Trọng Sinh Để Yêu Anh
Đây là lần đầu tiên mình viết truyện có gì sai sót mong mọi người bỏ qua cho ạ…
Đây là lần đầu tiên mình viết truyện có gì sai sót mong mọi người bỏ qua cho ạ…
cấp 2 năm cuối cấp và một mối tình giữa tôi và cậu ấy một kí ức không thể quen . . vẫn còn rất nhiều phần sau tiếp phần 1 bat dau…
Truyện của Hạ Vũ, dành cho những kẻ từng điên cuồng yêu, điên cuồng nhớ mong. Dành cho tất cả mọi người, bởi tôi chắc rằng ai cũng có một thời thanh xuân như thế, một khoảng thời gian đẹp đẽ cũng rất đớn đau, chỉ vì một người...…
Tôi yêu người dành cả cho người cả một bầu trời thanh xuân .Tại sao người vẫn im lặng ,tôi óan trách ,ngã gục trong bóng tối khóc trong tim khi đang rò rỉ máu.Người đã giết tôi như con dao không lưỡi ,người đúng là đồ tồi…
Anh yêu cô ấy. Cô ấy cũng yêu anh. Mỗi người có một cách yêu khác nhau. Anh yêu cô ấy trong sự im lặng, anh luôn dõi theo cô ấy. Còn cô yêu anh, cô dành cả tuổi thanh xuân chỉ để chờ anh. Hai người cách xa nhau nữa vòng trái đất, hai người im lặng và cứ thế yêu nhau. Cuối cùng liệu hai người có thể gặp lại nhau, có thể cùng nhau đi hết đoạn đường còn lại hay không?…
chuyện kể về một chuyện tình của cặp vợ chồng đám cưới giả tình thật!…
Nhân vật: Xán Liệt x Bạch Hiền và 10 người trong EXO.Thể loại: huynh đệ, công sủng thụ, H văn, ngược tâm, bá đạo lãnh khốc độc chiếm anh tuấn cường công, ngây thơ quật cường mỹ thụ, hiện đại.Tình trạng: Đang tiến hành."Một người anh đúng nghĩa sẽ không như vậy với em trai của mình..."" Vốn dĩ tôi chưa bao giờ xem em là một người anh trai..." ___________NXB: 07/03/2020NHT:…
Thể Loại: , đam mỹ, hào môn thế gia, oan gia ngõ hẹp, thanh xuân vườn trường, gương vỡ lại lành, cường cườngGiới thiệu: Triệu Phiến (công) là người thừa kế Triệu Gia. Từ nhỏ đã rất đẹp lớn lên lại càng đẹp hơn, học lại rất giỏiLưu Diệp Hạ (thụ) 17 tuổi từ nước ngoài trở về, đều ở nước ngoài sống chung với anh trai. Gia đình không thua kém Triệu Gia lại cũng rất đẹp nhưng học lại rất kém…
Ái Vy ngồi im lặng bên chiếc bàn gỗ , trên bàn là mấy tấm ảnh năm xưa họ cùng chụp đã sờn góc, một vài món quà lưu niệm đã phai màu chút ít, một cuốn nhật kí dày cộp nhưng đã bám lớp bụi dày......... Dưới ánh chiều tà cô độc, ta chợt thấy được bóng dáng của một cô gái có mái tóc dài, trẻ trung, năng động. Dường như Ái Vy một lần nữa có vinh hạnh quay về thời thanh xuân nhiều nuối tiếc....…
Câu chuyện về tình bạn của Akira và Haru là đôi bạn thanh mai trúc mã. Haru một lần khi đi học về với Akira, cô hỏi cậu đã thích ai chưa? Cậu đột nhiên đỏ mặt hồi lâu, rồi lại nói rằng cô phải giữ bí mật, tính tò mò nên cô đã hứa với cậu. Cậu ấy nói :" Là Aiko Fujimoto ^/////^ " cô ấy là lớp trưởng lớp của cô(vì 2 người học cùng lớp). Cô cũng im 1 hồi lâu, rồi cô nói rằng sẽ giữ bí mật, nhưng trong lòng cô lại đau nhói. Rồi cuộc tình bạn này sẽ kéo dài bao lâu nữa, những tình huống dở khóc dở cười sẽ mang cho mọi người 1 câu truyện hay!Lần đầu viết truyện nên không biết ra sao, mong mọi người giúp đỡ…
Cái chết có lẽ không quá đáng sợ với người nhận được nó.Cái chết chỉ đáng sợ với những người còn sống,vì họ sẽ là người hứng chịu mọi rắc rối và nỗi đau người quá cố để lại.Đó là với Lily,một đứa bé bị bỏ rơi và giờ lại tiếp tục thành một kẻ không có gia đình.Tuy nhiên có một thứ cô gái trẻ còn sợ hơn cả,đó là sự lãng quên.Cô sợ chỉ trong nay mai mọi người sẽ quên đi sự tồn tại của người mẹ quá cố của cô.Và thế là cô quyết định ghi lại tất cả mọi chuyện đã xảy ra sau khi bà mất,ghi lại toàn bộ những gì cô biết được và sắp biết được về bà.Làm như thế thì mẹ cô sẽ không bị lãng quên,miễn là cuốn sách này còn tồn tại.Bắt đầu từ việc dọn dẹp.Tưởng chừng cuộc tìm kiếm và thu gọn đồ dùng của mẹ cũng sẽ trôi qua một cách bình thường.Nhưng tới khi bà mất cô mới cảm nhận được sự bất thường của mẹ mình.Cô gái trẻ có nghĩ thế nào cũng không ngờ rằng những bí mật cô vô tình tìm ra sẽ thay đổi cuộc sống cô vĩnh viễn.…
Vậy đấy, anh cứ tỏ vẻ chảnh chó trước mặt tôi đi, tình yêu của tôi bây giờ sẽ không thuộc về anh nữa.Đừng có nghĩ nghĩ ngợi tôi sẽ mãi là cái đuôi đi theo anh nữa. Chủ động như thế là quá đủ rồi.…
------------đôi lời : đọc"Bích lạc tâm" đôi khi người đọc sẽ cảm thấy căm tức nhân vật chính lẫn nhân vật phụ rằng tại sao ngu ngốc vậy, tại sao ích kỉ vậy, vì cái gì lại như vậy yếu đuối hèn mọn như vậy . Nhung đứng dưới cái nhìn của từng nhân vật trong tình yêu ta sẽ thấy nó hoàn toàn hợp lí. Bởi vậy xin đừng ghét nhân vật nào bởi thực chất họ cũng rất đáng thương.Truyện này quá trình ngược và kết thúc se hay oe tùy cảm nhận từng người. Ai thích thỉnh nhập hố không thích thỉnh quay đầuTruyện do ta tự viết , không phải edit cũng không phải cv nên mọi người ai muốn mang đi thỉnh thông báo với ta một tiếngđọc truyện nếu cảm thấy hay thì like+ vote để ta có động lực viết tiếp.Thân ái!…
Thể Loại: Đô Thị, Xuyên Việt, Tiên HiệpTác Giả: Lãnh Phát Công TửPhong Mặc Trần là một đệ tử của Phong Ngọc Kiếm Phái, vì bị cừu nhân hãm hại khiến cả Phong Ngọc Kiếm Phái lâm vào cảnh tận diệt. Tông phái bị tru sát khắp gầm trời cuối đất, Phong Mặc Trần hắn may mắn trốn thoát nhưng cuối cùng cũng không tránh khỏi kết cục bị cừu nhân đuổi giết tới. Nhưng thật may mắn cho hắn, đúng vào thời điểm đó Cửu Mệnh Thiên Tinh khai mở dẫn đến mở ra một lối thông đạo khiến hắn xuyên việt đến Địa Cầu hiện đại, lạc vào thế giới mới. Phong Mặc Trần tuy xuyên giới thành công nhưng thể xác không còn liền bị dung nhập vào thân xác Trần Vũ Minh. Là thiếu gia của tập đoàn SSAD ở Hải Phòng bị dòng họ ruồng bỏ, bản thân năm mười bốn tuổi bị bại liệt dẫn đến thần kinh. Sớm đã bị người đời bỏ mặc không mấy quan tâm. Bị cha mẹ ghẻ lạnh phải về một làng quê nhỏ để sinh sống qua ngày.…
Triệu Tú Uyên, tôi không phải là kẻ rộng lượng, càng không phải là kẻ dễ dàng buông tay. Lần duy nhất và cũng là lần cuối cùng tôi chấp nhận để em rời xa. Nếu em còn muốn quay trở lại, Nguyễn Hải Đăng này sẽ cho em thấy, cuộc đời em ngẩng đầu lên sẽ chỉ toàn là hố đen...."Nguyễn Hải Đăng, tôi muốn ly hôn, xin anh... Tôi sẽ không chấp nhận thêm nữa... Xin anh buông tha cho tôi.""Triệu Tú Uyên, em nghĩ xem? Tôi có thể buông tha cho em được hay không? Em hãy ngoan ngoãn sinh con cho tôi đi."…
2 con người họ gặp nhau lần đầu tiên trên ghế nhà trường. Cả 2 đều là nhưng người với tính cách lạnh lùng và cũng chính bởi sự lạnh lùng đó, họ đã để mất nhau. Liệu sau bao nhiêu năm gặp lại họ có nhận ra được tình cảm của mình giành cho đối phương? Đáp án sẽ có trong truyện Bạn cũ,chào em. Lề: Thật ra tên truyện này gần giống với tên truyện Bạn học,chào em kính mong bạn đọc để ý giùm.Kết thúc cuộc trò chuyện…
Đặc công tài ba Mộ Phạm Hy trong một lần làm nhiệm vụ bị thương nặng. Không nghĩ tới nàng xuyên qua trở thành Đại tiểu thư của phủ Thừa tướng!Vốn dĩ được gả vào Dự Vương phủ trở thành Thế tử phi, lại bị muội muội cùng vị hôn phu phản bội, đêm tân hôn, máu nhuộm đỏ cả gia tộc.Tân phòng kiều diễm, nàng bị trúng mị dược, dục hỏa đốt người cùng hắn bốn mắt nhìn nhau. Thiên lôi chạm đến địa hỏa, tất nhiên là bùng nổ va chạm!Âm mưu sâu thẳm, nàng chủ động xuất kích:"Ngươi và ta đều có kế hoạch riêng, không bằng hợp tác cùng có lợi?"Đôi mắt hắn thăm dò lòng người, thản nhiên đáp lại:"Được!"Một người là thần thủ vũ khí hiện đại, một người là Tử thần đoạt mệnh trên chiến trường, cùng nhau liên thủ, từng bước thực hiện kế hoạch, đoạt được mưu quyền về tay. Nhưng là nói chuyện hợp tác, cái bụng nhô lên phải tính như nào?Tà Vương nhướng mày, nụ cười giả tạo:"Lợi tức"…
Có lẽ ai cũng đã từng ít nhất một lần trải qua cảm giác yêu đơn phương.Mỗi người sẽ có cách riêng để cảm nhận tình yêu ấy.Tôi cũng vậy và tôi tin chắc rằng câu chuyện của mình sẽ là nguồn cảm hứng cho tình yêu của chính các bạn.…
Nếu được chọn sống mãi trong một khoảng thời gian, bạn sẽ chọn giai đoạn nào của cuộc đời để giữ lại? Bóng bay xanh, bóng bay trắng, chong chóng giấy, bọt xà phòng, hạt nắng trong veo, mưa rào ướt áo,... khung trời đầy hy vọng chưa có nỗi thất vọng nào xảy đến. Đó là năm tháng trung học của chúng tôi!Tôi muốn sống lại những ngày đó tươi trẻ hồn nhiên, nơi có nụ cười, nước mắt của chúng tôi để lại. Và, sau cùng, cũng là nơi bắt đầu vết thương chưa bao giờ lành của tôi...…
Một câu chuyện nhẹ nhàng, thơ ngây. Chút hài hước, chút sâu lắng của tuổi học trò sẽ làm người đọc như tưởng mình là nhân vật chính, cùng hoà mình vào khoảng thời gian tươi đẹp nhất cuộc đời.Nội dung:Cô là một nữ sinh bình thường, cậu là thanh xuân của cô.Hai người gặp nhau lần đầu từ bé, nhưng cả hai không có ấn tượng gì với nhau. Hai năm sau, cậu trở lại làm hàng xóm của cô. Câu chuyện bắt đầu từ đây.P/s: Nếu ai đọc truyện của mình thì mình mong mọi người sẽ cmt, nhận xét về 'tác phẩm' của mình. Khen hay chê gì cũng được, mình chỉ hy vọng mọi người sẽ góp ý lịch sự vì mình yếu đuối lắm:((((Yêu mọi người <3…