mười một phút | heehoon
"tại sao anh lúc nào cũng đến trễ 1 phút vậy?""tại anh thích số 11.""11? nó liên quan đến gì sao?""11, ngụ ý rằng chỉ một mình anh và em đứng cạnh nhau."…
"tại sao anh lúc nào cũng đến trễ 1 phút vậy?""tại anh thích số 11.""11? nó liên quan đến gì sao?""11, ngụ ý rằng chỉ một mình anh và em đứng cạnh nhau."…
"Vì sao chúng ta lại nhắm mắt khi ngủ, khi khóc, khi tưởng tượng, khi hôn nhau, khi cầu nguyện? Bởi vì những gì đẹp nhất trên thế gian này chẳng thể nào nhìn thấy bằng mắt mà phải được con tim cảm nhận. Và với em, anh chính là điều đẹp đẽ nhất trên thế gian này." -Khuyết danh.-…
ANH CÓ THỂ NẮM TAY EM KHÔNG?!…
odnoliub có nghĩa là suốt đời suốt kiếp chỉ yêu một mình em.…
Đã có sự cho phép từ tác giả gốc,pln…
Chuyện tình gà bông của hội những thanh niên nghim túc và nhát gái😆❗️Lưu ý trước khi đọc:✨️ Truyện được viết bằng trí tưởng tượng vươn tầm vũ trụ của con tác giả, hoàn toàn không liên quan đến đời thực.✨️ Anti Enhypen, anti các nghệ sĩ nữ trong truyện hay không thích thể loại BxG thì vui lòng clickback!!✨️ Truyện được viết hoàn toàn nhằm mục đích giải trí, do not take it seriously 😌✨️ Độ tuổi của các nhân vật sẽ được thay đổi để phù hợp với cốt truyệnWritten by Bí ngô🎃…
Em đã tìm thấy tôi rồi.…
Có một lần, Sunghoon nhận phỏng vấn của một tạp chí kinh tế, trả lời câu hỏi về tiêu chuẩn chọn bạn đời, anh chỉ nói ba từ:"Muốn ngoan ngoãn."Cùng ngày Yang Jungwon cũng xem xong cuốn tạp chí, ngay lập tức đi nhuộm đen quả đầu đỏ, tống khứ con xe phân khối lớn vào nhà kho, cũng quyết tâm cai thuốc, thoạt nhìn thì là một em bé ngoan.Sau đó, trong buổi xem mắt của hai người, Park Sunghoon hỏi Yang Jungwon rằng: "Em có hy vọng gì đối với người bạn đời tương lai của mình không?"[chuyển ver]…
"Seunghoon, hôm nay em sẽ là bức thư tình của anh nhé?" since: 15/02/2019 ・:*+.…
liệu tình yêu giữa anh và tôi có thể tồn tại trước ranh giới của hai thế giới hoàn toàn cách biệt?lowercase…
Là nơi em có thể rơi nước mắtLà nơi em có thể quay về--------------------------------------Start: 22/12/2021…
bảy ngày ấy, tôi vô tình phải lòng và tập quên đi người xa lạ.•heeseung diary•…
Sim Jaeyun bị bạn cùng phòng hôn trộm trong một đêm cúp điệnThế là hôm sau cậu nhắn tin vào nhóm: "Cậu hôn dở thật đấy..." Cậu quyết tâm tìm ra kẻ đã hôn trộm mình.. ---------------------------Truyện chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả hay editor mong các bạn đừng mang đi nơi khác ạ 🫶…
Định là chuyển ver RaWoong/ LeeOn - Oneus trong acc @_nanajaem_ nhưng vì pay acc nên giờ chuyển lại vào acc này. Và chuyển cp luôn thành JakeHoon/JayWon - Enhypen nhaChuyển ver đã được sự cho phép của tác giả. Xin đừng mang đi nơi khácVì cốt truyện nên mình xin phép thay đổi tuổi của các thành viên và đổi họ của bé JungWonnie thành họ Park nhé:3Tác giả: @Thuong-hunu…
không có gì để mô tả vì sjy sẽ mô tả giùm.Written by Ktothebin.…
Sim jaeyun bật khóc, Mọi lỗi lầm là do cậu gây ra.."lúc sinh nhật con đã ước hai ba đều có thể sống cùng con " nước mắt lăn dài trên má, chỉ biết khi ly hôn mình là người đau khổ, nhưng bây giờ lại thêm hối hận, bởi đứng trước cục diện đó con mới là người bị ảnh hưởng dài lâu.---5h30 2/9/22…
Đã có sự cho phép từ tác giả gốc,pln…
Gốc: CHÚNG TACP gốc: Phác Xán Liệt - Biên Bá HiềnAuthor: realluv__cb…
Sunghoon nhìn Minju một lúc lâu, chẳng có lý do gì để từ chối người mà cậu chờ đợi bao nhiêu năm như vậy. Cậu kiên nhẫn kể ra:"Tôi từng có một gia đình hạnh phúc, cho đến khi ba tôi thành đạt trong sự nghiệp. Ba ngoại tình...ả ta cùng ba...một tay tiếp mẹ tôi đến cái chết. Tôi bị mẹ kế hành hạ, thường xuyên bị đánh đập, thường xuyên đi ra ngoài cho khuất mắt bà ta. Cho đến một hôm, khi bỏ đi như bao ngày khác, tôi gặp một cô bé hồn nhiên, ngây thơ...đến mức phát ghét. Nhưng tôi không ghét cô bé đó, ngược lại cô ấy đó đã khiến cuộc sống của tôi khác xưa. Một cô bé có nụ cười vô tư, đẹp như tuyết...như mùa tuyết năm ấy. Cô bé đó cùng bà, hai bà cháu họ đã cứu rỗi lấy tâm hồn tôi. Cho đến khi...tôi suýt giết chết cô ấy. 13 năm, sống trong dằn vặt, tôi cuối cùng cũng gặp lại cô bé đó. Nụ cười của cô ấy...vẫn đẹp như thế, giống y hệt nụ cười của 13 năm trước, không vướng một chút bụi đời.Nhưng làm sao đây?? Cô ấy không thể nhận ra tôi...."Sunghoon không khóc...không thể khóc nổi, cậu chỉ cười. Minju thì im lặng, lát sau liền hỏi:" Vậy cô ấy giờ đâu rồi??"Sunghoon chỉ lắc đầu, cậu mỉm cười, một nụ cười đau khổ..cô ấy đang bên cạnh cậu, đang nói chuyện với cậu.…