[ texfic -f6 ] niềm vui nho nhỏ
lần đầu tiên tớ viết fic ó nên mn đọc ủng hộ tớ nhé ạ_ đọc đi sẽ có bất ngờ ahihi 😘…
lần đầu tiên tớ viết fic ó nên mn đọc ủng hộ tớ nhé ạ_ đọc đi sẽ có bất ngờ ahihi 😘…
QT của tttooo:NP3http://www.mediafire.com/?bc1el6gta3bh7zs…
Tác giả: Thư CaEdit: Hân Hân - xiaotangtangTình trạng truyện: HoànTình trạng Edit: 3-5 chương/ tuầnLời dẫn: Xuyên về quá khứ, trở thành vương phi, thế nhưng lại là một vương phi thất sủng.Trắc phi nắm quyền, tiểu thiếp thì hoành hành ngang ngược, cả một đám đều như muốn lên đầu nàng rồi! Vị chính phi trong Nam Dương vương phủ to lớn này xem ra cũng chỉ để làm cảnh thôi!Nàng trước nay luôn là ta không trêu người, người đừng đụng ta. Nhưng đám tiểu thiếp của Nam Dương vương đều muốn đến cửa nhà nàng để rước nhục.Cũng không thể trách nàng nha~ ai bảo cuộc sống trong phủ này quá nhàm chán nên luôn có người muốn tới chỗ nàng kiếm trò chơi... mà cũng tại nàng trước giờ tốt bụng luôn muốn giúp người đó chứ!Hơn nữa nàng lại là người biết thương hương tiếc ngọc, đâu thể từ chối a~ ... đành miễn cưỡng coi các nàng như mấy con kiến nhỏ... đạp chơi vậy!Haizzzz~YD! Vương gia ngươi muốn bao nhiêu tiểu thiếp liền có bấy nhiêu! Đừng tưởng rằng bà đây rỗi việc mà ghen nhé! Nửa điểm vui vẻ cũng chẳng có thì đừng tự giày vò bản thân, cứ cho ta một tờ hưu thư! Từ đây đường ai nấy đi![ trích ]" Nương! có mấy vị di nương nói người dùng độc kế hại mẹ ruột con". - nhi tử đáng yêu tay chống cằm, vẻ mặt phiền muộn nhìn nàng đang nhàn nhã đọc sách cắn hạt dưa." Hửm? Vậy con nói sao?" nàng lười biếng hỏi lại.Nhi tử đáng yêu liền trưng bộ mặt cún con lấy lòng, giảo hoạt cười: " con liền cắn mấy nàng tới mức bị thương! Nương, nhi tử thật là ngoan nha~"* Hân Hân* khá nhiều bạn từng edit qua…
😁😁😁😁😁 không có mô tả nha 😁😁😁😁😁…
haibara sống cùng bác tiến sĩ Agasa…
Lý Vật là một chàng trai óc chó sinh ra ở Hà Giang, trong một lần đi chơi cậu lạc vào động Vật Lí và đéo ra được nữa, cậu dần khám phá những bí mật ở trong động, đó là gì ?…
có một cô bé tên haibara cô là tổ chức áo đen chuyện nghiệp cô chế ra thuốc APTX4869 để thân hình thu nhỏ , câu chuyện bắt đầu :)…
Câu truyện nói về một cậu bé tên Owl Koruta một cậu bé 11 tuổi vô gia cư bị trại trẻ mồ côi đuổi đi không có nơi nương tựa thấy quá tội nghiệp nên Slenderman đã đưa về căn biệt thự của mình nuôi nấng từng ngày cậu đã vươn lên và vượt qua những người lớn tuổi hơn cậu và vài ngày sau những người con trai trong biệt thự đều để ý tới cậu và cậu cũng khá thích điều đó nhưng mọi nguời cứ tranh giành cậu nên cuộc sống của cậu rất khó để yên ổn được…
Thích một người, ngoài tận dụng mọi cách nắm bắt lấy, còn là biết chờ đợi.…
Lần đầu viết truyện mong m.n chiếu cốNói về tập thể lớp 3-E và đặc biệt là Karma và Nagisa!Những ai không thik cặp này xin vui lòng nhấn click back :3 ahihihi…
Đây là lần đầu tiên mình vít như thế này dù ko bít mọi ng sẽ nghĩ j nhưng xin mọi ng hay giúp đỡ mình nha :33♡♡♡…
Tôi ko biết có hay ko nhưng xin mọi người hãy ủng hộ tôi nha :3 ♡♡♡…
Thật ra...tôi không định sẽ viết ra câu chuyện này đâu. Vì hiện tại tôi đang phải trải qua giai đoạn khó khăn của cuộc đời mình. Nói thật khi viết ra tôi đã rất đắng đo suy nghĩ. Và vài ngày trước tôi đã khóc rất nhiều. Tôi cầu xin anh 2 năm nữa anh hẳng quen người khác, làm ơn đó,....Bởi vì em sợ mình sẽ không chịu nổi. Thật ngốc đúng không...chia tay là chuyện thường tình cớ sao lại tự dằn vặt mình như vậy. Hmmmmm! chúng ta quay lại nào. Tôi quyết định sẽ viết ra bởi vì...hôm nay có một người bạn khá là hiểu tôi, cô ấy bảo rằng: "mày thử viết lên wattpad đi biết đâu nổi tiếng luôn thì sao hahaha. Đó giờ tao tưởng mấy câu chuyện như vậy chỉ có trong phim thôi, người ta làm vậy để bộ phim thêm hay chứ tao không nghĩ là có thật ngoài đời. Thử đi rồi t sẽ đặt tên truyện rồi đăng lên wattpad". Nghe xong tôi chỉ cười trừ và phớt lờ cô ấy. Nhưng mà một thế lực nào đó đã khiến tôi ở đây và bắt đầu viết nên câu chuyện của mình. Không vì lý do gì cả, đơn giản là tôi muốn viết. Và muốn thoát khỏi sự yếu đuối của bản thân mình bấy lâu nay.…
Gửi Rainbow Dash Dashie yêu quý, chúc mừng cậu. Cuối cùng thì cậu và Soarin cũng đã kết hôn rồi ! Chúc mừng cậu nhé chắc chắn cậu sẽ rất hạnh phúc! Tớ chắc chắn rằng huện giờ cậu đang rấtt vui . Tất cả mọi người trong Ponnyville đều mừng cho hai cậu màNhưng tớ dù thế nào vẫn không vui được vì trong lòng tớ trái tim nhỏ bé này đang tan thành từng mảnh…
Mình mới viết nếu sai gì thì mong các bạn đừng trách…
Nàng Marie năm ấy đã không cònNàng như đoá hoa phù dung nhanh nở chóng tàn…
Những mẩu truyện nhỏ về vợ chồng em nó :vv…
tác giả: vô danhCó một loại người từ sinh ra đã cô độc. Đến khi mất đi vẫn cô độc. Cho dù cố níu kéo, thoát ra khỏi địa ngục. Thì cuộc đời vẫn mặc định rằng họ bất hạnh.Cũng có những tiếc nuối, hối hận dặn vặt ta đến suốt cuộc đời này. Dù cho cố gào thét người cần nghe vẫn không thể nào nghe được.Đừng trách bản thân vì không thể giúp ai đó thoát khỏi địa ngục của cuộc đời họ. Vì họ đến với thế giới này chính là để hoàn thành sứ mệnh, hoàn thành trách nhiệm, hoặc để trả nợ thế gian. Để hoàn cảnh chà đạp. Thì kiếp sau mới có thể trọn vẹn.…