A Mysterious Book
Có thể bạn sẽ không ngờ một cuốn sách có thể vô cùng nguy hiểm...…
Có thể bạn sẽ không ngờ một cuốn sách có thể vô cùng nguy hiểm...…
Tác giả: 森系公子鹿十七Trans: Sophia - Tình yêu ngang trái 🐠 Sinh viên đại học x 🐟 Kim chủMột sự hiểu nhầm nho nhỏ tạo nên một tình yêu to to Bản dịch đã được sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang khỏi đây 🙏Tất cả là sự tưởng tượng của tác giả, không áp đặt vào hiện thực…
ở đây có ngoại truyện mà mình đã viết của các tác phẩm sau :- Từng Có Người Yêu Tôi Như Sinh Mệnh - Thư Nghi- Thất Tịch Không Mưa - Lâu Vũ Tìnhvui lòng không reup nếu chưa có sự cho phép của mình, chỉ đăng duy nhất trên wattpad xyxyoz, nếu ai thấy có người tự ý đăng lên các nền tảng mạng xã hội khác mà không ghi nguồn thì báo cho mình nhé !cảm ơn các bạn đã ủng hộ, chúc mọi người đọc vui vẻ !!!…
Tên truyện : Cầu vồng mang tên em.Tác giả : băng nhu (may) 👆👆👆Thể loại : học đường, lãng mạn, hài hước....Tóm tắt :mỗi ngày được gần anh ấy là một niềm hạnh phúc nhỏ của tôi.......anh ấy luôn hiểu tôi... nhưng điều rõ nhất anh lại không hiểu......tôi thích anh.........Nhưng không sao.....anh ấy có chạy đằng trời....tôi cũng có thể kéo anh ấy về bên mình....Lê Hoan nói là làm... Hahaha...…
Chúng ta ai cũng từng có một khoảng thời gian không mấy tươi đẹp khi ở độ đôi mươi, có những mất mát, cả những đau thương và hận thù. Để rồi, khi thời gian qua đi, mỗi người lại thấy biết ơn những điều mình đã phải trải qua trong quá khứ, đau đớn nhưng kì diệu... Thanh xuân là khoảng thời gian mà cho dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, bất kể ai cũng muốn đôi lần quay trở lại. Vì chẳng ai là trẻ mãi, là được sống mãi với những lần đầu tiên, những trải nghiệm muôn hình vạn cảm xúc như vậy.Ai đã yêu và từng đau lòng, nhất định sẽ hiểu rằng không dễ dàng để có thể thoát khỏi cái nỗi ám ảnh ở quá khứ. Và rồi không ít người, để thanh xuân trôi qua như nắm cát vương vãi dần dần qua kẻ hở bàn tay chỉ vì những điều cô nghĩa, chỉ vì những người chẳng hề xem trọng mình.Một sáng thức dậy, nếu bỗng thấy tuổi trẻ của mình đã trôi đi quá nửa, bạn giật mình nhìn ra ngoài kia cuộc sống vẫn đang trôi chảy một cách hoàn hảo chúng ta hiểu ra rằng mình không nên đau lòng nữa, nhận â rằng mình phải sống thật tốt và vui vẻ cho kịp những năm tháng thanh xuân. Thanh xuân vì một cười mà cứ cất mãi để dành, nhưng dẫu người đó có trở lại thì thanh xuân cũng đâu có thể đem ra dùng được nữa ? Cho nên, hãy biết mình phải yêu thương lấy bản thân và biết mình phải tự trân quý chính mình. Thanh xuân này, tuổi trẻ này, phải là của chính chúng ta ! Đối mặt với những câu chuyện cũ bằng tâm hồn thanh thản, nhất định rồi buồn đau cũng hoá mây trời...…