Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Chỉ là những dòng tâm sự, những câu văn làm bạn phải suy nghĩ, làm bạn mạnh mẽ hơn. Những cô gái thùy mị, yếu đuối xin đừng đọc, vì nó là dành cho những cô gái biết thương bản thân mình nhiều hơn thương người...#khilýtrílênngôithìcontimphảingồixuống#idolTrịnhHuyềnTrang…
Tên truyện: Bản Khế Ước Với Bóng ĐêmThể loại: hiện đại, trưởng thành, mặt tối xã hộiTác giả: Lai Ngoạn HiNgày đăng: 31/01/2024*Lưu ý: truyện chỉ đăng tại wattpad với tài khoảng tên LaiNgoanHi (Lai Ngoạn Hi - Facebook: Khứ Giả Nhật Dĩ Sơ), xin hãy đến chính chủ để ủng hộ tác giả.Bìa: Có một quả Thanh Tử__________________Giới thiệu:Ở đây có một bà chủ quán trà vô cảm chỉ muốn được bình yên, có một chàng trai yêu bà chủ say đắm nhưng lại bị ghét bỏ. Ở đây có một gã xã hội đen yêu bà chủ nhỏ nhưng không chịu nói, có một người đàn ông tri kỷ của bà chủ bị giấc mộng giầy vò.Ở đây có một người chị yêu bà chủ nhỏ nhưng đoản mệnh, có một người anh thương bà chủ nhưng chỉ biết đứng nhìn. Có một cậu em trai của bà chủ bị ám ảnh bởi gia đình, có một gia đình đầy tội lỗi khiến những đứa con đau khổ.Nhìn thì họ không ai giống ai nhưng cuộc sống của họ lại xoay quanh một người. Một bà chủ nhỏ chỉ biết ích kỷ sau cuộc sống xô bồ vậy mà được yêu quý quá. Rồi vì được yêu mà sinh ra sợ hãi, bà chủ nhỏ đã trải qua một cuộc sống thiếu nữ chẳng mấy tốt đẹp vẫn chẳng thể mở lòng với bất cứ ai.Nhưng cuối cùng người tốt vẫn sẽ nhận được điềm lành, người đã trải qua đắng cay nhất định sẽ nếm được vị ngọt. Bà chủ nhỏ mở quán trà tại nơi hiu quạnh rồi sẽ có được thứ mà mình khác khao thôi.…
Truyện yuri(lần đầu viết truyện có sai j mọi ng thông cảm cho mình nha hihi)Tôi đã nhiều lần mơ về giấc mơ kì lạ,(tôi ở đây là Anh Vân nữ chính của chúng ta nha) giấc mơ kì lạ ấy cứ xuất hiện mãi và cả gương mặt hình dáng của thiếu nữ ấy...…
Mine và Yong bị hai bên ép cưới, ban đầu Mine và Yong không hề có chút hòa hợp nào với nhau mà không biết hồi nào mà hai người họ yêu nhau thắm thiết cùng nhau xem hành trình của họ nhé!…
Truyện Xuyên Qua Một Đời, Để Không Còn Yêu Nhau Nữa Mễ Như, một nữ sinh viên đại học hiện đại, vô tình xuyên không vào thời cổ đại, trở thành một nô tì nhỏ bé bị đày vào lãnh cung. Nàng sống lặng lẽ, nhẫn nhịn từng ngày trong tủi nhục cho đến khi Hoàng thượng - Dạ Lăng - vô tình bước vào cuộc đời nàng. Hắn bị hấp dẫn bởi sự thuần hậu, bình lặng và ánh mắt khiến hắn thấy bản thân dịu lại.Từ một đêm trú mưa tại lãnh cung, Mễ Như được đưa vào Dưỡng Tâm điện, dần dần được sủng ái, thị tẩm... và rồi cả hai dính vào nhau trong xác thịt lẫn tình cảm. Nhưng giữa cơn mê say, Hoàng thượng bị bỏ thuốc bởi một cung nữ lẳng lơ - và đêm ấy, hắn nhầm tưởng cô ta là Mễ Như...Cung nữ ấy mang thai, bị đày đi. Mễ Như thì buông tay trong im lặng, mang theo một đứa con gái và rút lui khỏi ánh nhìn của thiên tử.Rồi đến ngày Hoàng thượng xuất chinh, bị mất trí nhớ, chính cung nữ năm xưa xuất hiện, nhận là vợ của hắn, đem theo con trai - nói dối rằng nàng chưa từng rời xa. Không nhớ Mễ Như, không nhận ra mình bị lừa, hắn dần sinh thêm 2 con với cô ta, đắm chìm trong thân xác, trong mùi sữa, trong sự thuần thục sau sinh của nàng ta. Hắn bắt đầu yêu cô ta thật.Trong khi đó, Mễ Như vẫn lặng lẽ chờ đợi, nuôi con gái một mình, sống như một cái bóng. Khi hắn nhớ lại, thì tất cả đã muộn.Hắn sắc phong cung nữ kia làm hoàng hậu, lập con trai cô ta làm thái tử. Nhưng rồi, chính cô ta hại chết con gái của Mễ Như. Hoàng thượng thức tỉnh, tìm lại Mễ Như trong vô vọng .Vì lúc đó Mê Như đã quay trở lại hiện tại khi đang ng…
Những kỉ niệm là thứ duy nhất vẫn còn tồn tại, họ đã đi rồi, dù đã từng rất thân thiết cứ ngỡ như sẽ cùng nhau đi tiếp trên chặng đường sắp tới nhưng lại không còn nữa. Có luyến tiếc, hối hận tới mấy thì cũng chẳng thể quay lại khoảng thời gian còn bên nhau nữa. Dù đã cố gắng nhưng vẫn không thể níu kéo chỉ còn cách buôn tay. Nếu cứ buồn mãi thì cũng chẳng được gì, thay vào đó hãy nhìn về phía trước và đi tiếp . Rồi bạn sẽ hạnh phúc chỉ là không có họ ở bên cạnh, bạn sẽ cảm thấy hối tiếc về những kí ức tươi đẹp ấy "giá như thời gian của thể quay lại khoảnh khắc ấy thì hai đứa có khi đã hạnh phúc". Nhưng đó không phải là sự kết thúc, đó là sự bắt đầu ! Dần dần bạn sẽ học cách chấp nhận và biết trân trọng hơn với những gì mình đang có.…
Trần Minh là một ông bá hộ có tiếng trong huyện Lâm An thời bấy giờ, gia tài của ông phải nói là ăn 8 đời cũng không hết, ông nổi tiếng là tàn ác, trọng nam khinh nữ,phụ nữ bị ông ta làm nhục nhiều vô số ông ta giết người không biết gớm tay nhưng có vẻ ông ta luôn có một bí mật mà không muốn ai biết về người vợ đầu tiên của ông.…
Mùa Hạ năm 2020cũng như bao mùa hè trước mùa hè năm nay vẫn rộn rã trong tiếng ve và tiếng xe cộ tấp nập tôi là La Tiểu Xuân 1 chàng sinh viên nghèo tôi đg làm giúp việc cho 1 đại thiếu cùng trường nguyên nhân vì sao tôi cam chịu làm ng hầu của cậu ấy sẽ đc bật mí ngay sau đây…
Câu chuyện tràn tháng năm của một nữ sinh thầm yêu cậu bạn cùng lớp.Câu chuyện cậu bạn cùng lớp thầm thích một người, một người rất quan trọng với cô.Câu chuyện bạn thân cô thương cô từ lúc nhỏ.Câu chuyện buồn của những người mãi mãi không nỡ buông tay.…
Đã hai năm từ cái ngày tôi nhận ra tôi thích nhỏ rồi. Tôi và nhỏ tựa rất gần mà cũng tựa rất xa. Như việc tôi và nhỏ cùng một lớp mà tôi ngồi cuối nó lại ở đầu hoặc là việc tôi và nó ở trên cùng một con đường tôi ở đầu đường nó lại ở cuối đương.... Và cũng như thế nhật ký thích thầm nó vẫn cứ dài đằng đẵng như những trang lịch, cứ bóc hết cuốn này là lại tới cuốn khác. Chẳng bao giờ kết thúc…
" ngừng đợi một cuộc tình,an yên một cuộc đời.." Truyện được lấy bối cảnh xưa, các tình tiết trong truyện đều hư cấu!thể loại : gia đình tác giả : Di*trích dẫn sưu tầm…
Tình yêu của chúng ta rất được hoan nghênh! Tác giả: Nắng HạThể loại: phi thực tế, phi chính nghĩa, yêu đương mãnh liệt, một đám nhắng nhít... :)Nhân vật chính: Minh Quân và Hạ Hạ (Hoa cải) Bạn đọc nên cực kỳ cẩn trọng khi dấn thân vào con đường đen tối này :) Tác giả sẽ không chịu bất cứ trách nhiệm gì nếu nhân cách tốt đẹp của bạn đọc bị tha hoá :) Tác giả nói thật đó, không có đùa đâu :)Và nếu bạn đọc nào đã xác định được rạch ròi nhân phẩm của mình rồi thì... :) Mời bạn đọc cùng tác giả bước chân vào một câu chuyện rất lôi thôi sắp tới... :) Lưu ý: Đến đây vẫn có thể quay đầu được đó :) Còn nếu bước một bước nữa thì, haha, ngại quá :), dù thân tàn cũng phải cố lết xác theo hầu tác giả nhé!! Yêu người bỏ chính nghĩa, theo tác giả!!! :)Đây là một câu chuyện kể về một đám người xấu tụ tập sống với nhau!Chuyện là... Có một cô gái bất đắc dĩ phải trở thành một người xấu trong cái đám người xấu đó. Được cái lại rất có nhan sắc, nhưng bạn có thấy người xấu nào cần nhan sắc lắm không? Nên là, cô gái ấy bị liệt vào hàng ngũ "đẹp nhưng không triển vọng"! Ấy gọi là "hồng nhan bạc phận"!! :)Cảnh báo lớn: Có vài phân cảnh rất không có tính người, hoặc rất phản đạo đức, nên nếu không thích, xin đừng buông lời chửi rủa hoặc nói nặng lời với tác giả! Đơn giản đây chỉ là truyện! Và nó không có thật!!…
Văn Án:Một thế giới hiện đại, nơi tiền có thể kiếm được bằng cách chiến thắng những trò chơi livestream đủ thể loại: kinh dị, tình yêu, chiến đấu, nhập vai...Chúng không giống game thông thường - mọi cảm giác, nỗi đau, sự mệt mỏi đều thật.Chỉ có cái chết là giả. Nhưng thất bại... kéo theo hình phạt khiến ai cũng phải sợ.Ai cũng có thể tham gia. Mỗi người chỉ chọn một trò mỗi tháng.Trong một phó bản bị lãng quên vì độ khó quá cao, có một cô bé nhỏ nhắn sống một mình.Cô không phải NPC, cũng không phải người chơi.Từ lúc mở mắt tại nơi này, cô chỉ nhớ tên mình là Nhiên Nhiên - còn lại đều mơ hồ.Không ai biết cô tồn tại, vì cô luôn trốn - trốn rất kỹ.Cho đến một ngày, màn hình sáng lên. Có người bước vào.Cô lại trốn, nhưng lần này bị phát hiện. Có người nghi ngờ. Có người muốn ra tay.Trò chơi kết thúc, họ rời đi. Còn cô... lại bị dịch chuyển sang một trò khác.Và rồi, trò chơi này nối tiếp trò chơi khác.Cô cứ giúp, cứ trốn, rồi lại bị cuốn vào những cuộc phiêu lưu bất đắc dĩ.Từ một cái bóng không tên,Cô trở thành truyền thuyết sống giữa vô vàn tựa game -Và không ai biết, bản thân cô... vẫn đang đi tìm lời giải cho chính mình.…
"Xứ Đoài đông lắm. Từ cái thời xưa xửa xừa xưa, người ra đã biết đến xứ Đoài như một vùng đô thành giàu có, tấp nập, buôn buôn bán bán chẳng khi nào ngớt. Con trai xứ Đoài to khoẻ vạm vỡ, hay lam hay làm, da rám nắng màu đồng khoẻ khoắn. Con gái xứ Đoài ai nấy má hồng hây hây đỏ, đôi mắt lúng liếng cười, khéo tay nổi tiếng.Người xứ Đoài đông nên xứ Đoài cũng xảy ra lắm chuyện hay ho. Chuyện đông chuyện tây, chuyện làng trên xóm dưới, chuyện xứ Đoài. Khen ai yêu mãi yêu hoài,Để anh đem chuối đem xoài sang thăm. Khen ai khéo mặc đêm rằm, Để anh nhớ mãi, bóng trăng cao vời. Khen ai còn mãi ham chơi,Để anh đi lại, xứ Đoài xa xôi!" "Chuyện xứ Đoài" lấy bối cảnh làng quê Việt Nam xưa, gồm những câu chuyện nhỏ con con vụn vặt, từ đó sẽ phát triển thành những câu chuyện khác. Một câu chuyện gây thương nhớ về làng quê Việt Nam xưa, vẽ nên một bức tranh như cổ tích về tuổi thơ của những đứa trẻ lớn lên ở đó. Đẹp và hồn nhiên đến bất ngờ, dẫu cho bức tranh ấy đã nhuốm màu thời gian xưa cũ và giống như một giấc mơ đã tàn giữa xã hội hiện đại ngày nay. | KHÔNG CÓ THỜI GIAN LỊCH RA CHAP CỤ THỂ, ON-GOING, TUỲ HỨNG |…
" Có những thứ tình cảm không gọi được thành tên, chỉ lặng thầm ngấm qua khe cửa, theo khói trà len lỏi vào tim ta "Trà Nguội Trước Hiên một bản tình ca lặng lẽ giữa hai con người sống ở hai đầu xã hội - Vũ Đình Viễn - cậu chủ trẻ tuổi bị kẹt giữa danh vọng và nghĩa vụ, và Lê Ngạn - một người hầu ít chữ nhưng sống trọn từng khoảnh khắc với trái tim dịu dàng, buồn mà đẹp - như chén trà để quên nơi bậc gỗ, như ánh mắt chưa từng chạm thẳng, như khói lam chiều mơ hồ quanh một mối tình không dám nói thành lời.Lấy bối cảnh miền quê Bắc bộ, lên ý tưởng từ thời kì cận đại của Việt Nam, truyện không vội vàng kể chuyện yêu, mà chậm rãi thêu dệt từng chiều mưa, từng tách trà nguội, từng ánh mắt ngắn dài không dám chạm nhau. Mỗi chương là một buổi chiều, một câu chuyện để rồi từ đó chớm nở một thứ tình cảm chưa từng được gọi tên.Mỗi chương là một buổi chiều - có lúc là mưa rơi trên mái ngói, có khi là tiếng chó sủa sau vườn, lúc là xoài rụng ngoài sân. Và trong từng chiều ấy, một thứ tình cảm vô ngôn cứ lặng lẽ lớn dần, bất chấp giai tầng hay số phận. Như chén trà nguội mà chẳng ai dám cầm lên uống - nhưng vẫn khiến lòng người nhớ mãi mùi hương.…