[Hiên Ly] Ta Nợ Nàng Một Lời Xin Lỗi, Ta Nợ Chàng Một Lời Cảm Ơn.
Nguyên tác: Ma Đạo Tổ SưTác giả nguyên tác: Mặc Hương Đồng KhứuChuyện này tui tự viết nha.…
Nguyên tác: Ma Đạo Tổ SưTác giả nguyên tác: Mặc Hương Đồng KhứuChuyện này tui tự viết nha.…
Tác giả: My TeaThể loại: cổ điển, tây âuNgày hôm đó khi Charlie, một anh chàng tiểu thuyết gia vô tình tìm thấy một cuốn nhật ký trong thư viện tại căn dinh thự mà cha anh đã để cho anh khi ông qua đời. Chúng ta sẽ cùng Charlie đi theo những trang nhật ký của nàng Venor để hiểu về cuộc đời nàng, một nữ người hầu da đen. Ẩn sâu bên trong những dòng chữ, ta thấy được tình yêu của Lucius Spencer. Anh là con trai của một quý tộc mang trong mình dòng máu của một kẻ độc tài, nhưng lại có một người mẹ vô cùng yếu đuối và nhạy cảm. Lucius yêu Venor, anh yêu giọng hát ngọt ngào của nàng, yêu màu da của nàng dù cho nàng là người đã bế bồng anh từ khi anh còn đỏ hỏn. Nhưng thứ tình yêu trong sáng của một đứa trẻ với đôi mắt xanh long lanh ấy đã bị thời đại và chính người cha độc đoán bóp méo./!\ những địa điểm, sự kiện trong truyện đều không có thật, hãy đọc truyện khi bạn đang thoải mái.…
Tìm cái Allreo mà ít quá.Vì ít nên giờ mới đói hàng.....Mà đã đói hàng thì xách cái thân đi viết thôi chứ than thì làm cái qq gì được?…
Tác giả: Lăng DuệThể loại: 1x1, sư sinh, hiện đại, HETình trạng bản raw: hoànTranslate: QT ca ca + Google đại hiệp + CCP sư phụEdit: Ta. Bộ đầu tiên ta edit nên thỉnh các ngươi thủ hạ lưu tình :3*Cám ơn killua201 đã cho mình bản RAW*…
Hãy cùng tôi theo chân cô gái nhỏ của chúng ta Sano Emma, từ những ngày bình thường giản dị cho đến những cột mốc quan trọng trong cuộc đời của cô ấy - Truyện được viết nên bởi tưởng tượng của tác giả, nếu có gì sai sót tớ xin nhận gạch đá xây lâu đài để rước Emma về dinh- Truyện chỉ đăng tải trên Wattpad, các tranh wed khác đều là Reup…
Này là nơi tưởng tượng với nuôi ước mơ viết truyện, kịch bản và làm đạo diễn của mình thôi, giống như lưu trữ vậy á. Nhưng mình vẫn muốn chia sẻ đến mn, với bất kỳ cái tên hoặc nhân vật nào, mong mn vẫn tiếp nhận nó nhé✨❤️…
anh là mặt trời, còn em là hướng dươngvì tình yêu em vẫn luôn nhìn về một hướng.…
Gặp lại anh là điều cô không tưởng nhấtTrái tim vốn nguội lạnh của côLại nóng rực thêm một lần nữaCô rất muốn nói lời yêu anhNhưng liệu có được không?Bởi vì cô đã nhẫn tâm nhìn anh chết...…
"Kể từ bây giờ tôi đã trở thành người qua đường trong kí ức của người rồi..."___________________"Nơi tận cùng của chân trời à... Cho dù có ở đâu, bà vẫn phải sống thật tốt đấy nhé, cô gái với đôi cánh trắng xinh đẹp."…
Liên - một nhà văn/nhà báo trẻ mất phương hướng trong nghề nghiệp. Trong một lần về quê cũ để tìm lại cảm hứng cho bản thân, cô hoài niệm những kí ức thời thơ ấu phảng phất qua hương cỏ đồng quê.…
Có một điều mà mọi người ai cũng biếtCho đến khi hai người đến nóiTrước sự bàng hoàng của tất cảHai người bắt đầu từ khi nàoLúc nào và bao giờ, sao họ lại không biết?…
ABO ( Ai chưa đọc thể loại này có thể tham khảo một số fic trên mạng, rất hay ho đó , Ngọt và H Đây là fic của bạo phong châu vũ ai không thích vui lòng quẹo đi đừng buông lời đắng cay.…
Chào các bạn! Các bạn muốn đọc chứ vây các bạn vô đọc là bt.…
Văn án: Vì một vài lí do, trong mùa giải này, Sae sẽ thi đấu ở Paris X Gen, hơn nữa Rin phải ở chung với anh, người mà cậu ghét cay ghét đắng.- Không còn phòng trống đâu, hai cậu tự đi ở với nhau. Ego gõ gõ xuống mặt bàn nhìn hai anh em đứng trước mặt mình.- Tôi từ chối.- ... Tôi nhắc lại một lần. Phòng nào cũng có ít nhất hai người rồi, chỉ còn phòng này là có một người, đừng nói lí với tôi.... Đúng là trêu ngươi mà.…
Chỉ là một chút đáng iu của hai bạn nhỏ ehe...Sìn otp xíu,cơ mà mấy ẻm 6 tuổi nên đừng hy vọng gì nhiều…
Isagi có một đôi mắt, một đôi tai, một cái mũi, một cái miệng và một cơ thể bình thường khỏe mạnh. Tóm lại là, cậu hết sức bình thường. À đâu, có một việc hết sức bất bình thường.Đó là: Cậu, Isagi Yoichi, là một nhân miêu…
Vào đây và chuỵ sẽ cho mấy cưng biết định nghĩa mới về chuyện DoraemonCp: Nobita-Dekisugi…
Rồng lai hổ ra con gì ?Au : T ko biết pts lại màu con hổ thành màu trắng 😥…