Có tiếng mưa rơi dưới sàn nhà.
Chỉ là những truyện ngắn tớ viết cho những ngày mưa. Ngày tớ bắt đầu hành trình viết tập truyện ngắn: 5/4/2020…
Chỉ là những truyện ngắn tớ viết cho những ngày mưa. Ngày tớ bắt đầu hành trình viết tập truyện ngắn: 5/4/2020…
Nếu như Nguỵ Vô Tiện có mặt ở đó khi Lam Vong Cơ nhận hình phạt Giới tiên?Nếu như y còn có được cơ hội sửa chữa sai lầm của mình bằng cách xuyên đến tương lai?[Bản dịch đã được sự đồng ý của tác giả @Zephyr_Blu trên Wattpad][I also take no credit for the media used in the cover]…
Về chuyện Vong Tiện hai người tay trong tay đến Đấu la đại lục Cp: Vong Tiện, quan xứng tác giả chậm như rùa , thỉnh không nói lời nặng tôi đau tim•́ ‿ ,•̀…
[truyện này không thấy trên Wattpad nên mình edit về để đọc cho dễ hơn _ nếu bên tác giả thấy mà yêu cầu gỡ truyện này mình sẽ gỡ xuống]…
Vật đổi sao dời Vạn vật đều có thể đổi thay Dù sao đó cũng chỉ là lời hứa thời thơ ấu Một người lãnh đạm quay gót, lòng bình yên đến lạ Một kẻ không hề rơi một giọt lệ, môi khẽ nhếch, tim rách đến chẳng thể vá lành Lam Vũ.…
Sau cùng vẫn chọn buông tay.Tên: Cuối cùng cũng đã hiểu.Tác giả: Shiro Yuuhi/ White Helen.…
Đơn phương…
Trà Chanh Không Đường _ Thiêu ThuỷCảm ơn bìa của một bạn vô danh nào đó trên Facebook ^^…
Truyện dài về quá khứ và hiện tại…
Tình duyên đô thị…
Nàng biết trong lòng nàng luôn có một nỗi nhớ khắc khoải dành cho chốn Giang Nam đầy mưa bụi nhưng mà nàng rốt cuộc không hiểu vì sao lại như vậy? Vì sao lại thương nhớ một Giang Nam mỏng manh như sương khói, vì sao lại vấn vương bờ Tần Hoài xa xôi? Khát khao mãnh liệt ấy khiến nàng một thiếu nữ mười bảy tuổi quay ngược thời gian trở về Long Thịnh Hoàng Triều, bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm một đoạn hồi ức đã mất.Nhân duyên dở dang từ kiếp trước tiếp nối định mệnh của kiếp sau, trải qua nhiều chuyện, gặp gỡ nhiều người, nàng cuối cùng cũng đã hiểu rõ, vì sao tự của nàng lại là Phi Yến Nhược Lam, vì sao nàng lại vương vấn Giang Nam đến như vậy.Hết thảy hóa ra là bởi trong lòng nàng đã khắc sâu một hồi chuyện cũ như nước chảy về đông, hóa ra tâm niệm quá lớn, lớn đến nỗi cho dù bước qua cầu Nại Hà dài đằng đẳng, uống qua bát canh Vong Xuyên nàng vẫn không thể buông xuống đoạn hồi ức ấy...Hắn nói: Hết thảy tùy duyên đi.Nàng đáp: Duyên phận vốn rất mỏng manh, cho nên kiếp này ta nhất định phải ngoái đầu lại năm trăm lần, chỉ có như vậy ta mới có thể đổi lấy cơ hội gặp gỡ người đó, dù chỉ là thoáng qua thôi cũng đủ.Hắn nói: Dây tơ hồng đã đứt, còn có thể hay sao?Nàng đáp: Không mong đời đời kiếp kiếp kề cạnh, chỉ mong kiếp này có thể cùng người bắt đầu, mặt đối mặt, tay nắm tay.o0oChúc các bạn đọc truyện vui vẻReposted by Lam Vũ…
Tình yêu nhỏ của tôi dành cho Toàn Chức Cao ThủCP chính phó/ Mạc Tranh/ Tán Tu/ Tú Tranh/...…