Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
1,973 Truyện
[Rhycap] Rain

[Rhycap] Rain

206 18 1

Đời này, ta không bao giờ có được người ta thương…

[ tống ] sống lại Cung Khi Diệu Tư - danmei

[ tống ] sống lại Cung Khi Diệu Tư - danmei

85 0 2

http://www.thuvientieuthuyet.com…

[hp] giáo thụ văn noãn đông - danmei

[hp] giáo thụ văn noãn đông - danmei

167 2 2

http://www.thuvientieuthuyet.com…

đại đường song long truyện chi tục nhân

đại đường song long truyện chi tục nhân

147 0 3

http://www.thuvientieuthuyet.com…

[đại đường] ma môn tiểu sư đệ - danmei

[đại đường] ma môn tiểu sư đệ - danmei

177 2 3

http://www.thuvientieuthuyet.com/…

| Khải Nguyên | (Oneshort) Giám đốc, nhẹ một chút !
ném tú cầu hệ liệt

ném tú cầu hệ liệt

291 2 3

converter: meoconlunar…

High and Low-Reader

High and Low-Reader

51 5 1

đọc đi nhá mọi người oiiii…

ĐỨA TRẺ MANG TRONG MÌNH SỰ TỔN THƯƠNG

ĐỨA TRẺ MANG TRONG MÌNH SỰ TỔN THƯƠNG

1 1 1

Câu chuyện của tôi không phải là một câu chuyện lạ lùng. Nó là câu chuyện của một đứa trẻ lớn lên trong thiếu thốn, không phải về vật chất, mà về tình cảm. Một đứa trẻ mang trong mình cảm giác cô đơn, thiếu thốn sự quan tâm của người cha, và chưa bao giờ cảm nhận được sự ấm áp đủ đầy từ tình yêu thương gia đình. Mẹ là tất cả những gì tôi có, nhưng đôi khi, tôi lại cảm thấy mình như một kẻ lạ lẫm ngay trong chính ngôi nhà của mình.Từ nhỏ, tôi đã học cách im lặng chịu đựng, không bao giờ dám bộc lộ những cảm xúc yếu đuối của mình. Cảm giác cô đơn, nỗi buồn không ai hiểu, nước mắt rơi mà không ai thấy - tất cả tôi phải giữ lại, chỉ để âm thầm một mình chịu đựng. Mẹ luôn cố gắng làm hết sức để cho tôi một cuộc sống tốt hơn, nhưng đôi khi, bà lại là người làm tôi cảm thấy xa cách nhất.Tôi không thể hỏi về ba, không thể chia sẻ nỗi buồn với mẹ, vì tôi sợ bà sẽ thêm lo lắng. Và cứ thế, tôi sống trong thế giới của mình, nơi mà mỗi bước đi đều mang theo sự lo âu, mỗi lời nói đều dằn lại trong lòng. Đôi khi, tôi tự hỏi liệu mình có thể tìm thấy một ai đó, dù chỉ là một lời chia sẻ nhẹ nhàng, để cho tôi biết rằng tôi không phải cô đơn trong cuộc sống này.Đó là câu chuyện của tôi, một đứa trẻ không có lời giải đáp cho những câu hỏi trong lòng mình, nhưng lại luôn phải sống trong im lặng, trong nỗi buồn mà không thể chia sẻ. Một câu chuyện đầy những vết thương không thể lành, nhưng vẫn tiếp tục, như một hành trình tìm kiếm một nơi để thuộc về.…

V đại đích tú gia - danmei

V đại đích tú gia - danmei

292 4 3

http://www.thuvientieuthuyet.com…

EM KHÔNG CÔ ĐƠN

EM KHÔNG CÔ ĐƠN

43 2 4

Đọc đi rồi cho mình ý kiến cám ơn các bạn .…

Cơn mưa ngày ấy

Cơn mưa ngày ấy

4 0 1

một mẫu truyện nho nhỏ về kỉ niệm có đôi chút vụng về, đôi chút ngây thơ trẻ con ( chút nhẹ nhàng cho một ngày mưa buồn) mong những ai đọc được đóng góp ý kiến giúp mình ạ , chân thành cảm ơn…

[All x Take] Bóng Tối....

[All x Take] Bóng Tối....

80 1 1

Tác giả : FuRiNo…

Nó

2 0 2

Một đứa nhóc ít nói, hướng nội nào đấy chỉ đang cố viết lại những sự việc, sự kiện diễn ra trong cuộc đời nó.…

[NARUTO] Quay lại ư...?! Đã quá trễ rồi..

[NARUTO] Quay lại ư...?! Đã quá trễ rồi..

17 5 2

Đây là lần đầu tôi viết truyện.Nhân vật là của Kishi-sensei. Nói trước là fan Sakura hay Sasusaku không nên đọc, nếu đọc thì xin tôn trọng truyện của tôi.Sẽ có vài phàn khá giống với những bộ truyện khác.Có sai sót mọi người nhớ nhắc nha.…

Tôi Là Vợ

Tôi Là Vợ "Bé" Của Sếp

5 1 1

Câu chuyện tình cờ 2 người gặp nhau rồi bla bla dãy đó ☺️💔 đọc đi rùi biết…

Kpop School

Kpop School

60 0 3

Khi các thiếu gia và các tiểu thư nhà giàu học chung trường Kpop School…

creepypasta x reader

creepypasta x reader

449 23 3

đọc đi thì bít…

Thần Dấm Đệ Nhất Vũ Trụ
Gặp Được Nhau Là Do Duyên Số

Gặp Được Nhau Là Do Duyên Số

61 5 6

Tôi, Vũ Hoàng Kim Chi. Là một đứa cuồng ngôn tình, yêu đồ ăn, thích ngủ và đam mê nghệ thuật. Từ khi còn nằm dưới móng chân của mẹ, tôi đã được sở hữu kĩ năng vẽ điêu luyện của ba. Ngoài giờ học, thường thì tôi sẽ nhốt mình trong căn phòng màu hồng của mình và đắm mình vào những câu chuyện tiểu thuyết, hiếm hoi lắm mới thấy tôi rời khỏi nhà ngao du phố xá với con bạn thân của tôi - Ngọc Hân, hoặc trừ khi đi học ở trường. Là một đứa cuồng tiểu thuyết ngôn tình nhưng tôi sống rất thực tế, chưa bao giờ hay mơ mộng về một tình yêu lãng mạn, trọn đời với một soái ca tóc tai vuốt vuốt, kun ngầu lạnh lùng vân vân. Đọc tiểu thuyết cũng như một thú vui tao nhã giết thời gian của tôi. Bất chợt một ngày nọ, khi tôi nhìn thấy đám du côn đang làm chuyện chướng mắt thì tôi đã tẩn chúng một trận tơi bời. Thế nhưng, hắn- Lâm Gia Kỳ, một kẻ đáng ghét, kì đà cảng mũi đã xen vào việc tôi đang làm vì thế mà tôi ghét hắn kinh khủng. Ông bà xưa nói câu nào là đúng câu nấy, chẳng hạn như " Ghét của nào, trời trao của nấy ". Đúng vậy, hắn nay lại trở thành cấp trên của tôi và cũng là chồng tương lai của tôi sau này. Nghe thật là ba chấm quá đi mất. Và bây giờ, tôi sẽ kể cho các bạn nghe về câu chuyện ngôn tình của riêng tôi, bắt đầu với hôm " Trễ học " của tôi và Ngọc Hân. Chúc các bạn có những phút giây thoải mái và thư giãn cùng " Gặp được nhau là do duyên số "…