

Tuổi 15 trôi qua nhanh thật
không còn những buổi sáng đi học với gương mặt buồn ngủ Không còn những ngày đi học với những câu chuyện vui và những tiếng cười vui vẻ :((( thật sự thấy tiếc nuối và hụt hẫng khi nó trôi qua quá nhanh😔…

Dòng thời gian
Khi cảm xúc tìm đến ... thứ gì đến rồi sẽ đến ... Chuyện kể về những cảm xúc lộn xộn bất định của những con người muốn kiếm tìm 1 hạnh phúc ...…

Cá Mập Ngốc
Tôi quen Cá Mập từ khi tôi lên cấp 3, ngày đầu tiên tôi quen Cá Mập lại là khi tôi ngồi vào phòng thi lên Trung học phổ thông. Phải nói Cá Mập là một người tốt, tuy ít nói nhưng tôi tin cậu là người tôi có thể ở bên cạnh cả đời.Nhưng không, hết năm lớp 12, chính là vừa xong kì thi tốt nghiệp, Cá Mập liền bỏ tôi mà đi, nói là phải đi du học, trước khi đi, cậu có gửi cho tôi một nụ hôn lên trán, nói là ấn ký. Số điện thoại cũng không còn, tôi vẫn từng ngày mong Cá Mập trở về, vậy mà đã tám năm, tôi ở lại trong cô độc.Đó là một ngày nắng hè, vì không học đại học nên tôi về làm tại quán ăn của dì, chỉ là một buổi sáng, tôi thấy một bóng người quen quen. Tôi nheo nheo mắt, trái tim thì thắt lại, thầm thì:"Mày có nhìn nhầm không ?"…

Tác phẩm văn học 9
Phân tích chi tiết từng tác phẩm văn học trong chương trình Ngữ Văn 9.…

No Name
not thing…

Tao Hận Sơn Tùng (Chuyện Ngắn)
Lời nói đầuSơn Tùng là chóMột hôm chó đi qua vùng sông Cửu Long ,(miễn Nam,,)Chó hậu đậu dặm vào cứt trơn ngã xuống sông thể là chó được ăn cứt hệ hệ đại học i8( đại học bắc khoa chuyên quay phim) Chào các bạn mình ở quận Ba Đình cafe 659 ở Hà Nội…
![Hỡi người đẹp tựa màu trong sáng của đại dương[ALLSOV]](https://truyen247.pro/images/hoi-nguoi-dep-tua-mau-trong-sang-cua-dai-duong-allsov-355138264.webp)
Hỡi người đẹp tựa màu trong sáng của đại dương[ALLSOV]
Hế lô, chắc mấy bác nghĩ: á à con JIKA fake, vào truyện rồi chúng ta sẽ "giảng hoà" nhe=))…
![[ĐN Ta Phong Thần Trò Chơi Vô Hạn]Bảo Bối Của Tà Thần](https://truyen247.pro/images/dn-ta-phong-than-tro-choi-vo-han-bao-boi-cua-ta-than-363224432.webp)
[ĐN Ta Phong Thần Trò Chơi Vô Hạn]Bảo Bối Của Tà Thần
Viết truyện này do mệ Bạch Liễu và Tạ Pháp :333Cô là một cô bé 16 tuổi ,bỗng nhiên bị xuyên vào một trong những tiểu thuyết cô yêu thích, đã vậy còn được gặp Bạch liễu ngay tại phó bản đầu tiên nữa chứ.Đã vậy còn được Tạ Tháp yêu thích nữa chứ.Từ đây cô cùng đồng đội của Bạch Liễu vượt qua các phó bản, vẫn là đoàn sủng nữa chứ, nhưng bỗng một ngày cô bị kéo vào một phó bản độc lập, trong đấy chỉ có một mình cô phải đối mặt với quái vậtNhưng mọi chuyện không đơn giản như cô nghĩ,thân phận của cô còn bí ẩn hơn thế ,dù sao cô sẽ vượt qua nó.…

( AllV ) Quán Cafe Bất Ổn
Nghe tin bà nội lâm bệnh nặng, tôi từ Busan lên Seoul thăm bà. Tình trạng sức khỏe của bà khá yếu, tôi lo lắm, chả biết làm gì để bà khá khẩm hơn. Một hôm, đang chăm sóc bà, tôi nghe nói cái quán cafe bà đã lập được 25 năm nay có nguy cơ bị sập tiệm. Thảo nào bà lại bệnh nặng như vậy! Chắc bà buồn lắm.Muốn bà vui, tôi xin ba mẹ lên Seoul sống cùng bà. Chuẩn bị quần áo, tôi dọn về nhà bà ở.Quyết tâm giúp bà, tôi lấy số tiền tiết kiệm từ nhỏ để trả nợ dùm bà. Tuy không nhiều nhưng cũng được một ít, số còn lại tôi chi ra để sửa sang lại quán của bà. Không muốn tôi bỏ học, ba mẹ liền đăng ký cho tôi vào trường BigHit. Trường này tôi cũng nghe qua, ở đây toàn con cái của các tập đoàn lớn nhỏ của thế giới. Tôi vào đây vì học lực của tôi rất tốt, trường cũng chấp nhận.Mới vào trường, tôi cũng chả ngạc nhiên là bao, vì ở đây cũng có người giống tôi, học lực tốt bên được vào. May mắn lại còn kết bạn được với 2 cô bạn của tập đoàn Kim và Min gia.Các cô ấy cũng rất tốt với giúp tôi một khoản tiền, lại còn cùng tôi làm ở quán cafe.Tôi cũng lỡ đắc tội với con gái Lee gia, cô ta ghét tôi tới lỗi hãm hại tôi, tìm cách tống cổ ra khỏi Seoul này. Nhưng tôi chống mắt lên xem cô ta có thể làm thế được bao lâu ?…

Thanh xuân cấp 2
câu truyện được viết về những trải nghiệm của tôi có vui có buồn có đáng sợ nhưng suy cho cùng tôi rất yêu và trân trọng nó=)) mong được ủng hộ…