Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tên truyện: Cuộc sống của cô gái đa nhân cáchTác giả: Hạ AnNhất Hoa, một cô gái 16t hiền hòa vui tính. Lại mắc chứng bệnh đa nhân cách. Ngườu nhà đều coi cô như kẻ tâm thần mà rời bỏ cô, nhưng chỉ có Tạ Thành. Thanh mai trúc mã của cô không bỏ rơi cô. Ở trường cô cũng chỉ có Thành là chơi với cô, ngoài ra chẳng có ai. Cô cũng dần quen với chuyện này. Cô cũng chẳng biết mình có bao nhiêu nhân cách nữa, chỉ biết cô hiện có 2 nhân cách, thứ nhất là nhân cách chính. Hiền hòa, hòa đồng, vui vẻ. Thứ hai là nhân cách ác độc, lạnh lùng, khó chịu.Vui lòng không đem đi đâu, viết lại khi chưa có sự đồng ý của tôi.…
Luôn mang bên mình mặt nạ của kẻ tầm thường.Cô ta dễ dàng đánh lừa bất cứ tay đàn ông nào tự cho là thông minh.Dùng những lý lẽ ngông cuồng và giả dối, viết lên một vở kịch hào nhoáng che đi lớp gai nhọn bên dưới tầng lá.Khi đồng hồ điểm nửa đêm, con mồi sẽ rơi xuống tầng bẫy dày đặc, trả giá bằng chính linh hồn của bản thân.Và cô ta, lại chiến thắng.Đem chính bản thân ra đánh cược, đem sinh mạng đặt vào vòng tròn của cò quay Nga, thỏa mãn niềm hưng phấn khi kề cận cái chết.Nv : Lindes Roudem, Annett Antonique, Gamhett (?) , Elila Fander, Findl Draxy... ( còn cập nhập)…
Ngờ nghệch.Tôi ngồi bệt dưới sàn.Dưới ánh đèn chập chờn, ông ta cầm chai thủy tinh dơ cao.Một thanh âm cao vút- chát chúa.Vỡ tan tành.Mắt tôi đen kịt lại, đầu óc đảo lộn xen cùng mùi máu tanh nồng từ trán chảy xuống, quanh người vung vãi kim tuyến lấp lánh - hoặc ít nhất do tôi nghĩ thế, nó là thủy tinh.Ông ta đi rồi.Tôi không thấy đau nữa, cũng không hãi hùng.Tôi biết Killua vẫn ở đây mà.Tôi không tưởng tượng đâu.Cậu ta đang ôm tôi.Đang vỗ về tôi.Chỉ là bọn điên kia mới không thấy được.----⚠ WARNINGTruyện có yếu tố rối loạn tâm lý, trầm cảm, ảo giác, đau đớn tinh thần,..Cân nhắc!…
HỒ SƠ TỘI LỖIMột bí mật. Một tội ác. Một mối quan hệ không nên tồn tại.Lục Hàn Dương - người đàn ông hoàn mỹ trong mắt thế giới, nhưng bên trong lại ẩn giấu một quá khứ đẫm máu. 15 năm trước, anh tự tay giết mẹ mình. Từ đó, bóng tối chưa từng rời khỏi anh.Hàn Nguyệt - cô gái lang thang không nơi nương tựa, bị vứt bỏ ngay từ khi sinh ra. Cô không biết rằng quá khứ của mình gắn chặt với tội lỗi của anh.Họ gặp nhau, không phải vì số phận, mà vì một trò chơi nguy hiểm.Là thợ săn hay con mồi?Là thù hận hay cứu rỗi?Bí mật một khi đã bị đào lên... thì chẳng ai có thể thoát khỏi vòng xoáy chết chóc này.…
"99 Mảnh Vỡ Cảm Xúc" là một hành trình viết về những câu chuyện đời thường mà bất kỳ ai cũng có thể trải qua - những khoảnh khắc chạm đáy nỗi đau, những cảm xúc tiêu cực tưởng chừng nuốt chửng lấy ta, nhưng rồi lại hé mở ánh sáng của sự tích cực. Đây không chỉ là những câu chuyện, mà là sự khắc họa những góc khuất trong tâm hồn: từ nỗi cô đơn, tuyệt vọng, đến hy vọng, yêu thương, và cả dũng khí đối mặt với những tổn thương ấy. Quan trọng hơn, mỗi câu chuyện là một lời nhắn gửi rằng, dù cuộc đời có xám xịt ra sao, luôn có một con đường - nếu ta đủ dũng cảm để nhìn thẳng và bước tiếp.…
An Nhiên - một cô gái câm điếc sinh ra trong nghịch cảnh, nơi cuộc đời chỉ toàn tiếng roi da và máu. Không lời nói, không tiếng cười, không ánh sáng. Cuộc sống của cô là một cái lồng sắt han gỉ, bị khóa chặt bởi người mẹ trượt dài trong cơn mê tình ái và người cha nghiện ngập, vũ phu. Không ai dạy cô cách phát âm một từ, không ai chỉ cho cô ngôn ngữ để bày tỏ nỗi đau. Cô yêu Nhật Minh - chàng trai duy nhất đưa tay ra khi cô sắp chìm xuống đáy, nhưng tình yêu ấy chỉ là một thứ đơn phương lặng câm. Và rồi, giữa những tia sáng le lói của hy vọng, bi kịch lại một lần nữa phủ xuống như tấm màn cuối cùng của định mệnh.…
Đời người không ngừng là những giấc mộng. Có đôi lúc Đăng tự hỏi liệu đang mơ hay đang tỉnh. Đồng thời Phong cũng nghĩ, mình đang sống hay mọi thứ chỉ là khoảng khắc não tự vẽ lên khi cận kề cái chết Trưa đó ta mộng thấy người nắm tay ta bước đi trên biển cả.Trưa đó ta thấy ta nắm tay người đắm mình trong ánh hoàng hôn rực rỡ.ta thấy...ta không ngừng thấy...khi tỉnh lại...mộng thôi sao...?thể loại: đam mỹ, huyền ảo, phi thực tế, hỗn sủng, kinh dị, chủ thụ, phiêu lưu nhân vật: Trần Hạ Phong × Lê Hải Đăngtóm tắt: ta như cơn gió mùa hạ lướt trên biển, đến gặp em giữa mênh mông làn sóng, một ánh đèn cô đơn.…
Đây là một câu chuyện chân thành và giản dị đến mộc mạc, không hoa mỹ, không có quá nhiều ký tự thậm chí cũng chẳng thể tìm thấy những lời lẽ bay bổng của người viết trong đó. Bởi vì thực chất tình yêu là một cái gì đó không phải quá lãng mạn, phù phiếm, tình yêu không phải chỉ cần yêu và ở bên nhau là đủ, người ta bị chi phối rất nhiều bởi cuộc sống xã hội, hoài bão về tương lai, lòng tham và sự ích kỷ của mỗi người để có thể yêu nhau lâu bền. Vì bám sát với cái thực tế "không đẹp" đó mà cái kết mở cũng trở nên rất đỗi khó phân biệt, bạn có thể đặt hi vọng rằng tình yêu không bị buông bỏ và được ai đó chấp nhận hy sinh để cứu vớt hoặc cho rằng tình yêu đó sẽ sớm tàn lụi bởi một chút tư tưởng của ai đó đã muốn lìa xa. Trên đời này chẳng có thứ tình yêu nào là vẹn toàn, hoàn hảo cả.…
"Bản chất mình vẫn chỉ là hai người lạGặp gỡ tình cờ khi năm thì mười họaCó hai người lạ gặp nhau ở chốn(*) quenĐốt lên hai đốm lửa trong ngày trời xám đenKể những câu chuyện không đầu không đuôiNếm những cảm xúc không màu không mùiTâm tư không giấu không vùiBình yên là lúc lòng không sầu không vui" _ Cô gái bàn bên _ Đen Vâu - Lynk Lee.Trò chơi ma sói trở thành trò chơi sinh tử. Đã mang lốt sói thì không được động lòng.Truyện lấy cảm hứng từ series phim Ma sói (Nhật) và bài hát Cô gái bàn bên.(*): bản gốc là "quán".Ảnh bìa: https://www.pixilart.com/photo/half-wolf-half-human-9c0048d0539fd3a…
Ở một ngôi trường nơi quyền lực không nằm trong tay giáo viên, mà thuộc về bốn băng đảng ngầm đầy bạo lực...Nakamura Hikaru, một học sinh im lặng, sống khép kín sau ký ức bị bắt nạt năm tám tuổi, chỉ mong có thể sống yên ổn ở lớp 10A5.Nhưng rồi cậu gặp lại kẻ từng biến mình thành "búp bê câm", chạm mặt những con người mang gương mặt nửa sáng nửa tối, và bị cuốn vào những mối quan hệ mà cậu không thể quay đầu.Khi bóng tối quá khứ đè nặng, và người con gái đầu tiên quan tâm đến cậu bị kéo vào nguy hiểm...…
Truyện Ngôn Tình, được kể dựa trên góc nhìn của nhân vật nam chính trong câu chuyện, nam chính hiền lành bị tổn thương, luôn khao khát được yêu thương, nữ chính mạnh mẽ, quyết đoán, bị áp lực tâm lý và cũng muốn được yêu thương, muốn và chăm sóc những người yếu thế. Truyện có yếu tố tâm lý, tình cảm gia đình, có chứa một số câu từ mắng chửi đi kèm với những hành vi bạo lực, lên án mặt tối xã hội. Truyện đi theo quãng thời gian từ quá khứ, hiện tại đến tương lai sau này. Chuyện tình này kể về hai kẻ bị tổn thương luôn tìm cách chữa lành cho nhau.…
Nó là một đứa trẻ hay hờn dỗi, hay cáu gắt và hỗn hào với đời. Nhưng chỉ những ai đủ kiên nhẫn mới thấy bên trong lớp vỏ gai góc đó là một tâm hồn run rẩy, nhỏ bé - khao khát được yêu thương.Nó giấu đi cuốn nhật ký dưới đáy ngăn bàn, nhưng trong thâm tâm lại mong ai đó sẽ lật mở từng trang, lặng lẽ đọc, lặng lẽ hiểu, và rồi... biết nó muốn gì.Ngày xuân, không còn tiếng cười trong trẻo như những mùa trước.Thế giới này - cái nơi đầy rẫy những "người" đội lốt người - đã giết mất em.Một sinh mệnh chỉ mong được bước ra ánh sáng, cuối cùng lại bị chính bóng tối dập tắt không thương tiếc.…
Đã năm năm kể từ ngày tôi rời khỏi quê nhà - một vùng ký ức mà tôi chưa từng dám nhìn lại.Ở thành phố xa lạ, tôi đã sống cuộc đời mới: lặng lẽ, sạch sẽ, không ai hỏi chuyện ngày xưa. Cứ thế, thời gian như rũ sạch những vết xước cũ.Cho đến một buổi sáng mùa hạ - khi điện thoại rung lên, và quá khứ, tưởng đã chết, bất ngờ lên tiếng.Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, thế giới yên bình mà tôi đã cất công xây dựng bắt đầu nứt ra từng mảnh.Lúc đó tôi thực sự đã hiểu ra rằng mình chẳng thể nào chối bỏ cái quá khứ đau thương ấy, đối mặt với chúng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi…
Tác giả: Bạch Thiến + PuddingGốc: Đang viếtSố chương: chưa rõThể loại: Tình cảm, ngược, tâm lý, tâm linh, OETrạng thái: Đang chỉnh sửaVai chính: Vu Hoài x Vũ Hạ ThờiEditor: Bạch Thiến [Văn Án]Tôi, Vũ Hạ Thời, là một sinh viên ngành Tâm lý tội phạm đang học lên Thạc sĩ.Hôn phu của tôi, Vu Hoài, là một diễn viên khá nổi tiếng nhưng chủ yếu là đóng những vai phụ tương đối quan trọng. Nhưng anh chưa hề than vãn một lời, anh làm việc vô cùng tận tâm và luôn để tiền mua cho tôi những món quà nhỏ. Tuy nó không có giá trị cao nhưng vẫn khiến tôi hạnh phúc. Tôi cứ nghĩ chúng tôi sẽ hạnh phúc như thế. Một buổi tối nọ trời mưa nặng hạt. Anh gọi về nói là sẽ đi gặp một đạo diễn rất nổi tiếng với giám đốc để bàn chuyện hợp tác phim mới. Nhưng đó lại là cuộc gọi cuối cùng anh ấy gọi cho tôi...Cả tối hôm ấy anh không về, gọi điện thì chỉ báo thuê bao. Tôi ngồi đợi anh ở phòng khách trong sự thất thần đến cồn cào rồi nhận được tin nhắn nói anh phải đi công tác gấp lúc 12h đêm.Đúng lúc đó, quản lý của anh xuất hiện nói cần lấy đồ của anh gấp nên tôi đi chuẩn bị.Một tuần cứ vậy trôi qua, tôi tỉnh dậy vì tiếng chuông điện thoại bất ngờ.Là số điện thoại của anh!Thế nhưng ngày hôm ấy đón chào tôi không còn là giọng nói ấm áp của anh mỗi ngày mà là một tin dữ...A Hoài đã tử vong.Khi ấy, tôi như rơi vào một hố sâu không đáy.Sau khi đến nhận xác anh, tôi, với linh tính của một sinh viên ngành Tâm lý tội phạm, ngay lập tức tôi nhận ra cái chết không minh bạch của A Hoài. Thế nhưng cả…
Đây là truyện đầu tiên mà mình viết, có gì không ổn mong mọi người góp ý ạ.Một nhóm bạn tìm hiểu về sự mất tích trong thị trấn của mìnhThị trấn nhỏ, yên bình nhưng bao trùm một nỗi sợ vô hình vì những vụ mất tích liên tục xảy ra.Có tên sát nhân biến thái nào đó đang ẩn nấp sau bóng tối để thực hiện những sở thích biến thái của bản thân.Hắn ra tay tàn nhẫn và man rợ, những ai xui xẻo trở thành nạn nhân của hắn đều có một kết cục duy nhất là bị tra tấn đến mức không nhận ra khuôn mặt, bị sát hại một cách kinh khủng. Không chỉ vậy hắn còn cực kì cẩn thận khi không để lại bất kì dấu vết nào, điều đó khiến cảnh sát bế tắt trong quá trình điều tra và nó tạo ra một nỗi khiếp sợ đối với người dân trong thị trấn. Những nạn nhân lại không có mối liên hệ gì với nhau lại khiến cho cảnh sát đau đầu hơn hết.Nhóm bạn C3 tò mò và tìm hiểu về những vụ mất tích này. Trong nhóm mỗi người có một thế mạnh khác nhau đứa thì tìm hiểu về tâm lí học, đứa thì đam mê với các tín ngưỡng, tôn giáo, đứa lại giỏi về công nghệ... Nhưng điểm chung của mọi người là đều thích tìm hiểu về nhưng vụ án hay những đề tài trinh thám, kinh dị.…
đã bao giờ bạn tự hỏi bản thân rằng:" mình có vô dụng không?"Tôi đã tự nói bản thân mình thật không khác gì đống phế thải. Tôi cho rằng có lẽ rác còn có thể tái sử dụng chứ tôi thì không!...Cái cảm giác ấy thật là tồi tệ,xung quanh bản thân tối sầm lại,tôi lại có cớ để lấy mái tóc xuề xòa mà vẫn hay bị mọi người lên án làm cái rèm cửa che đi sất những gì bản thân đang đối mặt. Chiếc rèm cửa ấy đương nhiên rồi cũng phải được vén lên thôi,những khoảnh khắc ấy khiến cho lòng tôi như được thêm phần cổ vũ tinh thần rằng:"hãy vén chiếc màn tội lỗi lên và đối đầu với thử thách đi nào!". Nó cho tôi được phép ảo tưởng ra những viễn cảnh mơ màng để che lấp đi cái cảm giác tội lỗi,yếu đuối.Tôi luôn nghĩ rằng cuộc đời chắc sẽ chẳng mộng mơ như cái cách các nhà đầu tư vẫn thường lôi kéo tâm trí những "con hàng" ngây thơ đâu, buồn là đó lại là thực tế đấy. Nhưng biết đâu được vẫn còn những thứ gì đó vẫn đang chờ đợi chúng ta đến "rước" nó đi thì sao? dù gì thì chúng ta vẫn phải sống thôi!…
HÔN NHÂN ÉP BUỘC-- Tại biệt thự Vương Gia ( nhà Vương Nguyên ) - Luôn Đôn" cha à, con ko thích đâu !!! Cái hôn nhân này con ko chấp nhận đâu. Cha chấp nhận thì cha đi mà lấy anh ta , con ko chịu "" con ngoan, nghe lời cha đc ko ? Thực ra là khi xưa cha mẹ Tiểu Khải và ta đã làm hôn ước từ khi 2 đứa còn trog bụng mẹ. Con phải đồng ý vì lời hứa năm xưa và tập đoàn nữa. Con cũng biết đấy, tập đoàn của Tiểu Khải là tập đoàn rất lớn, nếu 2 tập đoàn này kết hợp vs nhau thì rất lớn đấy và hỗ trợ nhau "" cha ! Nhưng anh ta có đẹp trai ko ? Có tốt ko ? Anh ta có biết con ko ? "" thôi con đi lên phòng chuẩn bị đồ đi để ngày mai còn sang Trung Quốc để gặp Tiểu Khải nữa "" vâng.... chúc cha ngủ ngon "" ừ. Chúc con ngủ ngon "Cậu vừa đi vừa nghĩ cách trốn thoát. Và cuối cùng cũng nghĩ ra đc.-- Hôm sau tại sân bay Bắc Kinh --Có 1 chàng trai trẻ trông rất đáng yêu. Da trắng hồng, mắt đen, dáng người đẹp, quần áo trên người toàn là hàng hiệu tôn lên vẻ vốn có của cậu. Đi đến đâu cũng gây sự chú ý của mọi người. Ở trước cửa chính của sân bay có 1 chiếc xe ô tô đã đợi sẵn. Cậu đi đến chỗ có chiếc ô tô và 1 người quản gia . Ông quản gia cúi đầu chào cậu " chào cậu chủ, xin người lên xe ". Cậu gật đầu 1 cái bảo quản qia cất vali và đưa chìa khóa xe cho mk. Bỏ ông quản gia ở lại 1 mk và cậu bắt đầu kế hoạch trốn thoát của mk.…
MỘT THỊ TRẤN MANG NẶNG NỀ KHÔNG KHÍ CỦA SỰ MA MỊ, TÔN GIÁO, LÚC THÌ XUẤT HIỆN SƯƠNG MÙ, LÚC THÌ XUẤT HIỆN CẢ TUYẾT RƠI TRÁI MÙA. MỘT THỊ TRẤN ĐÃ TỒN TẠI TỪ THỜI CỦA NHỮNG NGƯỜI MĨ BẢN XỨ, MỘT THỊ TRẤN CÓ SỰ KẾT NỐI VỚI ĐỊA NGỤC "OTHER WORLD", LÀ THẾ GIỚI TRUNG GIAN GIỮA ĐỊA NGỤC VÀ THỰC TẠI.CÂU CHUYỆN THEO CHÂN NHÂN VẬT MARKUZA - MỘT NGƯỜI CÓ DÒNG MÁU NHẬT VỚI MĨ ĐÃ BỊ MỘT SỰ CÁM DỖ VÔ HÌNH VỚI SILENT HILL, ANH BỖNG CÓ SỰ HỨNG THÚ MẠNH MẼ VỀ THỊ TRẤN SƯƠNG MÙ NÀY. VÀ ĐIỀU ĐÃ LÀM MARK NHẤT QUYẾT PHẢI KHÁM PHÁ NƠI NÀY, ĐÓ CHÍNH LÀ MỘT BỨC MAIL BỖNG DƯNG HIỆN LÊN TRÊN MÁY TÍNH, NGƯỜI GỬI CHÍNH LÀ JASMINE - CÔ BẠN THUỞ NHỎ BỊ MẤT TÍCH LÚC 12 TUỔI, NGƯỜI MÀ ANH THẦM THÍCH NGÀY XƯA.Nếu ai là 1 game thủ offline (đéo phải lũ dotkid, truykid,liên quân,...) thì chắc chắn sẽ nhận ra sau khi đọc tiêu đề.Tui sẽ tự viết ra 1 kịch bản cho tựa game huyền thoại này.Tuy nhiên, nó sẽ nằm ở 1 vũ trụ silent hill khác (sẽ không liên quan và không có 1 điều gì về những nhân vật của các phần).…
Thanh niên 21 tuổi Lý Văn Vĩ luôn cảm thấy mình là cái gì đó to lớn hơn cái hoàn cảnh hiện tại, mặc dù bạn ấy xuất thân từ một gia đình lao động ở Chợ Lớn. Cho đến khi thế giới cậu ấy bị thay đổi hoàn toàn khi cậu được đề cử sang Mỹ hỗ trợ dự án của công ty.Cuộc đời ở New York tưởng chừng như mơ cho đến khi COVID càn quét các quận của thành phố. Khi các nước khác trên thế giới lần lượt đóng cửa biên giới và áp đặt lệnh giới nghiêm, cậu buộc phải về nhà chỉ sau 3 tuần và sau đó làm 3 công việc để nuôi giấc mơ trở về Mỹ.Khi chỉ thị 15 lên chỉ thị 16 cũng là lúc Vĩ phải trải qua khoảng thời gian thất nghiệp dài nhất trong cuộc đời, cùng lúc biến cố ập đến gia đình Vĩ. Vĩ không biết liệu ước mơ đó có đang dẫn cậu ta vào một vòng luẩn quẩn của sự hứa hẹn và nỗi thất vọng, hoặc giấc mơ đó chỉ là cách duy nhất để cậu ấy đi đến miền đất hứa, nhằm thoát khỏi sự hạn chế của ngôi nhà Vĩ đang ở. Trong gia cảnh bất biến giữa cuộc đời vạn biến, Vĩ biết là để tìm được câu trả lời đó, thì phải đánh cược hạnh phúc hiện tại, mà cũng không muốn bỏ cuộc mà quay về vạch xuất phát.Trong gia cảnh bất biến giữa cuộc đời vạn biến, chỉ có trái tim và não bộ của Vĩ là kim chỉ nam châm quyết định hướng đi.…
"Đây là hiện thực , vốn là điều mơ ảo tôi luôn mong muốn...vậy mà giờ tôi lại muốn nó chỉ là giấc mơ...nơi mọi chuyện chỉ là do tôi tự suy diễn" . Truyện kể về Xiao , một cô gái mắc chứng bệnh tự kỷ . Trước đó cô cũng sống một cuộc sống như bao thiếu nữ khác nhưng cô phải chịu cảnh bạo lực ngôn từ ở trường học thậm chí là gia đình. mang tâm lý như vậy , cô từ một cô gái yêu tất cả mọi người nhưng không biết cách thể hiện dần dần chở thành một đứa trẻ lạc lõng , cô cũng cảm thấy ghét tất cả mọi người , kể cả gia đình . nhưng rồi một ngày , cô bỏ nhà ra đi , dù có nằm mơ cô cũng không thể ngờ gia đình cô đã bị sát hại ngay trong đêm ngày cô bỏ đi . Đau khổ dồn dập, cô bắt đầu mắc hội chứng tự kỷ và nuối tiếc những tháng ngày trước đó . cô đã tự vẫn nhưng...…