Người chồng máu lạnh
Sau này, anh nhất định không làm cho em phải chịu đau khổ, nhất định!…
Sau này, anh nhất định không làm cho em phải chịu đau khổ, nhất định!…
Người Nhật có một thuật ngữ gọi là "Koi no Yokan", Heeseung đã từng nghe qua xong bỏ đó, để rồi đến tận khi gặp Sim Jaeyun thì anh mới chợt nhận ra rằng cái thứ mà bản thân từng coi là nhảm nhí ấy lại đang vận thẳng vào cuộc đời mình. ...Có người nói rằng đối diện với "Koi no Yokan" rất dễ; hoặc là bước đến gần hơn để châm ngòi cho trái tim đã một phần rung động, hoặc là phớt lờ đi để rồi cả đôi bên cùng lặng lẽ bước qua nhau. Ngày gặp Jaeyun, Heeseung đã không đủ dũng khí để chọn phương án lạnh lùng quay lưng lại. Anh đủ tỉnh táo để biết trái tim mình muốn gì, và nó không bao giờ thích việc trốn tránh hiện tại chỉ để ôm về lầm lỡ nuối tiếc cho tương lai. Written by @pppnhan.…
Tên gốc: You're my happinessTên tiếng Việt: Em là niềm hạnh phúc của anhAuthor: @SimplyACherryBombTrans: @DojunyoungieMain couple: MarkHyuck (Mark X Donghyuck) NCTThể loại: ĐM, Oneshot, hiện đại, highschool au, đơn phương thầm mếnTRANS ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TẠI WATTPAD CỦA KEM ĐÀO CHOCO @Dojunyoungie. VUI LÒNG KHÔNG ĐEM ĐI ĐÂU!!!Câu văn mình dịch có thể còn lủng củng mọi người thông cảm nha, hoặc có thể comment góp ý cho mình! Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!…
Truyện đã edit @Zaan_bappThể loại: Nguyên sang, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Song khiết, Xuyên sách, Hào môn thế gia, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Trâu già gặm cỏ non, 1v1,Nữ chủ Văn Án: Hyeri xuyên vào một quyển sách, trở thành nữ phụ ác độc trùng họ trùng tên với cô trong truyện tổng tài bá đạo. Nữ phụ ác độc đã làm rất nhiều chuyện xấu, khiến Lee gia phá sản, cửa nát nhà tan, cuối cùng thì bị luân gian đến chết. Hyeri tỏ vẻ, ôi chao cái vận mệnh này, cô không chấp nhận được.- Vì thế, đêm bị xuyên sách, Hyeri húp trọn cô út của nam chính.Từ đó về sau, Hyeri bắt đầu nếm trải cảm giác được độc sủng, trừ việc eo đau chân mỏi, không xuống được giường ra, thật sự không còn gì đáng phàn nàn nữa=))- Tại tiệc rượu. Nam chính ôm nữ chính đang khóc sướt mướt đứng trước mặt Hyeri, cường thế tỏ vẻ rằng nữ chính yêu hắn ta thật lòng, bảo cô đừng lãng phí tâm tư nữa.Cô út của nam chính ôm lấy eo nhỏ của Hyeri một cách đầy chiếm hữu:"Đây là vợ tôi, gọi thím."…
5 lần Mingyu nói với Wonwoo rằng cậu yêu anh ㅡ để thử nghiệm một nghiên cứu cậu đã đọc được trong một bài báo ㅡ và 1 lần Wonwoo nói rằng anh yêu cậu; như một lời thú nhận thật lòng.…
Chuyện tình lãng mạn nhưng đôi chỗ dở khóc dở cười của một anh đầu E nghiện skinship và một em đầu I anti skinship. Cố gắng phấn đấu một khoảng thời gian rất dài, cuối cùng cũng có thể hôn, có thể ôm, chỉ thiếu điều bắc rạp đám cưới rước ẻm về dinh rồi. Cùng đón chờ nhé.…
• 𝐛𝐚𝐢𝐬𝐞𝐦𝐚𝐢𝐧 • [n.] a kiss on the hand…
Sẽ có rất nhiều người tài năng trong môn trượt băng nghệ thuật nhưng Lee Heeseung chỉ có một Park Sunghoon.Tên fic gốc: 《余烬》Tác giả: 且作壁上观 frozeneverCre ảnh bìa: 且作壁上观 frozeneverBản chuyển ngữ không đảm bảo đúng 100 phần trămBản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi bất cứ đâu.…
;;-;; Chỉ là toi nhớ các chàng trai ấy quá thôi! Dù là đăng sau final nhưng mong các cậu sẽ ủng hộ!…
ᵛᵐⁱⁿ𝗐𝗈𝗎𝗅𝖽 𝗒𝗈𝗎 𝖿𝖺𝗅𝗅 𝖿𝗈𝗋 𝗆𝖾? 🍂…
Lúc này, khi Jongseong là phiên bản dịu dàng nhất của chính mình, Heeseung cảm thấy việc đặt tay lên lưng em-sự kết hợp vụng về nhất của một chút nhẹ nhàng, một chút chiếm hữu-lại trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết. Heeseung đẩy nhẹ, thì thầm, "Để anh đưa em về giường nhé em yêu?"Jay quay đầu lại nhanh đến mức Heeseung chắc rằng cổ em đã rất đau "Gì cơ?"(hoặc ba lần Heeseung chứng kiến Jay mộng du và một lần em hoàn toàn tỉnh táo)…
"Em với anh ấy chỉ là bạn bè và đồng đội trong nhóm của trường thôi" ...CP: markhyuck / nomin / yangren / jichenThe work belongs to @reicalg_mh on wp…
Woo Seul-gi tỉnh dậy và nhận ra mình bị giam giữ trong một căn phòng không lối thoát. Cổ cô bị khóa chặt bằng một chiếc vòng da lạnh buốt-dấu hiệu cho sự sở hữu tuyệt đối của Yoo Jae-yi. Không chỉ là một trò chơi kiểm soát thông thường, Jae-yi dần đẩy Seul-gi đến bờ vực tuyệt vọng, nơi cô không còn phân biệt được giữa sợ hãi và phục tùng.Mỗi bữa ăn, mỗi giấc ngủ, mỗi lời nói đều bị giám sát. Jae-yi không cần dùng xích sắt hay roi da-chỉ cần những lời nói lạnh lùng, những cái chạm ám ảnh cũng đủ để Seul-gi gục ngã. Nhưng liệu có thực sự không có lối thoát, hay chính Seul-gi cũng đang dần chìm vào vòng kiểm soát ấy?Một câu chuyện về sự giam cầm, hành hạ và những ranh giới mờ nhạt giữa nỗi sợ hãi và sự lệ thuộc.Thể loại: Dark Romance, ngược tâm + thể xác, thao túng tâm lý, cưỡng đoạt, độc chiếm, chiếm hữu.#fanfic, #jeayi, #seulgi #friendlyvinalry, #gl…
[Cảnh sát Kim Mingyu x Y tá Jeon Wonwoo]Khi một tai nạn không may xảy ra tại nơi làm việc buộc cảnh sát Kim Mingyu phải nhập viện, không có sự chuẩn bị nào là đủ trước những gì số phận đã sắp đặt sẵn dành cho Mingyu. Chẳng hạn như việc gặp lại y tá Jeon Wonwoo, bạn trai cũ của cậu sau 4 năm ㅡ người vẫn luôn nuôi lòng oán hận sâu sắc đối với cậu, vì mối quan hệ của họ trong quá khứ đã kết thúc theo một cách tồi tệ nhất có thể.…
liệu người đến có dịu dàng khâu lại vết đau trong em, hay lại nhẫn tâm xé toạc nó một lần nữa?…
Lee Jeno : ❝Người đó cuối cùng cũng đến, người chiếm hồn anh bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu.❞•Midnight in Paris: Nửa đêm ở Paris .•Pairing: - PARIS BEFORE SUNRISE: Lee Jeno x Lee Donghyuck (Ended) - PARIS BEFRORE SUNSET: Na Jaemin x Huang Renjun (On going)•Inspired by: Midnight In Paris (2011) và Lauv - Paris in the rain• NOTE: - Câu giới thiệu lấy ý tưởng từ bài thơ "Vì sao" của Xuân Diệu. - Fic sẽ gồm hai phần, vậy nên để có thể hiểu hết toàn bộ tình tiết thì hãy đọc hết cả hai nhóooo. - Tiêu đề mỗi chương đều sẽ là lời của một ca khúc, cậu có thể xem đấy là _peachmee's music recommendation~MỪNG SINH NHẬT LEE JENO, CRUSH TO BỰ CỦA TÔIIII…
"người không nhớ tôi, là người tôi nhớ nhất.".."trong bộ bài ký ức, cậu là lá thứ 13 - không có tên, không có hình.và tớ đã đánh mất nó khi chưa kịp nhìn rõ một lần."tác giả: Lạc Tiểu Vi (洛小薇)…
tại sao kẻ điên luôn là người thiệt thòi?…
- Quỳ xuống.Một giọng nói lạnh nhạt cất lên phá vỡ bầu không gian tĩnh lặng, như lớp rỉ đường đặc quánh, bám chặt lấy tâm can người nghe rồi kéo họ xuống tận sâu vực thẳm.Lee Hye Jin cúi đầu, cố gắng che giấu đi đôi mắt đang ngấn nước nhưng lại không ngăn được bờ vai run lên bần bật. Người đứng trước mặt cô thì không để tâm nhiều đến vậy, khi mà cơn giận đã sớm che mờ đi lý trí. Một lần rồi lại một lần, dù là vô tình hay hữu ý, Lee Hye Jin luôn luôn làm tổn thương người ấy, mà một lần rồi lại một lần, đều là những vết rạch thật sâu. Cô run rẩy quỳ xuống dưới chân người trước mặt, cả đời này, cũng chỉ có người ấy mới có thể khiến cô rũ bỏ hết lòng tự trọng, quỳ xuống mà cầu xin sự tha thứ.Seo Hee Soo.…