aplou ; vẽ
2 chàng họa sĩ.…
2 chàng họa sĩ.…
paq x hklOneshot seriesOOCATSHAuthor: Joie❌Không mang ra khỏi nhà tôi❌❌Fic không liên quan đến thực tế, vui lòng không đề cập đến fic ở ngoài app Cam. Sẽ ảnh hượng đến cả hai.❌…
clb tổ chức sự kiện và clb âm nhạc trường c không ưa nhau…
lowercase; oocplaylist này là của chúng ta.…
Tên truyện: Hờn DỗiTên tiếng Trung: 娇嗔Hán Việt: Kiều sânTác giả: Thời Tinh ThảoEditor: Sơ Nguyệt Thập LụcBìa: Mộc CameoSố chương: 65 chương chính văn + 17 chương ngoại truyệnThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Hào môn thế giaVĂN ÁN:Phó Ngôn Trí có tiếng lạnh lùng trong bệnh viện số 1, cao lãnh cấm dục, giống như tuyết trắng trên núi cao, không ai có thể lay động.Một ngày nọ, trong văn phòng của bác sĩ Phó có một người đẹp mặc sườn xám thường xuyên lui tới, người đẹp dáng người quyến rũ, môi hồng da trắng.Lúc đầu, các đồng nghiệp nhao nhao đặt cược, không quá một tháng, cô sẽ bị bác sĩ Phó từ chối, cũng sẽ không được bước vào khoa bọn họ nửa bước.Một tháng sau, cô vẫn còn ở đó.Ba tháng sau, có đồng nghiệp thật sự nhìn thấy cô kề tai nói nhỏ với bác sĩ Phó.Đợi đến khi đi ra, sau tai bác sĩ Phó dính son môi đỏ tươi, ái muội không thôi.Một năm sau, cô đăng ký kết hôn với bác sĩ Phó.----- Khi Quý Thanh Ảnh theo đuổi Phó Ngôn Trí, cô thích nhất việc dùng các loại lời âu yếm trêu ghẹo anh, nhìn vành tai anh phiếm hồng, nhưng bộ dạng lại như không hề dao động.Sau này, Phó Ngôn Trí dùng hành động trả lại cho cô toàn bộ những lời âu yếm kia, trêu ghẹo cô mặt đỏ tới mang tai.---- Mới đầu, Phó Ngôn Trí không thích nhất là những người thích làm nũng, nhưng cuối cùng, thứ anh yêu nhất lại là bộ dạng hờn dỗi của Quý Thanh Ảnh. Bất cứ lúc nào, chỉ cần liếc mắt một cái thì ngay lập tức đắm chìm.Bác sĩ (không) lạnh nhạt cấm dục x Nhà thiết kế sườn xám kiều diễm…
Truyện tiếp nối Manga, phần lục địa bóng tối.Tác giả: HamlietEdit: ChítTrên con tàu đi tới lục địa bóng tối, Chrollo, Kurapika, Hisoka và Illumi sẽ không thể khám phá lục địa mới nếu không đối mặt với những cơn ác mộng từ quá khứ của họ ... những cơn ác mộng cứ tái hiện lại.😻 Hãy thả tym cho tui có động lực😽 Cmt đi, tui rất thích relp cmt😿 Đừng xem chùa, con au buồn lắm…
lowercase, textfic, văn xuôi.nhiều từ ngữ tục tĩu.…
aplou…
Cũng là ATSH cùng những tình tiết hư cấu vui nhộn .Ver ABO học đường ạ…
Pháp luân Đại Pháp Hảo - Chân, Thiện, Nhẫn Hảo…
vài ba cái chuyện trong group chat chữa lành ít dữ nhiều.warning: ooc, lowercase, tục, truyện không có gì là thật ngoài tên nhân vậtkhông mang fic lên các nền tảng mạng xã hội khác ạ…
kiếp nạn ở trọ của 29 con người và 1 anh chủ trọ "may mắn"…
mờ ô mô,tờ a ta hỏi tả,mô tả.......…
#UnCoupdeFoudre | 04:00 ─ #UmMo─ Vị ngọt ngào xen lẫn cái đắng nhẹ tựa như hành trình của một ai đó đã cố gắng hết mình để lấp đầy khoang miệng bởi mùi vị ngọt ngào, cho qua những cái đắng khốn đốn của cuộc đời. Hèn nhát nhưng chưa từng bỏ cuôc.…
Những mẩu chuyện nhỏ đen tối về cô gái tóc hồng đa tài…
Nói vui vẻ chứ " vui vẻ " thiệt Dâm. Tục. Hề. VănKhông được đem fic đi đâu nếu chưa xin phép tác giả trước nhé…
Tên: Phía chân trời là biểnThể loại: Truyện ngắn 16+, hiện đại, lãng mạn, ngượcBìa: Team Xí MuộiSố chương: 37 (Đã hoàn)Chỉ phát hành trên watpad, cấm mọi hành vi copy, reup...Năm năm liệu có đủ để cho ta quên một người? Năm năm có đủ để ta từ bỏ chấp niệm, từ bỏ tự do để nguyện ý khoá mình trong không gian gò bó, kín mít chỉ để được ở bên người ta yêu?Năm năm có đủ để ta nhận ra, tình yêu của người giành cho ta mênh mông như biển cả, vĩnh cửu như bầu trời?Năm năm trước cô lựa chọn ra đi không hề ngoảnh lại dù chỉ một lần. Năm năm sau, liệu đi rồi cô có hối hận? *Trích một đoạn ngắn:Vươn tay lên vuốt ve khuôn mặt anh. Cô đột nhiên hỏi: "Năm năm qua anh sống có tốt không?""Không tốt." Anh đáp. "Em thì sao?" "Rất tốt!" Cô nói dối. "Em có đi nữa không?" "..." Đáp lại Nam Hải chỉ là màn đêm im lặng. Đỗ Nam Hải! Thứ anh muốn em không thể cho anh. Sau đêm nay hãy quên em đi. Tìm một người con gái khác, kết hôn, sống cuộc đời bình thương và yên ổn như Trần Nam Phong. Thứ duy nhất em có thể cho anh, chính là...Phương Du kéo sát anh lại gần mình, không hề do dự, ánh mắt kiên định sáng ngời, giây phút môi cô chạm vào môi anh, năm tháng đau khổ dằn vặt cũng bị xoá sạch. Hơi thở của Nam Hải trở nên nặng nhọc, anh đẩy cô ra hỏi: "Em muốn làm gì?" Cô lại nở nụ cười mê hoặc, đôi môi đỏ mọng mấp máy dẫn dụ: "Anh nghĩ em muốn làm gì?"…
Thời học sinh là thời điểm mà ai cũng phải trải qua,chúng ta phải sống hết mình,làm những gì mình muốn để sau này không hối tiếc…
Tui thích Kalluto lắm luôn, nhưng mà không viết được thành câu chuyện nên tui sẽ viết one-short😻 Hãy thả tym cho tui có động lực😽 Cmt đi, tui rất thích relp cmt😿 Đừng xem chùa, con au buồn lắm…