《 ông trời ta hận ngươi!》---- đế quân
…
Như tiêu đề…
Một mẩu duyên ngắn ngủi trong đời...…
Chăm ngôn giúp cuộc sống bớt muộn phiền…
Chuyện rất hay và này nọ…
Em những tưởng....mình không bao giờ có thể chạm vào anh Nhưng khi trái tim ta đã vô tình chạm vào nhau....đã vô tình trót yêu Anh lại không thể từ bỏ chính mình để ở bên em Có bao nhiêu chàng trai có thể rũ bỏ rào cản về quá khứ để bên em Anh không có lỗi Em không có lỗi Chúng ta không có lỗi.....và tình yêu không có lỗi. Em tưởng rằng anh là tình yêu đầu của em, nhưng sự thật đó vừa đúng lại vừa sai Anh ấy nói rằng :" nếu ánh trăng đó không thể rời bỏ bầu trời để đến bên em....hãy trở lại với anh" Anh ấy nói răng:" ánh trăng là thứ em không thể với đến...chỉ có thể ngắm nhìn từ xa, ánh trăng là những sự thật dối trá. Và anh ấy nói rằng:" Anh là bùn đất, là khói bụi..anh có thể vứt bỏ cà mặt đất để được ở bên em. ......xin em....bước chân trở lại bên anh.…
Tác giả: Hạ Tiết NhiChâu Diệp Hàn khó chịu nhìn sang Triệu Phi Vũ. Anh không thể nào vừa mắt nổi cái thằng nhãi này, lúc nào cũng bám riết anh mãi không chịu buông tha. Chơi thì chơi cho đúng luật chớ. Vì cái nóc nhà mà lại mặt dày dính như đĩa."Anh không thích cô ấy thì trả cho tôi. Đừng có mà làm tổn thương cổ." Triệu Phi Vũ kích động nói."Đã vào trò chơi của tôi thì con mồi chỉ có hai quyền lựa chọn. Một là ngoan ngoãn hai là chết. Thế thôi." Anh cười khinh để lại một mình Triệu Phi Vũ ở lại chỗ gốc cây sau trường. Mẹ nó! Ông đây phải dạy dỗ mày cho đàng hoàng.Anh ta tức giận ném cả cành cây về phía Châu Diệp Hàn. Cành cây lơ lửng giữa không trung chỉ còn một vài mét nữa là trúng ngay đầu anh nhưng may thay, vì đã được một nữ hiệp ra tay giúp đỡ._______Review sương sương. Hi vọng mọi người ủng hộ tui nhé.…