the first : Mật Ngọt Chết Ruồi
rảnh rỗi sinh nông nổi nên tui quyết định bắt tay vào viết lách cgi đó ( chủ yếu là để tgian sống trở nên ý nghĩa hơn hehe)trích một đoạn ( cnay là tự nghĩ trước cả khi viết chính thức luôn mng nhé :)) ) :Tuệ Nhi vô thức luồn tay vào sau đầu, qua những nếp tóc của nó, thoáng chút bối rối khi nó nhận rằng hình như khoảng cách giữa hai đứa không được đúng mực bạn bè cho lắm. '' Đăng Anh này, mày ... có thể ngồi xa tao ra hơn được không ? '''' Sao thế, mày không thoải mái à ? ''Đăng Anh nháy mắt và nhoẻn miệng cười nhìn lại nó, đặt câu hỏi. Cái chết tiệt, con Nhi này mà đã không thoải mái từ đầu thì đã đẩy mày ra từ lâu rồi chó ạ! Tuệ Nhi nhủ bụng, nhưng ngoài mặt nó vẫn tỏ vẻ thản nhiên như không có gì, và như kiểu rằng nó thật sự chẳng thích thằng này lại gần tí nào.'' Ừ, chẳng thế! Tao với mày có thân thiết đến mức này à ? '''' Có chứ, mình thân nhau mà. Sao mày không nói như này vào chiều hôm mình kẹt ở phòng thí nghiệm ý ? ''Đăng Anh nói với vẻ trêu chọc và thích thú lắm. Nhi đỏ mặt, nó sững người và cảm giác ngại ngùng xen lẫn dễ chịu đang xâm lấn cơ thể cùng trái tim nó. '' Chúng mày không phải kiểu dan dan díu díu mập mờ thế này đâu nhé, muốn đánh dấu gì thì công cmn khai luôn đi ! ''An Quỳnh ngồi bàn bên chợt lên tiếng, và rồi Đăng Anh Phan ném lại cho nó một câu.'' Tao cũng muốn lắm, nhưng mà hình như bạn Cún nhà mày không thích rồi ! Tao biết làm gì bây giờ đây ? ''Vừa nói, nó vừa nhìn ngắm Tuệ Nhi, một cách đầy ẩn ý và có chút bất lực trong đáy mắt không che giấu.…