Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
1,589 Truyện
Chỉ Thích Anh Mười Năm Thôi

Chỉ Thích Anh Mười Năm Thôi

368 55 20

Thể loại : ngôn tình hiện đại.Tình trạng: đang cập nhật.Tác giả: Nguyệt Quý.Cô hoạt bát ngây thơ, sống trong sự đùm bọc của gia đình.Anh lịch lãm, trưởng thành, gia cảnh nghèo khó chỉ có mẹ là chỗ dựa vững chắc. Cô mạnh mẽ thông minh. Anh nhẹ nhàng tinh tế. Cô là mối tình đầu của anh, anh cũng là người đầu tiên cô thích. Hai người yêu nhau trong sáng, ấm áp.Người ta bảo tình yêu học trò bao giờ cũng đẹp nhưng vẫn là phải kết thúc.Anh và cô cũng vậy. Anh chia tay cô trong cơn mưa. Anh nói " em quá mạnh mẽ, mạnh mẽ đến nỗi không bao giờ nương tựa anh". Cô nói " cho nên anh bỏ rơi em sao, vì em mạnh mẽ quá sao".Mối tình đầu chia tay chớp nhoáng và im lặng là nỗi ám ảnh lớn với cô. Cô đội lên đầu một lớp mặt nạ, cô bắt đầu nhu thuận, khép kín. Kể từ thời gian đó cô thích anh mười năm rồi, mười năm thanh xuân. Liệu anh và cô sẽ đi đến bước đường nào?…

[Mộ Quang ĐN] bít tết quan sát nhật kí

[Mộ Quang ĐN] bít tết quan sát nhật kí

2,268 14 2

converted by heoho@tangthuvien【 văn án 】"Ta huyết có thể cho ngươi phát cuồng sao?""Không thể.""Ta huyết không có tồn tại cảm sao?""Không là.""Ta huyết có an thần tỉnh não công hiệu sao?""Không có.""Ta tư tưởng ngươi đọc không đến sao?""Đọc đến.""Vậy ngươi đem ta hiện tại tưởng chuyện tình đọc xuất ra.""—— đừng nói giỡn, nhân làm sao có thể cùng bít tết yêu đương? !"====================================================Bài này nữ chủ tên tiếng Anh tự cùng Bella tương phản, tác giả Anh Văn trình độ một loại, phiên dịch xuất ra cũng chính là cái kia bộ dáng .Bài này nam chủ tạm định Edward • Cullen, bất quá hắn cùng ta định nghĩa lí mĩ nam vẫn là phân biệt cự nha ——【 vò đầuKhông là ở ngoại quốc, cũng đúng mộ quang tính không xong rất quen thuộc, phong tục tập quán nếu quả có không hợp tình lý địa phương, thỉnh chụp chuyên chỉ ra, vô cùng cảm kích.Bài này là ở biên tập roi hạ sinh ra , tác giả nhân phẩm có cam đoan, về phần hố phẩm... Kia là cái gì? Thỉnh các vị tự bị lương thực lại khiêu.Nội dung nhãn: mĩ kịch huyết tộc xuyên qua thời không phương tây RomanNhân vật chính: Rambo • Reeves, Edward • Cullen ┃ phối hợp diễn: mộ quang chi thành mọi người ┃ cái khác: Dave, khuê ân, mang lâm na…

Viết Cho Chị - Viết Cho Em

Viết Cho Chị - Viết Cho Em

2 0 1

Ngày....tháng.....nămMình không phải bắt đầu từ hôm nay bởi vì nỗi đau này không phải mới. Nó đã ở đó từ rất lâu, len lỏi qua từng ngày, từng đêm, chỉ là bây giờ mình mới đủ can đảm để nhìn thẳng vào nó. Và bây giờ lần đầu tiên mình đủ dũng khí, không né tránh, không che đậy để mình có thể nói với chính mình rằng: mình đã buồn, đã mất mát, đã tổn thương nhiều đến thế nào.Mình viết ra, không phải để kể cho ai nghe, mà để bản thân còn nghe thấy chính mình. Bởi có những cảm xúc, nếu cứ giữ trong lòng, sẽ dần trở thành gánh nặng, nặng đến mức khiến tim mình dường như không còn nhịp đập. Nhưng khi thả chúng lên giấy, ít nhất chúng trôi đi một phần, để mình còn có thể thở, còn thấy nhẹ nhõm một chút.Viết cho đứa trẻ đã từng quá giỏi chịu đựng, đến mức quên mất rằng mình cũng có quyền được khóc, được yếu mềm, được buồn bã mà không sợ bị trách móc.Viết cho người lớn đã đi quá xa, đã cứng cỏi đến mức trái tim gần như quên mất cách để cảm nhận nỗi đau, để biết rằng mình vẫn có thể yêu và được yêu.Và giờ đây mình đang cố đi ngược lại. Không phải để quay về quá khứ, mà để nối lại.Nối giữa một đứa trẻ từng tổn thương và một người lớn đang mơ một ngày được sống thật với chính mình, không còn sợ hãi, không còn giấu diếm, không còn phải che mặt trước nỗi cô đơn.Đây là nhật ký. Nhưng cũng là bản đồ.Bản đồ dẫn đường để tìm lại chính bản thân mình qua những vết nứt, qua những giọt nước mắt, qua cả những lần tưởng chừng đã chết.…

Phàm Nhân Truyền Kì

Phàm Nhân Truyền Kì

2 0 1

Nếu ta không thể giết ngươi khi là tiên thì ta sẽ giết khi làm người!ảnh được lấy được từ địa chỉ:https://www.google.com.vn/search?q=TIEN+HIEP&hl=en&authuser=0&tbm=isch&sxsrf=AOaemvITJ8mMGHvZj5bwtKKrmedjimI26g%3A1636683437004&source=hp&biw=1536&bih=754&ei=rM6NYZ_hOqeUr7wPkOihYA&iflsig=ALs-wAMAAAAAYY3cvfeLvP-7f8sCRY07HNyIw_4QgiB5&oq=TIEN+HIEP&gs_lcp=CgNpbWcQAzIFCAAQgAQyBAgAEBgyBAgAEBgyBAgAEBgyBAgAEBgyBAgAEBgyBAgAEBgyBAgAEBgyBAgAEBgyBAgAEBg6BwgjEO8DECc6CAgAEIAEELEDOgUIABCxAzoGCAAQBRAeOgYIABAIEB5QAFikD2ClEWgBcAB4AIABdYgBmgiSAQMzLjeYAQCgAQGqAQtnd3Mtd2l6LWltZw&sclient=img&ved=0ahUKEwif5_r24JH0AhUnyosBHRB0CAwQ4dUDCAY&uact=5#imgrc=7WLmjSiH2Nv6sM…

[One Short] Bao Giờ Mưa Tan?

[One Short] Bao Giờ Mưa Tan?

68 12 3

Đi được vài bước, cô vấp ngã, cú ngã như đánh bể mọi sự chịu đựng trong lòng, cô òa khóc trong mưa, đập mạnh tay lên nền xi măng cứng nhám, vết trầy trụa trên da thịt không bì được vết thương lòng cứ tra tấn cô từng giây từng phút, tại sao lâu vậy rồi, cô vẫn không đủ can đảm đứng lên?" Cô không sao chứ?" Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai... là anh sao? Không thể lầm được, tuy bây giờ mắt cô đã mù nhưng tai vẫn rất thính, là giọng của anh mà." Phong Tuấn, anh về rồi..." Liễu Mạch Du gấp gáp lần mò khuôn mặt người nam nhân đối diện, cô sợ anh sẽ đi mất, dù là ảo ảnh... nhưng xin anh ở lại lâu một chút được không, cô rất nhớ anh." Cô nhầm người rồi, tôi..." Nhìn dáng vẻ cô gái trước mặt, Vương Tử Khang không khỏi xót xa." Đừng bỏ rơi em, em nhớ anh lắm... " Liễu Mạch Du ôm chầm lấy anh, khổ sở nấc lên từng tiếng.Vương Tử Khang im bặt, để mặc người con gái tiều tụy, ướt sủng dính lấy thân người ấm áp của mình, anh đáp trả bằng cái vỗ về dịu dàng. Anh nghe người quét dọn nói vào giờ này, ngày nào cô cũng đến đây thăm mộ người yêu, cũng khóc một cách rất đau đớn, thế là như một thói quen, Vương Tử Khang luôn đến đúng giờ, đứng từ xa nhìn cô tự dày vò mình mà chẳng một câu thăm hỏi, vì anh biết... nổi đau của cô, chạm đến chỉ làm nó thêm nhức nhói. Nhưng hôm nay nhìn cô ngã, anh không thể đứng yên ở đó, liền cầm ô đến chở che.Một lúc sau, cô ngất đi, anh cẩn thận bế cô lên xe, đưa đến căn biệt thư yên ả của mình.Một cuộc tình đau thương lại sắp bắt đầu...…

Trùng Sinh Huyễn Thế Trường Ca

Trùng Sinh Huyễn Thế Trường Ca

44 0 10

"Lý Cẩn Chi, ta nguyền rủa ngươi! Dù có luân hồi vạn kiếp, ngươi cũng không thoát khỏi tội nghiệt đã gây ra!"Lời nguyền vang vọng như sấm truyền. Lý Cẩn Chi lảo đảo bước đi, thân thể nhuốm máu, từng bước chật vật tiến về phía một chậu ngọc tinh xảo trên đại điện, bên trong chỉ có một hạt giống khô cằn.Hắn qụy xuống, bàn tay run rẩy chạm vào chậu cây. Ánh mắt hắn đầy ân hận vô biên, hơi thở yếu dần... Đúng lúc ấy, một giọt huyết đỏ thẫm từ ngón tay hắn nhỏ xuống, thấm sâu vào lớp đất lạnh lẽo.Rồi-một mầm non yếu ớt đâm chồi.Trong khoảng lặng chết chóc, một tia sinh cơ bừng lên như ánh sáng mong manh nơi tuyệt cảnh. Lý Cẩn Chi khẽ mỉm cười, giọng nói yếu ớt rồi tắt hẳn: "Hóa ra... lời thần tiên là thật... Tất cả... vẫn có thể cứu chữa..."Phi Vũ giật mình tỉnh giấc ... Lại là giấc mộng ấy, cảnh tượng rõ ràng như một ký ức viễn cổ nào đó vọng về. Hắn nhìn bàn tay mình, như thể vẫn còn cảm nhận được hơi ấm của giọt máu kia."Rốt cuộc, đây là điềm báo gì?" .....Hàng trăm năm trước, nạn bệnh dịch quét qua đại lục, mang theo chết chóc và oán hận. Từ đống tro tàn ấy, ba thế lực cường đại đã hình thành. Thế nhưng giữa thời đại loạn lạc ấy, vẫn có những kẻ không cam tâm bị số phận trói buộc. Liệu họ có thể xé toang màn đêm, phá vỡ xiềng xích hận thù, và cùng nhau tìm ra chân tướng để cứu lấy thế gian khỏi bóng tối vĩnh hằng?…

Thể phá cửu thiên

Thể phá cửu thiên

61 10 10

[Địa cầu - thế kỷ 21]: Trong một đêm mưa bão, trên con đường đi làm thêm về, một chiếc xe tải mất lái đâm vào Trần Phong ... Thứ cuối cùng hắn kịp nhìn thấy là ánh sáng lóe lên ... Là đèn xe hay đèn đường? Hắn cũng không biết nữa ... và sau đó là bóng tối bao trùm ...[Dị giới]: Sáng thức giấc ở một nơi xa ... Khi mở mắt lần nữa, hắn đã không còn ở Địa cầu quen thuộc, mà đã trở thành một phàm nhân nơi tiểu trấn biên cảnh xa xôi nơi tiểu quốc của Cửu Châu Đại Lục - một vùng đất nơi mạnh được yếu thua, sinh mệnh con người rẻ mạt.Không hệ thống trợ giúp.Không bàn tay vàng dẫn lối.Không thân thế huy hoàng hay kỳ ngộ nghịch thiên.Chỉ có một trí óc hiện đại và một ý chí không chịu khuất phục.Giữa thế giới tu chân tàn khốc, nơi linh khí cực kỳ thưa thớt, tông môn tranh đoạt, sinh linh vì một chút tài nguyên mà chém giết lẫn nhau - Trần Phong liệu có thể từng bước sinh tồn, đứng vững, rồi dần bước vào con đường tu luyện đầy máu lửa? Hay sẽ bị nhấn chìm trong sự khốc liệt của dị giới này?Hành trình của hắn có lẽ sẽ không hào nhoáng, nhưng chân thật, tàn nhẫn, và mỗi bước đều có cái giá phải trả ...…

[GI&HSR] |EABO| Yandere!Various X Reader |

[GI&HSR] |EABO| Yandere!Various X Reader |"Say Đắm, Mê Người, Dụ Hoặc..."|

2,572 234 1

"Vắt chéo chân mình để làm điểm tựa sách cùng với tách trà trên tay, với một tư thế ung dung, bạn tựa vào chiếc đệm lưng ghế một cách đầy thoải mái và tận hưởng từng khoảnh khắc bình yên bên cửa sổ, những chú chim sẻ nhẹ nhàng đậu trên khung cửa sổ chào đón cho một buổi sáng của vùng đất Sumeru đầy tươi tắn. Buổi sáng của bạn bắt đầu như thế đấy, được uống một tách trà nóng và thư giãn với sách để chuẩn bị cho kì thi tiếp theo của Giáo Viện Sumeru. Là một trong những học giả hiếm hoi trong suốt hàng trăm năm nay, với bề dày lịch sử của nó thì đã không ít người đã tốt nghiệp một cách thành công, có được một công việc yên ổn, phù hợp. Vậy nên, bạn cũng mong muốn và hi vọng bản thân cũng có một cái nghề để mưu sinh, chứ chẳng thể mãi sống cùng hai người họ được. Nhưng có vẻ ước mơ nhỏ nhoi giản đơn ấy của bạn làm cho họ có chút khó chịu thì phải?...Hay là việc bạn phải đối mặt với sự quan tâm thái quá của các vị Archon khác đến từ Đại Lục Teyvat rộng lớn này?Rồi làm sao đây khi mà tình trạng liên tục bị người này đến người khác trói buộc bên cạnh họ tiếp dục diễn ra khi bạn vô tình bị xuyên đến thế giới khác đây?Nhìn lấy các vị Aeon trước mắt, bạn quỳ xuống một cách vụng về để cầu xin được ban phước mà không hề hay biết rằng đó có lẽ là lần cuối bạn được nhìn thấy ánh sáng một lần nữa.....Đặc biệt là ở giữa không gian vũ trụ bao la này, liệu có ai sẽ thương tình mà cứu bạn ra mà không đòi hỏi gì không?......"…