atsh - destiny
" gặp nhau rồi thật khó lìa xa "" chứ không phải mới đầu ghét nhau bỏ mẹ hả?? " " ê nha?? ê!!? "…
" gặp nhau rồi thật khó lìa xa "" chứ không phải mới đầu ghét nhau bỏ mẹ hả?? " " ê nha?? ê!!? "…
Tác giả : Xuyên LanNguồn: Truyện full Edit :Ê đê ban mêĐộ dài chương: 82c (14 phiên ngoại)Đây chỉ là truyện reup để tui đọc off.…
Tình iu của 2 bạnnnnnn…
Đức Duy là sinh viên năm ba của trường đại học sư phạm , chuyên ngành sư phạm văn…
Real life"Tình yêu của chị dành cho Hà cũng giống như bài hát này vậy. Hà là cả một đời của chị, là cả một bầu trời đầy nhớ thương"…
you look lonely, i can fix that 🚫không đem đi bất cứ đâu nếu không có sự đồng ý của tác giả.🚫…
Lee Minhyeong, ca sĩ hạng A tại Hàn lại bị chính gia đình của mình ép cưới Moon Hyeonjoon nhằm mục đích thương mại mà không hề hay biết cả hai lại ghét nhau từ nhỏ.…
"xin em, đừng rời bỏ anh''"jungwon chết rồi"*Không nhận chuyển ver dưới mọi hình thức…
Hongjoong phải giải quyết những việc mà anh không hề mong muốn, chẳng hạn như việc gặp gỡ một chàng người cá dễ thương trong bể bơi của mình và cuối cùng anh cũng có tình cảm.Top! Hongjoong.Bottom! SeonghwaTruyện được dịch dưới sự cho phép của tác giả ^^…
"Xin chào kí chủ, ta là hệ thống số 1314. Kí chủ đã được lựa chọn là người thực hiện nhiệm vụ cùng ta""Lựa chọn? Đây là đâu chứ?""Đây là một thế giới khác thế giới kí chủ đang sống""Ta phải làm gì?""Giúp các nam chính công lược được tiểu sư đệ-Bách Lý Đông Quân của ngươi""...." Ta muốnnnnnn vềềềềềềề…
Tiếp tục câu chuyện chị chủ quán và em nhân viênnnn 🫰🏻…
" Hứa Hạnh Ngân, vừa sinh ra bị bỏ rơi ở cổng chùa. 5 tuổi, được mái ấm tình thương to nhất huyện xin nuôi. 16 tuổi thi đỗ vào trường chuyên tốt nhất cả nước.Thế nào? Ngầu quá đúng không?Nhưng chuyện ngầu nhất đời tôi, chính là thích Hồ Anh Tuấn."♪♪♪Tôi tỉnh giấc khi đồng hồ điểm 10 giờ sáng. Ánh sáng từ cửa sổ hắt vào phòng dịu nhẹ, có lẽ ai đó đã hạ rèm xuống, nên tôi mới ngủ muộn như vậy.Bên ngoài, cơm đã nấu sẵn.Tôi không nhớ đêm qua tôi bò vào phòng bằng cách nào. kiểu người như Hồ Anh Tuấn chắc sẽ không bế công chúa tôi rồi. Chắc đêm qua anh đã túm tóc, hoặc xách cổ tôi lôi vào phòng.Cơm canh này, chắc là anh ăn không hợp khẩu vị nên mới bỏ lại để tôi đớp hết.Mặc kệ là bằng cách nào, tôi đói sắp chết rồi.Lạ ghê, toàn là món tôi thích. Nấu cũng rất vừa miệng. Tôi bị dị ứng cà rốt. Vừa hay anh mua củ cải muối trộn cơm không có cọng cà rốt nào.Tôi vui vẻ ăn hết bát cơm, uống hết cả cốc trà sữa anh để trên bàn.Lúc vứt rác vào thùng, tôi chợt nhìn có vài sợi gì đó óng ánh mỡ màu cam cam ở phía đáy....Là sợi cà rốt à???Lời của tác giả: Một câu truyện làm bạn sâu răng lunnnnnnnn (ノ◕ヮ◕)ノ*:・゚✧…
Ầu mennnnnn ! Người yêu anh là thực tập sinh mà anh không biết :Dcái truyện này sinh ra chỉ để giải trí. =))completed.trẻ trâu từ 2018, xin bỏ qua 100% sự phán xét (mặc dù tôi cũng tự phán xét cái này dữ lắm😀)do not take out without permission.…
Tình yêu bắt đầu từ bộ phim cả hai đóng chung .…
Anh thế giới lạnh, em là cục bông "trắng" ...…
miễn là em, anh có thể làm tất cả.…
Ba tháng sau khi kết hôn, Giản Hàng và Tần Mặc Lĩnh vẫn phân chia phòng ngủ. Mối hôn nhân này là do ông cụ nhà họ Tần quyết định, Tần Mặc Lĩnh không có tình cảm với cô. Trong mắt người ngoài, người có gia cảnh bình thường như cô gả đến nhà họ Tần là bay lên cành cây cao biến thành phượng hoàng.Không ít người trông chờ cô trở thành chuyện cười vì bị người chồng giàu có ruồng bỏ.Mối hôn nhân này cô cũng không thiệt thòi, Giản Hàng quyết định cùng Tần Mặc Lĩnh sống chung với nhau.Đêm đó, cô chủ động tìm anh nói chuyện, nói về một chủ đề nào đó trên hotsearch.Tần Mặc Lĩnh trả lời qua loa mấy câu với cô. Giản Hàng trông bộ dạng thờ ơ đó, ngay tức khắc đứng dậy trở về phòng ngủ.Không lâu sau đó, tiếng gõ cửa phòng vang lên.Giản Hàng không mở cửa, ngữ khí lạnh nhạt: "Có chuyện thì nói!"Tần Mặc Lĩnh: "Hotsearch mà em quan tâm ban nãy mới đứng thứ 22, trạng thái là "mới", bây giờ lên tới vị trí thứ 2 rồi, phía sau còn có "bạo" màu tím".Giản Hàng: "..."Lưu ý: Vì thích truyện và muốn chia sẻ cho mọi người nên đăng. Cảm phiền không bình luận những từ không hay. Cảm ơn.…