi đầu của bọn họ, hắn nói đó là duyên phận...Lâm Ngạn nhìn gương mặt chăm chú của người nọ, nở nụ cười, hóa ra mưa gió qua đi hạnh phúc vẫn đáng giá để chờ mong như cũ.Tóm tắtTác giả: Chuyện xưa tốt đẹp của mặt than Chu Mặc để ôm được mỹ nhân về, bắt lấy bé con, đào bẫy, sau cùng thành công tóm được nhị hóa Lâm Ngạn.Bạn đọc: Đây là câu chuyện kể về một nhị hóa thoát tuyến thụ mang theo hai bé con (ngự tỷ ngạo kiều Lâm Thang Viên, shota bán manh Lâm Đậu Bao) sau đó lần thứ hai vô tình gặp gỡ phúc hắc chung tình công, không thể không tự chui đầu vào lưới "gả vào" nhà giàu có.Chú thích: Nhị hóa: đồ ngốc, ngốc nghếchThoát tuyến: thoát ra tuyến đường bình thường =&…
-Tại sao chàng lại lừa dối ta? -Xin lỗi...-Ha...ha .... 1 câu xin lỗi? Xin lỗi là xong sao? Y cười, một nụ cười làm chúng sinh điên đảo, khiến cho bao người say đắm nhưng lại khiến chàng tim đau thắt lại. Nàng đau, đau là tại vì hắn, nàng khóc, khóc cũng tại vì hắn. Hắn muốn tiến đến gần nàng, muốn ôm nàng, nói cho nàng biết hắn yêu nàng đến nhường nào. Nhưng hiện tại hắn không thể.....Đứng trước đài Sinh Tử, nàng cầm cây trâm hắn tặng bẻ gãy làm đôi. Trâm gãy, tình cạn. Hai nửa trâm rơi xuống đài Sinh Tử sâu hun hút. Cả yêu cả hận cứ thế mà theo cây trâm biến mất khỏi tầm mắt nàng. -Tạm biệt Hàn Mặc Quân, ta hận chàng rất nhiều nhưng yêu còn nhiều hơn.Nàng nhảy xuống Sinh Tử đài nơi trừng phạt của những vị thần phạm tội. Nàng sẽ không còn lại 1 chút linh hồn, không thể nào đầu thai càng không thể nào trở lại làm thần. Chỉ có như thế mới khiến nàng quên đi chàng. -Không ...không được, Huân Nhi...Hàn Mặc Quân không nghĩ ngợi gì liền nhảy theo nàng. Có ai có thể trả nàng lại cho hắn không, có ai......1 cô bé mái tóc ngang vai chạy theo sau lưng anh, dùng 1 giọng nũng nịu gọi anh:-Mặc Quân, Mặc Quân, em muốn ăn kem. Mua cho em đi, em bị mẹ cắt tiền tiêu vặt rồi. Đi mà.Anh nhìn người con gái chỉ cao chưa đến vai anh, nhìn người con gái mà anh yêu thương đầy cưng chiều nhưng cũng không quên lạnh giọng mắng:-Em bị bệnh đau dạ dày, không được ăn thứ ấy.-Hứ, em cũng cóc thèm.Anh nhìn theo cô, nhìn bộ dạng hờn dỗi đáng yêu ấy. Anh tự nhủ, nếu kiếp trước em chỉ nhận lại đau thương, thì kiếp này, anh nguyện làm tất cả c…