prince in dream
…
Truyện h và h. Song tính…
Chào mọi người! Các bạn có thể gọi mình là Lâm Lâm. Do thấy chuyện tình của bạn mình dễ thương quá nên mình bổng có hứng thú muốn viết truyện. Đây là truyện được viết dựa trên một câu chuyện thật của nhỏ bạn thân mình và đã được sự đồng ý của nó. Truyện dựa vào những tình tiết hoàn toàn có thật được kể lại từ nhân vât chính. Bởi vì bạn mình không muốn công khai tên nên các nhân vật trong truyện đã được mình đổi tên lại.Lần đầu tiên mình viết truyện nên nếu có sơ sót gì mong mọi người bỏ qua và có thể góp ý cho mình rút kinh nghiệm ạ. Mong được mọi người ủng hộ!…
Em đã đơn phương anh bao nhiêu lâu rồi,em không nhớ.Chỉ biết rằng từng phút giây sống trên cõi đời này luôn yêu anh điên cuồng, vui khi anh vui, nếu anh buồn em muốn mắng cái kẻ đã gây ra nỗi buồn ấy.Em hiểu rằng yêu đơn phương là tự nguyện đau, là âm thầm nhớ,là đợi mong thấp thỏm, là ấm ức ghen tuông nhưng em vẫn cứ yêu anh.Nếu phải đổi cái mạng nhỏ bé này để bảo vệ anh cùng cô gái mà anh yêu thì em sẽ nguyện ý.Chỉ cần anh nói ba chữ "Anh yêu em" thì em có thể làm tất cả vì anh...NẾU CÓ CHUYỂN VER HAY EDIT NHỚ THÔNG BÁO CHO MÌNH 1 TIẾNG NHÉ!Đây là lần đầu tiên mình viết truyên nên có sai sót gì mong mọi người bỏ qua cho ạ!…
Tôi với anh hai người xa lạ Tự phương nào chẳng hẹn quen nhau…
"Sau chia tay, họ dần xa xa xa nhau. Ngày ấy, Bích Anh quyết định rời xa anh -Cao Thuỵ.5 tháng sau, cô muốn quay lại với anh, nhưng anh đã quên rồi, quên tất cả về cô rồi. Chàng trai mà cô yêu năm 17 tuổi đã không thể đi bên cạnh cô đến suốt cuộc đời"_Truyện rất sến, ai không thích thì phím "back" _Không đọc chùa, thể hiện sự LỊCH SỰ dùm mình nhé :))…
Chuyện này mh đọc thấy hay lên copy về cho mọi người cùng đc nhé.trích dẫn:Lăng Tuyết Mạn từ nhỏ đã bị người cha ức hiếp, dù chưa tốt nghiệp nhưng nàng thường xuyên đi làm thêm để đem tiền về phụ giúp gia đình. Mặc vậy, người cha vẫn không ngần ngại mắng nhiếc nàng. Đối xử tệ với nàng đã đành, ông thường xuyên vung tay đánh mẹ nàng.Bao nhiêu nỗi bực tức và ấm ức tích lũy từ lâu. Khi vừa về nhà nhìn thấy cảnh mẹ mình bị đánh không thương tiếc, mất đi lý trí nàng kêu to một tiếng, xông vào phòng bếp cầm lấy con dao, hướng thẳng ngực người đàn ông đâm mạnh xuống!Kết cục nàng nhận tuyên án mười lăm năm.***Nàng, ngày đầu tiên xuyên qua, liền bị phụ thân áp giải lên kiệu hoa. Đi với nửa đường, một tin dữ truyền đến!"Cái gì? Tên vương gia ốm yếu kia không chờ ta bái đường xung hỉ liền chết?"Lăng Tuyết Mạn ngửa mặt lên trời cười ba tiếng, bàn tay vung lên, "Hồi phủ! Chú rẻ thành người chết, vậy không cần xuất giá đi?"Ai ngờ..."Từ Vương Gia trước khi mất có để lại di ngôn: hôn lễ tiếp tục, tứ vương phi cùng linh vị bái đường! Vì Tử Vương Gia thủ tiết cả đời cho đến chết!"Từ Vương Gia! Ngươi thật là một vương gia đáng chết!.…